'Người thông minh trẻ tuổi thường có tuổi thọ ngắn' - một quan điểm cổ xưa khá đáng suy ngẫm, nhất là khi chúng ta đang nuôi dưỡng một thế hệ trẻ.
1. Câu chuyện về đứa trẻ tài năng
Xưa kia, có một nhà học giả tên Đới Công quản lý cuộc thi ở phía tây đất Tần. Ông ngạc nhiên khi một cậu bé nhỏ tuổi, tươi sáng nhưng trí óc sắc bén, đi lấy đề thi. Ông lên tiếng rằng đây không phải là nơi dành cho trẻ nhỏ, và nếu không làm được, cậu sẽ bị phạt.
Nhưng cậu bé Chương Tiết tự tin khẳng định mình không sợ bị phạt vì chắc chắn có thể làm được bài. Ông nghĩ cậu bé có thể chỉ là dựa vào cha mình, là người có uy tín trong lĩnh vực này. Vì vậy, ông quyết định để cậu ở một nơi khác, được quản lý chặt chẽ.
Vào trưa cùng ngày, Đới Công quay về nhà để nghỉ trưa và kiểm tra. Khi ông đi qua cửa, nghe thấy tiếng trẻ con cười vui. Ông tiến vào và bắt đầu mắng mỏ, nhưng Chương Tiết kính phục, lập tức đứng dậy, sửa lại trang phục và chờ nghe lời dạy của ông.
Sau khi biết Chương Tiết chưa nhận được đề thi, Đới Công cho cậu bé bài thi và một bàn nhỏ để làm bài. Chương Tiết đọc đề và bắt đầu viết không ngừng, sau đó giao bài và Đới Công đọc và khen ngợi khả năng của cậu bé.
Chương Tiết tiết lộ rằng cha mình không qua kỳ thi và muốn cậu làm bài thi thay vì cha. Mặc dù bị ngăn cách và đạt được vị trí tú tài, cậu bé vẫn nói rằng muốn cha được tôn trọng hơn. Đới Công đọc bài của Cửu Như và thấy nó không tốt, nhưng Chương Tiết vẫn cố gắng để cha được công nhận.
Được sự hiểu biết và hứa hẹn từ Đới Công, Chương Tiết tạm chấp nhận sự trì hoãn, nhưng ông hứa rằng trong kỳ thi sau, cậu bé sẽ đạt thành tích cao.
Tuy nhiên, vào buổi sáng hôm sau, Chương Tiết vẫn là người đứng đầu bảng, trong khi Cửu Như buộc phải đứng cuối.
Đới Công khâm phục tài năng của Chương Tiết và khen ngợi cậu bé là một bảo vật quý giá. Ông rời đi sau khi trao đai ngọc cho Chương Tiết và nói rằng chỉ cần cậu tự trân trọng bản thân, danh vọng sẽ đến với cậu trong năm sau.
Chương Tiết cảm động đến rơi lệ, buồn bã nhìn theo chiếc xe của Đới Công xa dần, sau đó trở về nhà cùng cha.
Sau nửa năm, Đới Công mơ thấy Chương Tiết cầm hoa ưu đàm và bay đến cảm ơn.
Khi Đới Công trở lại Tây Tần và tìm kiếm Chương Tiết, ông biết rằng sau khi nhận lời khuyên của mình, Chương Tiết đã bị bệnh đậu mùa và qua đời, cầm chặt đai ngọc trước khi ra đi.
Đới Công rất ngạc nhiên và tiếc nuối vô cùng. Cửu Như nói thêm rằng khi Chương Tiết sinh ra, mẹ cậu đã mơ thấy lão hòa thượng đưa hoa ưu đàm, và sau đó cô sinh con. Điều này cũng là dấu hiệu rằng Chương Tiết có số mệnh ngắn ngủi.
Bài 2: Không khích lệ thành công sớm
2.1 Các ví dụ về những người thành công sớm nhưng sống ngắn ngủi
Người xưa luôn sống khiêm tốn và thận trọng, họ đã có những trải nghiệm đắt giá để rút ra kinh nghiệm rằng thành công quá sớm không phải lúc nào cũng tốt. Họ cảnh báo chúng ta rằng việc tỏ ra quá thành công, đặc biệt là với con cái có tài năng, có thể gây ra nhiều nguy hiểm và ảnh hưởng tiêu cực đến tương lai của chúng.
2.2 Các hậu quả của việc đạt thành công quá sớm
Tưởng mình là người giỏi lắm
Không chỉ cổ nhân thời xưa mà cả chuyên gia tâm lý hiện đại cũng nhận thấy, trẻ em nếu trở nên nổi tiếng quá sớm có thể bị tự mãn, nghĩ rằng họ thông minh hơn người. Điều này dễ dẫn đến sự thiếu thận trọng và mất cân nhắc trong hành động.
Rơi vào bẫy của sự cám dỗ
Thành công quá sớm thường đi kèm với việc kiếm được nhiều tiền mà không biết làm thế nào để sử dụng một cách hợp lý. Điều này đặc biệt nguy hiểm đối với những đứa trẻ có tính cách nông nổi, dễ bị cuốn theo cám dỗ và mất đi sự ngây thơ của tuổi trẻ.
Áp lực từ việc trở nên nổi tiếng là một điều đáng sợ
Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc khách hàng và chỉ dành cho khích lệ tinh thần trải nghiệm du lịch, chúng tôi không chịu trách nhiệm và không đưa ra lời khuyên cho mục đích khác.
Nếu bạn thấy bài viết này không phù hợp hoặc sai sót xin vui lòng liên hệ với chúng tôi qua email [email protected]