Gần đây, tâm trí mình hơi rối bời, nên viết ít hơn.
Suy cho cùng, cuộc sống cứ phải cố gắng mãi. Từ học tập đến công việc, từ vai trò trong gia đình đến những mục tiêu cá nhân.
Chuyển việc mới, môi trường mới khiến mình phải điều chỉnh. Đôi khi, sự thay đổi nhỏ cũng đủ gây ảnh hưởng.
Một sự kiện tình cờ đã đưa mình đến với chủ đề nghỉ ngơi và giải pháp cho tâm hồn.
Nhận ra rằng, cuộc sống không chỉ là về thành công mà còn là về hành trình cố gắng.
Mỗi ngày, mình như được thức tỉnh từ một giấc mơ đẹp.
Bản thân chúng ta không thể đo được giá trị của mình, bởi chúng ta là những tác phẩm của tình yêu vô điều kiện.
Mặc dù Chúa đã ban tặng cuộc sống này, nhưng chúng ta vẫn có trách nhiệm phục vụ và yêu thương lẫn nhau.
Điều quan trọng không phải là chúng ta làm gì, mà là lý do chúng ta làm điều đó.
Mình không làm việc để tự cao, mà là để phục vụ và tận hưởng cuộc sống này.
Tận hưởng mỗi khoảnh khắc và phục vụ tình yêu vô điều kiện.
Bởi vậy...không còn gì làm cho ta sợ hãi về việc không đạt được mục tiêu, không còn gì làm cho ta lo lắng về việc không kiếm đủ tiền bạc, không còn gì làm cho ta lo lắng về việc không thể làm tốt nhất cho con cái, không còn gì làm cho ta lo lắng về việc không khai phá được toàn bộ tiềm năng của bản thân, không còn gì làm cho ta nghĩ rằng ta chưa đủ cố gắng.
Giờ đây, ta đã đạt được “tự do”!
Vì ta chỉ là một con người bất hạnh sống trong một thế giới không hoàn hảo, đôi khi ta bị yếu đuối và cảm giác “sợ hãi” tràn ngập. Nhưng trong những thời điểm như thế, ta nhắc mình rằng ta là ai, và không gì có thể làm thay đổi giá trị của bản thân ta.
Dù cuộc sống có thể thay đổi từ bên ngoài, hoặc không, nhưng trong lòng ta đã có từ “an”.
Và khi đã có từ “an”, ta có thể viết nên cuộc đời của mình.