Sau 4 năm đại học, chỉ để phục vụ, rót rượu, hoặc dọn dẹp toilet thì sao? Có khác gì so với lao động bình thường? Học hành vô ích phải không? Câu hỏi này đã được nghe nhiều, thậm chí ngay cả những người mới vào ngành cũng có suy nghĩ tương tự.
Có người từng nói rằng làm việc trong nhà hàng hoặc khách sạn chỉ mang lại danh tiếng hơn bề ngoài. Luôn phải kiềm chế, không được phép quát mắng hoặc xử lý khách hàng. Một số người còn coi nhân viên như thấp kém, không tôn trọng, nhưng mọi ngành nghề đều có hai mặt. Quan trọng là bạn nghĩ gì, cảm nhận như thế nào, đó mới là thực tế.
Bài viết này được viết dưới góc độ của một người mới trong ngành, chỉ làm được 2 năm nhưng tin rằng qua 4 năm học tập và thực tập, nhận được sự hướng dẫn từ nhiều người trong ngành, nó sẽ mang lại cái nhìn chi tiết về những gì mất và được trong ngành dịch vụ - khách sạn.
1. Lao Động Bàn Tay
Nguồn: Freepik
Học có khó, làm có khổ. Làm mệt mỏi cả ngày lau dọn đồ đạc, rót ly đựng thức uống. Trong khi phục vụ tiệc, phải vất vả bê đồ, chạy như trâu, đưa đồ nặng vài cân. Làm buồng phòng, đôi khi như một bãi rác, việc nhặt rác là chuyện thường ngày. Một số người cho rằng nghề này làm mệt mỏi. Chẳng giống như ở nhà, không phải làm công việc vệ sinh như vậy. Khi làm buồng phòng, phải cúi xuống lau sạch từng chi tiết, nhưng vẫn chưa đủ sạch.
Đừng ảo tưởng sau khi ra trường là được mặc vest, thảnh thơi chỉ sau vài ba từ ở trường đại học. Muốn làm giám đốc, quản lý, bạn phải biết từ những công việc cơ bản nhất, mới nhìn ra được lỗi sai của nhân viên và sửa đổi.
Bắt đầu từ những kỹ năng cơ bản của từng bộ phận là quan trọng nhất. Trong dịch vụ nhà hàng, từ nhân viên phục vụ, phục vụ tiệc, đến buồng phòng, mỗi người phải trải qua từ những công việc cơ bản nhất rồi mới tiến xa hơn.
Nếu bạn chưa từng lau dọn, liệu bạn có phân biệt được các loại dao, dĩa chỉ sau một lần học không? Biết cách mở nắp chai, rót rượu, bê đĩa ăn đúng cách. Dọn dẹp phòng như dọn đồ ly, không thể làm được ngay từ ngày đầu tiên. Cần luyện tập, sai lên sai xuống mới làm được cái giường sạch sẽ, êm ái như bạn thấy.
Đừng vội đánh giá. Hãy thử làm một thời gian, bạn sẽ thấy sự khác biệt. Công việc cần sự nhanh nhẹn và linh hoạt trong tư duy, ghi nhớ để sắp xếp. Ngày xưa, tôi đã phải thực hành bê gạch, mời gấu bông ngồi ăn hàng ngày chỉ để vượt qua một môn học, nhưng khi thực tập, tôi cảm thấy run sợ.
Để trở thành người làm việc chân tay như các chuyên gia trong ngành, không phải dễ dàng chút nào. Cần đầy đủ sự đam mê, kiên nhẫn và lặp đi lặp lại vô số lần.
Không có nghề nào ngồi yên không sử dụng chân tay, tất cả đều phải vận động. Ngay cả làm văn phòng cũng phải dùng tay để gõ bàn phím.
2.
Giới Hạn Cứng Nhắc, Thời Gian Dài
Nguồn: Freepik
Màu tóc, móng tay sơn màu gì, độ dài móng tay, trang sức đeo được bao nhiêu. Đồng phục luôn phải sạch sẽ gọn gàng, cẩn thận đến cả cái ghim áo.
Mùa đông có khi phải mặc áo sơ mi dù lạnh. Chân đau, giày đen đi nhiều có thể gây trầy xước và chảy máu. Chào hỏi cúi đầu 45 hoặc 90 độ, không được nhận cuộc gọi sau chuông thứ hai, một loạt quy tắc cần phải tuân theo. Khách sạn càng lớn thì số lượng quy định càng nhiều.
Vào nghề này thì không có khái niệm về ngày lễ, Tết, hoặc giờ giấc cố định, khách sạn mở cửa 24/7. Làm việc trong mùa cao điểm có thể kéo dài cả ngày, không phải mơ tưởng về việc tan làm sau 8 giờ. Đặc biệt là trong các buổi tiệc, thường kéo dài tới sáng sớm.
Nghe thì khá khắc nghiệt nhưng trong mọi sân chơi đều có luật lệ, bạn phải biết thích nghi để tồn tại, không thì sẽ bị loại bỏ.
Những quy định nghiêm ngặt đó không phải vô ích, nếu không có chúng, chất lượng dịch vụ sẽ giảm sút. Tất cả nhằm mục đích mang lại trải nghiệm tốt nhất cho khách hàng. Bạn phải nhận ra rằng bạn đang bán một sản phẩm không hình thức, mọi hành động, cử chỉ, lời nói của bạn đều quan trọng trong quá trình này. Một người làm sai có thể ảnh hưởng đến cả tập thể.
Mình từng đọc một câu rất ý nghĩa: “Chỉ cần hoàn thiện từng phần nhỏ một, dù công việc là cọ rửa toilet, mình vẫn luôn cố gắng làm sạch nhất có thể”. Sự nghiêm túc sẽ giúp rèn luyện bản thân. Như mình, dù đã rời bỏ nghề nhưng vẫn chú ý đến việc giữ gìn móng tay, một thói quen đã trở thành thói quen lâu dài.
3.
Cuộc Sống Rực Rỡ
Nguồn: Freepik
Ma mới trêu cũ, xích mích nội bộ, va chạm với khách hàng, trăn trở không tận.
Khách sạn chính là một cộng đồng nhỏ, với quy mô từ vài chục đến vài trăm nhân viên, đủ mọi lứa tuổi và trình độ. Không tránh khỏi những sự việc nhỏ nhen dù ở nơi có ít người hay môi trường lớn hơn.
Trước đây tôi không hiểu tại sao bị ghét khi im lặng, không làm gì đặc biệt. Nhưng sau này, làm việc dưới quyền của quản lý buồng, họ đã dạy tôi rằng đây là một cộng đồng nhỏ, tôi phải biết cách thích ứng. Nói lời chào hỏi, cư xử lịch sự, thật thà và ân cần là điều quan trọng, vì thái độ tốt sẽ không gây ra rắc rối nào.
Tôi không phải là người nói nhiều nhưng đã sẵn lòng thay đổi hơn, chào hỏi, quan tâm và thật lòng với mọi người, không giả tạo. Tôi không thích ghen tỵ, trò chuyện tầm phào hoặc phê phán người khác. Mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn. Hãy sống hòa thuận, biết điều và tránh những rắc rối không đáng có. Chẳng có gì đáng sợ như những lời đồn thổi.
Tuy nhiên, sự cạnh tranh trong ngành khách sạn rất cao, việc thăng tiến không phải là điều dễ dàng, điều này cần nhớ nếu bạn gặp phải sự ganh đua, cạnh tranh. Đó là điều tất yếu.
4.
Khách Hàng Khó Phục Tính
Nguồn: Freepik
Một quy tắc quan trọng là không đánh, không tranh luận với khách hàng, luôn phải tỏ ra nhẫn nhịn. Thậm chí khi thấy họ không chính xác, vẫn phải kiềm chế. Mình không đề cập đến những trường hợp cực đoan như việc hành hạ nhân viên vì một lý do gì đó.
Nhưng hãy nhìn sâu vào, ai là nguồn sống cho doanh nghiệp? Đúng rồi, chính là khách hàng. Vì vậy, việc đặt họ vào trung tâm là rất quan trọng. Dù bạn có cứng đầu nhưng chắc chắn bạn cũng không thích nhìn thấy ai đó cười với mình trước mặt nhưng nói xấu sau lưng. Họ trả tiền để nhận dịch vụ, vì vậy họ cũng đáng được đối xử tương xứng, đúng không?
Bằng cách chăm sóc khách hàng khó tính, bạn có thể thu hút họ và họ sẽ trở thành những người ủng hộ lâu dài nhất, đồng thời là nguồn quảng cáo miệng hiệu quả nhất. Và mỗi tình huống khó khăn là một bài học. Bởi nghề này luôn đầy bất ngờ và linh hoạt. Giao tiếp với khách hàng chính là nghệ thuật, bạn đồng ý không?
Để trở thành một người phục vụ giỏi, cần phải trải qua nhiều khóa học, thực hành và luyện tập không ngừng. Càng làm, càng trở nên tinh tế hơn và khả năng quan sát cũng được nâng cao. Tôi rất biết ơn vì bắt đầu từ nghề dịch vụ, điều này đã giúp tôi rất nhiều trong công việc hiện tại. Văn hóa biết ơn và việc giữ sạch nhà đều là những bài học từ đó mà ra.
Tôi hy vọng rằng với mọi người, khi bắt đầu một nghề mới, hãy dành thời gian trải nghiệm sâu sắc trước khi đưa ra đánh giá. Hãy nhìn vào mọi điều một cách tích cực, vì mọi thứ đều có điều tốt để học hỏi.