blogradio.vn - Dù cho thế giới có biến chuyển, dù cuộc sống đầy đau khổ, chỉ có cha mẹ mới yêu con không điều kiện, thương con từ tận đáy lòng, trong khi người khác chỉ thương con khi có điều kiện…
Có mẹ nào không khóc trong niềm vui khi con chào đời? Có cha nào không lo lắng, đứng loay hoay chờ đợi ngoài phòng sinh vì lo cho vợ con? Có ông bà nào không căng thẳng, không cầu nguyện cho con dâu và cháu chưa ra đời? Mỗi chúng ta đều là những sinh linh bé nhỏ được sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của gia đình, là người mà cha mẹ thực sự trông cậy và hy vọng về một tương lai tươi sáng và đẹp đẽ.
Có người nói: “Bố từng là một chàng trai đầy hoài bão. Mẹ từng là một cô gái ước mơ. Nhưng họ chọn con để thực hiện giấc mơ của họ”.
Đúng vậy! Khi còn trẻ, mẹ ước mình bay khắp thế gian tự do, nhưng bỗng một ngày ước mơ của mẹ trở thành con. Mẹ phải trải qua bao nhiêu đau đớn, sự đau đẻ là như gãy 18 xương sườn, một thách thức quá lớn với người phụ nữ, nhưng mẹ không bao giờ nghĩ rằng sinh con là khó khăn, mẹ vẫn chịu đựng để con được ra đời.
Và cha mẹ không bao giờ nói rằng họ làm việc để kiếm tiền, họ làm việc để sống. Họ đổ mồ hôi, nước mắt, thậm chí là sức khỏe để nuôi sống gia đình, lo cho con cái, cho chúng đi học. Nhưng chúng ta không bao giờ thấy cha mẹ khóc, không thấy những thất bại mà họ phải chịu đựng. Bố mẹ chỉ cho chúng ta thấy những điều tốt đẹp nhất, một gia đình hạnh phúc, một bữa cơm ấm no, một mái ấm sum vầy. “Ngôi nhà đắt nhất mà tôi từng có là vai của bố, chiếc xe đắt nhất mà tôi từng ngồi là vai của mẹ” (trích dẫn); sau mỗi trận giông bão, cha mẹ vẫn là nơi che chở, là nơi chúng ta dựa dẫm, là nguồn sức mạnh lớn lao cho mỗi con người. Dù cho thế giới có biến chuyển, dù cuộc sống có chông gai, chỉ có cha mẹ mới yêu con không điều kiện, thương con từ tận đáy lòng, trong khi người khác chỉ thương con khi có điều kiện…
Khi còn nhỏ, mẹ luôn bảo vệ con, trong ánh mắt mẹ luôn đong đầy lo lắng vì con, nhưng giọng nói của mẹ luôn ấm áp không một lời trách móc. Và bố đã phải bỏ lỡ những ước mơ của mình để con được sống ấm no, bố đã phải làm việc cật lực để đảm bảo cuộc sống cho gia đình. Lúc ấy, con đã nói yêu thương bố mẹ, khi lớn lên và nhận ra những khó khăn mà bố mẹ phải đối mặt.
Mọi độ tuổi đều có áp lực và mệt mỏi của riêng mình. Đã có những cố tự tử đầy bi kịch của những học sinh vì áp lực học tập và gia đình. Và bố mẹ, những người lớn tuổi, thật sự đáng thương, vì sự đồng hành của họ trong cuộc sống. Và rồi một ngày, khi con lớn lên, con sẽ hiểu ra rằng cha mẹ đã hy sinh nhiều để nuôi dưỡng con.
Con không biết phải nói gì khi phạm lỗi; con chỉ biết cảm ơn, và chúc bố mẹ luôn vui vẻ và khỏe mạnh!