Lớn lên, lại càng nhớ mong được trở về bên những khoảnh khắc ấm áp của ngày Trung Thu xưa, thời điểm tuyệt vời nhất trong kí ức tuổi thơ.
Đối với tôi, Trung Thu không chỉ là những hộp bánh đặc biệt từ cơ quan, không chỉ là những cuộc vui chơi dưới ánh trăng, mà còn là những giây phút trọn vẹn của tình thân gia đình và bạn bè.
Nhân tiện, Mytour cũng có một phần chia sẻ của bạn đọc, tôi muốn gửi đến một ít tâm tư về kỷ niệm Trung Thu của mình.
Trong tâm trí tôi, hình ảnh của những Trung Thu xưa hiện lên với vẻ đẹp thanh bình và ấm áp, một điều mà tôi cảm thấy thiếu sót trong những ngày nay.
Với tôi hiện tại, Trung Thu đã không còn là một dịp đặc biệt như trước, mà chỉ là một ngày bình thường khác, một ngày bận rộn với việc chuẩn bị và tặng quà cho người thân và bạn bè.
Một lần, khi tham gia hoạt động từ thiện dành cho trẻ em vào dịp Trung Thu, tôi bắt gặp những nụ cười trong trẻo của các em, những đứa trẻ vô tội mồ côi, và đó đã làm tôi nhớ mãi về những kỷ niệm đẹp ngày xưa, những ngày mà cùng bạn bè nhỏ chia sẻ chiếc bánh trung thu, là khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong tuổi thơ tôi.
Kỷ niệm về những Trung Thu thơ ấu, đó là lúc được ông nội tặng bánh cốm, là mong chờ ba mang về bánh Trung Thu. Thỉnh thoảng, Trung Thu không có bánh nào, chỉ có một vài đứa được ba mẹ cho, và phải chia cho cả đám nhỏ ăn.
Thời thơ ấu đón Trung Thu là những đêm anh em tôi cùng nhau xuống phố, ba cho mấy đồng mua đèn Trung Thu giấy hình Doremon nhưng rớt sạch. Về nhà, chúng tôi vội vã lấy lon sữa bò đục đục, khoét lỗ, gắn đèn cầy vào để làm lồng đèn.
Trung Thu là những đêm khi cúp điện, tối mù mịt, người lớn mang ghế ra đầu ngõ ngồi trò chuyện, còn lũ trẻ mang lồng đèn khắp xóm hát vang bài hát 'Tết Trung Thu em rước đèn đi chơi...'.
Có đứa không có tiền mua đầu lân, chỉ dùng ghế đẩu cột chăn ở nhà làm lân cho đám bạn xem. Trung Thu của tôi là thế, thiếu thốn nhưng đầy ấm áp và tiếng cười.
Khi tôi lớn lên và đi học xa, Trung Thu trở nên phong phú hơn. Lũ trẻ được ba mẹ mua lồng đèn chạy bằng pin an toàn, không lo sợ cháy và còn có cả nhạc đi kèm, khiến tụi nhỏ rất vui.
Trước đây, việc được thưởng thức bánh Trung Thu là một niềm vui lớn. Nhưng bây giờ, mọi thứ đã thay đổi, trẻ con được chăm sóc nhiều hơn, và một chiếc bánh Trung Thu cũng không đủ để tụi nhỏ thỏa mãn.
Dù thời gian trôi, Trung Thu vẫn luôn là một kỷ niệm đặc biệt trong tâm trí tôi, khiến tôi nhớ về quê hương. Nơi có tiếng dế kêu rít rít, nơi mà đám trẻ nhỏ trong xóm vây quanh đòi kẹo, và nơi mà chúng tôi, những người lớn, tụ tập trò chuyện đến khuya. Đó là nơi có ba mẹ tôi đợi chờ.
Trung Thu không chỉ là dịp cho trẻ nhỏ, mà còn là ngày sum vầy của gia đình. Hiện nay, cuộc sống trở nên bận rộn hơn, Trung Thu không còn là lúc tôi trở về quê nữa, không còn suy nghĩ về việc mua bánh và quà cho các em nhỏ trong xóm cùng ba mẹ.
Trung Thu hiện nay là thời điểm tôi phải suy nghĩ về việc tặng quà cho ai, mua gì cho người kia. Tôi không muốn phải lo lắng như vậy nữa, chỉ muốn Trung Thu là một ngày của tình thân cho những đứa trẻ xa nhà, là những ngày vui nhất của trẻ thơ. Nhưng đơn giản nhưng lại khó khăn quá!
Bạn có thể quan tâm đến:
- Nhớ lại âm nhạc của trẻ em trong những ngày Trung Thu xưa
- Thưởng thức các loại bánh Trung Thu mới và lạ hiện nay