Introduction
Giọng Cockney là một trong những biểu tượng văn hóa của London và thường được liên kết với tầng lớp công nhân và dân làng thành phố. Trong khi đó, RP được xem như biểu tượng của sự thanh lịch và lớp trung lưu tại Anh Quốc. Sự đa dạng và sự phong phú của hai giọng nói này không chỉ xuất hiện trong cách người ta phát âm và ngữ âm, mà còn phản ánh vào từ vựng, ngữ pháp và vai trò xã hội của họ. Chúng ta sẽ khám phá sâu hơn những điểm này trong bài viết để có cái nhìn tổng quan về những đặc trưng độc đáo của mỗi giọng nói và tầm quan trọng của việc phân biệt được các giọng khác nhau trong quá trình học tiếng Anh cũng như tác giả sẽ để xuất một số cách học tập và rèn luyện để có thể nhận biết các chất trong khác nhau trong tiếng Anh.
Key takeaways |
---|
|
Comparison of Cockney and RP accents
Cockney Accent
Giọng Cockney, một trong những biến thể ngôn ngữ phổ biến và độc đáo tại London, là biểu tượng văn hóa không thể thiếu trong bản sắc của thành phố này. Đây là một loại giọng nói đặc trưng, được người dân địa phương ưa chuộng và thực hiện một phần quan trọng trong sự đa dạng và phong phú của tiếng Anh ở Anh Quốc.
Origins and Social Class
Giọng Cockney là một cách nói tiếng Anh được người lao động ở London sử dụng từ thế kỷ 14. Tuy nhiên, cách nói đặc trưng của Cockney được ghi chép chính xác từ thế kỷ 17. Có nguồn tin cũng nói rằng cách nói Cockney có thể đã tồn tại từ thế kỷ 16 trở đi khi London trở thành một trung tâm thương mại quan trọng. Người dân đến London từ nhiều khu vực khác nhau của Anh Quốc và thế giới đã đem theo đa dạng về ngôn ngữ và ngữ âm của họ. Sự pha trộn này dẫn đến sự hình thành của giọng Cockney, là sự kết hợp độc đáo của nhiều ngôn ngữ và ngữ âm. Giọng Cockney được coi là ngôn ngữ không chính thức, tự do và phản ánh sự độc lập, sự phổ biến, và tư duy tự do của những người lao động trong quá trình công nghiệp hóa.
Ban đầu, giọng Cockney thường liên quan đến tầng lớp công nhân và dân làng ở phía Đông London, đặc biệt là khu vực East End. Tuy nhiên, theo thời gian, nó đã lan rộng ra các khu vực thành thị khác và không chỉ giới hạn trong tầng lớp xã hội này. Vì vậy, ngày nay, ai cũng có thể sử dụng giọng Cockney, không phụ thuộc vào tầng lớp xã hội.
Language Characteristics of the Cockney Accent
Theo Joseph Hudson (2013) giọng Cockney có mốt số đặc trưng sau đây:
Phonetics and Pronunciation
Một trong những đặc điểm đáng chú ý của giọng Cockney là việc thay thế tiếng "th" bằng "f" hoặc "v."
Ví dụ, "think" → "fink," "‘theatre’→ /fɪəə/ , ‘author’→/ɔ:fə/
Ví dụ: “the” →/və/, “this’→ /vɪs/, and ‘Northern’→ /nɔ:vən/:
Giọng Cockney thường sử dụng âm
Thay thế /æ/ với /e/: Bất kỳ từ nào tạo ra nguyên âm mở phía trước /æ/ ( front open /æ/) sẽ được phát âm như /e/ ở giữa mở (mid-open /e/) ví dụ : blackboard, bat, that→ sẽ đọc như bleckboard, bet, thet
Bỏ ‘h’: Trong giọng Cockney, không phát âm /h/, ví dụ horrible /hɒrɪbəw/→horrible /ɒrɪbəw/ , hospital /hɒspɪtəw/→ hospital /ɒspɪtəw/, help /hewp/→ help /ewp/
Vocabulary and Grammar
Giọng Cockney thường sử dụng từ vựng phong cách địa phương và ngôn ngữ đặc trưng. Ví dụ, "apples and pears" thay cho "stairs," hoặc "trouble and strife" thay cho "wife."
Có xu hướng sử dụng một số ngữ pháp không chuẩn, ví dụ: "I ain't got no money" thay vì "I don't have any money."
Tốc độ phát âm:
Giọng Cockney thường đi kèm với tốc độ phát âm nhanh, đặc biệt là trong giao tiếp hàng ngày. Điều này có thể khiến cho người ngoại quốc cảm thấy khó khăn trong việc theo kịp.
Giọng Cockney, với đặc điểm ngôn ngữ và lịch sử độc đáo của nó, là một phần không thể thiếu trong bản sắc văn hóa và xã hội của London và Anh Quốc. Nó phản ánh sự đa dạng của tiếng Anh và những ảnh hưởng của nhiều nhóm dân tộc và tầng lớp xã hội khác nhau. Mặc dù đã có sự thay đổi theo thời gian, giọng Cockney vẫn là một phần độc đáo trong thế giới ngôn ngữ.
RP Accent
Origins and Social Class
Giọng Received Pronunciation (RP) xuất phát từ thế kỷ 19 và thế kỷ 20, khi sự phức tạp của xã hội và công cộng hóa gia tăng. Trong giai đoạn này, giáo dục trở nên quan trọng và có sự cần thiết, và giọng RP được xem là tiêu chuẩn phổ biến trong hệ thống giáo dục cao cấp. Giọng RP ban đầu phát triển trong tầng lớp quý tộc và giới trí thức ở London và các thành phố lớn khác. Người nói giọng RP thường được coi là có địa vị xã hội cao và được đánh giá cao trong xã hội. Do đó, việc sử dụng giọng RP trở thành một biểu tượng của sự tôn quý và quyền lực. Giọng RP xuất hiện trong truyền thống và văn hóa Anh, được thể hiện trong các bản tin, phim truyền hình, và kịch. Nó trở thành một phần của hình ảnh quốc gia Anh và được duy trì qua thời gian nhờ vào truyền thống và văn hóa nghệ thuật.
Mặc dù giọng RP có liên quan chặt chẽ với tầng lớp xã hội cao, nhưng trong thời đại hiện đại, sự thay đổi xã hội và sự đa dạng ngôn ngữ đang làm cho giọng này không còn độc quyền trong các tầng lớp xã hội cao nữa.
Phát âm (RP) là một giọng tiếng Anh chuẩn và nó thay đổi theo thời gian và ảnh hưởng từ các yếu tố như vị trí địa lý và xã hội. Ví dụ, cách phát âm RP hiện nay khác so với cách phát âm trên các chương trình của BBC vào đầu và giữa thế kỷ 20 . RP ban đầu xuất phát từ miền đông nam nước Anh nhưng đã trở nên phổ biến ở nhiều nơi khác trong Vương quốc Anh, không gắn liền với bất kỳ khu vực cụ thể nào.
RP cũng thay đổi tùy theo độ tuổi, nghề nghiệp và lối sống của người nói. Có ba loại RP: loại bảo thủ (conservative RP):thường liên quan đến người lớn tuổi và tầng lớp quý tộc), loại chung ( General, or mainstream RP): không phụ thuộc vào độ tuổi hay tình trạng xã hội nhưng thường chỉ ra mức độ học vấn cao), và loại hiện đại ( Advanced or contemporaryRP): đặc trưng của người trẻ từ tầng lớp thượng lưu
Mặc dù RP được sử dụng nhiều trong giáo dục và khi dạy tiếng Anh như một ngôn ngữ nước ngoài ở Vương quốc Anh, nó không phải là giọng phổ biến trong số người dân bản xứ. Chỉ khoảng 2-3% dân số ở Anh nói giọng RP vào đầu thế kỷ 21.
Language Characteristics of the RP Accent
Cũng theo Hudson (2016), giọng RP có các đặc điểm khi so sánh với giọng Cockney là:
Phát âm và cách nhận dạng ngữ âm
Người nói giọng Received Pronunciation (RP) chỉ phát âm "r" trong từ khi âm "r" đứng trước một nguyên âm. Ví dụ, khi nói từ "car," giọng RP sẽ phát âm là /kɑː/ nhưng khi nói từ "carry" /ˈkæri/, thì âm "r" sẽ được phát âm. Các từ khác như "far" /fɑː/, "mother" /ˈmʌðə/, và "weather" /ˈwɛðə/ cũng không phát âm âm "r."
Trong giọng Received Pronunciation (RP), người nói thường kéo dài nguyên âm ngắn "a" trước một số âm sát hay âm mũi trong một số từ nhất định. Sự kéo dài này được gọi là sự phân chia "trap-bath" bởi vì từ "trap" được phát âm là /træp/ (với nguyên âm ngắn "a"), nhưng "bath" được phát âm là /bɑːθ/ (với nguyên âm dài "a").
Các từ như "back" /bæk/, "cat" /kæt/, và "dad" /dæd/ giữ nguyên âm ngắn "a" như trong từ "trap", nhưng các từ khác mà trong RP thì sẽ được kéo dài nguyên âm “a” bao gồm "dance" /dɑːns/, "laugh" /lɑːf/, và "grass" /grɑːs/.
Một điểm đặc biệt khác là các từ như "news," "due," "stupid," "Tuesday," và "enthusiasm" được phát âm với âm thanh /j/ như /nju:z/, /dju:/, /ˈstju:pɪd/, /ˈtju:zdeɪ/, /ɪnˈθjuːziæzəm/. Trong khi nhiều giọng khác, như tiếng Anh Mỹ, thường lược bỏ /j/ này và sử dụng kỹ thuật "yod-dropping" → /nu:z/, /du:/, /ɪnˈθuːziæzəm/ v.v,
Accent RP , âm "h" ở đầu từ được phát âm rõ ràng. Ví dụ, từ "happy" được phát âm là /ˈhæpi/ trong RP, không phải /ˈæpi/ như trong một số giọng Anh khác. Đây là một đặc điểm nổi bật của RP, nhấn mạnh âm 'h' ở đầu từ. Vi dụ khác như house /haʊs/, help /hɛlp/, and hello /həˈləʊ/.
Ngoài ra còn một số đặc trưng khác của giọng RP như sau:
/əʊ/ chuyển thành [ɒʊ] trước âm /l/ tối. Ví dụ: "old" [ɒʊld], "cold" [kɒʊld], "role" [rɒʊl], "soul" [sɒʊl].
/uː/ và /ʊ/ được phát âm trung tâm hơn. Ví dụ: "boot" [bʊt], "shoe" [ʃʊ], "foot" [fʊt], "push" [pʊʃ].
/ʊə/ chuyển thành /ɔː/. Ví dụ: "poor" [pɔː], "sure" [ʃɔː], "tour" [tɔː], "cure" [kɔː].
Sử dụng âm ngắt thanh quản “glottal stop” trước các phụ âm (trừ /l/). Ví dụ: "Batman" [ˈbæ-mæn], "that car" [ðæ- kɑː].
/ɪə/ và /eə/ trở thành nguyên âm đơn âm [ɪː] và [ɛː]. Ví dụ: "fear" [fɪː], "adhere" [ædˈhɪː], "wear" [wɛː], "mayor" [mɛː].
/tʃ/ và /dʒ/ được sử dụng thay cho /tj/ và /dj/. Ví dụ: "tune" [tʃuːn], "intuition" [ˌɪntjʊˈɪʃən], "duke" [dʒuːk], "educate" [ˈɛdʒʊkeɪt].
Ưu điểm và phương pháp huấn luyện để phân biệt các loại giọng khác nhau
Hiểu Biết Văn Hóa Sâu Sắc: Mỗi giọng đặc trưng mang theo một nền văn hóa và lịch sử riêng biệt. Việc hiểu và nhận biết được các giọng này giúp người học tiếp cận và hiểu sâu hơn về văn hóa Anh.
Kỹ Năng Nghe Tốt Hơn: Phân biệt được các giọng địa phương giúp cải thiện kỹ năng nghe và hiểu tiếng Anh trong mọi tình huống, từ giao tiếp hàng ngày đến các bối cảnh chuyên nghiệp và học thuật.
Giao Tiếp Hiệu Quả: Hiểu rõ các giọng điệu giúp người học tiếng Anh giao tiếp một cách tự nhiên và hiệu quả hơn với người bản xứ, đồng thời tránh được những hiểu lầm do sự khác biệt về phát âm.
Tăng Cường Kỹ Năng Phát Âm: Việc làm quen với các giọng khác nhau giúp người học nhận thức tốt hơn về cách phát âm và ngữ điệu, từ đó có thể cải thiện phát âm của chính mình.
Linh Hoạt trong Giao Tiếp: Có khả năng thích nghi với các giọng địa phương giúp người học tiếng Anh linh hoạt hơn trong giao tiếp, đặc biệt khi tiếp xúc với người đến từ các vùng miền khác nhau.
Hiểu Biết Ngôn Ngữ Đa Dạng: Việc nhận biết các giọng địa phương mở rộng sự hiểu biết của người học về sự đa dạng ngôn ngữ, giúp họ nhận ra và trân trọng sự phong phú của tiếng Anh.
Chuẩn Bị cho Du Lịch và Di Cư: Hiểu biết về các giọng địa phương giúp người học chuẩn bị tốt hơn cho các trải nghiệm du lịch hoặc khi di cư đến các khu vực nói tiếng Anh.
Bổ Trợ Cho Các Bài Thi Quốc Tế: Ngoài ra các kỳ thi quốc tế như IELTS, trong kỹ năng Listening sẽ xuất hiện được nhiều các chất giọng khác như như Anh, Mỹ, Úc… Vậy nên nếu có hiểu biết về các chất giọng khác nhau, thí sinh sẽ có thể làm bài và đạt được kết quả tốt hơn.
Nhìn chung, việc phân biệt và hiểu các giọng tiếng Anh khác nhau không chỉ là một kỹ năng quan trọng trong việc học ngôn ngữ mà còn là cầu nối để hiểu biết và hòa nhập sâu hơn vào văn hóa Anh.
Để giúp người học tiếng Anh có thể nhận biết và hiểu rõ các giọng khác nhau trong tiếng Anh, người học có thể áp dụng các cách sau:
Bằng việc kết hợp những phương pháp này, học viên không chỉ cải thiện khả năng nhận biết giọng địa phương mà còn nâng cao kỹ năng nghe và phát âm trong tiếng Anh.
Tham khảo Các phương pháp tự luyện phát âm tiếng Anh.
Tóm tắt
Barick, A., MA. (7 tháng 10, 2023). Received Pronunciation (RP): Những đặc điểm nổi bật, tiêu chí và vấn đề chính trong việc nói tiếng Anh tại Ấn Độ.
BBC - Giọng điệu - Giọng của bạn. (s.d.).
De Boinod, A. J. (9 tháng 10, 2015). Cockney | Giọng điệu, Ngôn ngữ lóng, & Sự thật. Bách khoa toàn thư Britannica.
Mọi điều bạn cần biết về giọng và ngữ điệu lóng thú tính của Anh Quốc | Anglophenia | BBC America. (s.d.).
Hudson, J. (23 tháng 1, 2017a). Received Pronunciation so với General British.- Phòng thu phát âm. Phòng thu phát âm.
Hudson, J. (31 tháng 1, 2017b). Cockney - Giọng điệu nổi tiếng của Anh? Phòng thu phát âm.
McMahon, M. (12 tháng 12, 2023). Giọng điệu Cockney là gì? Ngôn ngữ và Nhân loại.
Payne, L. (8 tháng 12, 2023). Received Pronunciation (RP) | Giọng, Ví dụ audio, IPA, & Định nghĩa. Bách khoa toàn thư Britannica.
Received pronunciation - RP. (s.d.). Giáo án giảng dạy Tiếng Anh.
Received Pronunciation: Định nghĩa & Ví dụ | StudySmarter. (s.d.). StudySmarter UK.
Vincent, D. (21 tháng 12, 2015). Received Pronunciation - giọng điệu đặc trưng của Anh. Hành trình Học ELT.