Trên con đường cuộc sống, người đi và người đến, tôi luôn tiếp tục xoay vòng với công việc mà tôi yêu thích. Mỗi ngày, tôi học được nhiều điều mới, gặp gỡ nhiều người mới từ khắp mọi nơi trên thế giới.
Trên con đường của cuộc sống, có những lúc đầy rối bời
Chúng ta vô tình đi lướt qua nhau
Bước đi vội vã, không ngờ rằng đang để mất
Hình bóng mà ta mong đợi đã lâu
Tôi không chắc liệu đoạn thơ trên có đúng không, nhưng tôi viết theo cách nhớ của mình. Nếu không chính xác, xin đừng trách cười. Hôm nay, những cung đường cuộc đời, từ lâu đã trỗi dậy mạnh mẽ và mãnh liệt trong tâm hồn tôi, thúc đẩy tôi viết ra. Tôi sẽ viết theo ký ức và niềm nhớ của mình, những điều đã in sâu trong tâm trí dù thời gian có trôi qua nhưng không thể phai nhạt.
Những cung đường cuộc đời, qua nhiều năm, không chỉ thuộc về riêng tôi. Chúng là những gì tôi đã nhận thức, cảm nhận, trải qua niềm vui, nỗi buồn, đau khổ và hạnh phúc.
Cung Đường Cuộc Đời
Là cái chợ nhỏ, nhưng luôn náo nhiệt trước nhà tôi từ sáng sớm đến tối muộn. Tôi quen biết với tất cả mọi người ở đó, từ người bán cá, thịt, tôm, rau đến mắm. Họ ồn ào, nhanh nhẹn và dễ thương. Từ đó, tôi yêu quý họ.
Cung Đường Cuộc Đời
Là con đường mà mỗi ngày tôi cùng mẹ ra chợ kiếm sống, là mảnh đất nhỏ với cỏ dại mọc um tùm, nơi tôi đã ngồi và giúp mẹ bán hàng. Đó là những trải nghiệm đầu tiên về cuộc sống và những bài học mà tôi học được. Những kí ức ấy, những quãng đường ngày xưa, sẽ mãi mãi theo tôi.
Con Đường Cuộc Đời
Là những bước đi non nớt của tôi khi bước vào lớp một. Là những quyển sách, những bài học chào đón và những tiếng vần, những bài toán đơn giản nhất. Ngày ấy, tôi nhớ rõ có một cô bé luôn ngước mắt nhìn cô giáo và thường xuyên đặt nhiều câu hỏi khiến cô giáo bực mình.
Con Đường Cuộc Đời
Là những người bạn thân luôn bên tôi suốt mười mấy năm học, chia sẻ mọi điều cùng nhau. Tôi nhớ những lần mưa tầm tã mà bạn vẫn đội áo mưa chạy đến gặp tôi, chỉ để tặng cho tôi một chiếc bánh ngọt. Bạn còn bảo tôi ăn nhanh, để bánh không bị ướt, nhưng tôi lại mãi nhớ mãi.
Con Đường Cuộc Đời
Công việc đầu tiên của tôi là chăm sóc trẻ mẫu giáo trong làng. Từ đó, tôi học được nhiều bài học quý giá. Tôi biết cách chăm sóc trẻ, biết cách hát ru, biết cách dạy học. Tôi hiểu rằng, chăm sóc trẻ cũng chính là chăm sóc tương lai của đất nước. Và tôi muốn tương lai ấy phải được nuôi dưỡng từ những ngày đầu tiên.
Con Đường Cuộc Đời
Con Đường Cuộc Đời của tôi không thể thiếu những người thân yêu, những người đã chia sẻ vui buồn cùng tôi từ thuở nhỏ. Dù chia xa nhau trên những con đường riêng, chúng tôi vẫn có chung dòng máu, chung những lo lắng và hạnh phúc về những điều mãi mãi.
Con Đường Cuộc Đời
Trên con đường, tôi gặp một em bé nhỏ bán bánh trên mâm lớn. Tiếng rao trong trẻo của em làm lòng tôi xúc động. Tôi không biết liệu em có bán hết bánh không, liệu có nhiều người mua không. Một đứa trẻ nhỏ phải đối mặt với cuộc sống từ khi còn rất bé.
Con Đường Cuộc Đời
Tôi không nhớ khi nào tôi từ bỏ chiếc xe đạp ấy. Nhưng tôi nhớ rằng nó đã đi cùng tôi suốt nhiều năm học. Bây giờ, khi thấy các học sinh đi xe đạp, tôi lại nhớ đến chiếc xe của mình ngày xưa.
Con Đường Cuộc Đời
Với kiến thức ổn định, tôi làm việc trong môi trường gần gũi với người nước ngoài. Tôi gặp nhiều niềm vui và được mở mang tầm nhìn nhờ giao tiếp với nhiều người. Cuộc sống luôn xoay vòng, mỗi ngày tôi học hỏi và gặp gỡ nhiều điều mới.
Con Đường Cuộc Đời
Tôi yêu thiết tha gia đình nhỏ của mình và trải qua nhiều khó khăn. Giờ đây, chỉ còn lại một gia đình nhỏ và hai người đàn ông lớn.
Con Đường Cuộc Đời
Tôi gắn bó với nơi đó suốt mười năm, dồn hết đam mê và nỗ lực vào công việc. Dù đã rời đi, nhưng tôi vẫn nhớ mãi và giấu nỗi nhớ vào tim.
Con Đường Cuộc Đời
Đôi khi, tôi bồng bột không biết đi về đâu, thấy mình lạc lõng giữa dòng đời. Khi mệt mỏi, tôi dừng lại tự hỏi mình đang tìm gì, đang muốn đi đến đâu. Nhưng tôi nhận ra, hạnh phúc của tôi chính là con đường đã đi qua trong những năm qua. Dù có khó khăn, đau đớn, nhưng tôi vẫn giữ được một hạnh phúc nhẹ nhàng, đủ để tôi vững bước. Ngồi một mình, tôi chia sẻ cùng những trang giấy trắng.