Xin chào các bạn, cho phép tôi tự giới thiệu một chút, hiện tại tôi là một biên tập viên của một công ty truyền thông, một cô gái làm việc từ 8 giờ sáng đến khi hoàng hôn buông xuống. Và tôi, một biên tập viên mới chỉ mới bước chân vào con đường biên tập nội dung. Theo như mọi người thường nói, công việc của tôi là biến những ý tưởng thành lời văn, sử dụng ngôn từ một cách tinh tế. Nhưng điều này liên quan gì đến định mệnh?
1. Chia sẻ về hành trình đến với nghề biên tập nội dung.
Sau khi tốt nghiệp và bắt đầu bước vào thế giới với ít kinh nghiệm, khi không biết mình muốn gì và đam mê là gì, việc chọn nghề học theo hướng an toàn là điều tự nhiên đối với một cô gái như tôi. Nhưng không, định mệnh đã dắt dìu cuộc đời tôi theo hướng khác.
Bạn nghĩ sao khi một kỹ sư sinh học, sau những năm học và nghiên cứu, lại chọn trở thành biên tập viên thay vì theo đuổi sự nghiên cứu, cống hiến cho lĩnh vực khoa học? Tôi đã thử sức với lĩnh vực mình học nhưng cảm thấy không phù hợp. Nhưng sau đó, tôi nhận ra rằng công việc hiện tại và bản thân tôi hòa quyện với nhau như hai mảnh ghép tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh, như thể chúng đã được định sẵn.
Định mệnh đến khi tôi đang tìm kiếm một công việc, chờ đợi ngày tốt nghiệp, ngày trở thành một người trưởng thành. Vào một ngày, khi tôi đứng giữa trường học mà không biết mình muốn gì, nơi nào để đi và điều gì là đúng đắn. Tôi đi phỏng vấn với tâm trạng mơ hồ đó. Tuy nhiên, tôi đồng ý với lời mời vì tôi cảm thấy gần gũi với việc viết, với những cuốn sách. Đây có thể là cơ hội để tôi trở lại với bản thân, trở lại với ước mơ trở thành một nhà văn, như những ngày thơ ấu tưởng tượng về cuộc sống qua dòng chữ của người khác.
2. Khi phải đưa ra những quyết định khác biệt
Cảm giác ngồi trong văn phòng mà thiếu đam mê, thiếu sự hứng thú, như đứng giữa ngã tư không biết nên đi về đâu. Ở tuổi 23, sau thời gian làm sinh viên, trải qua nửa cuộc đời thanh xuân và bắt đầu bước vào thế giới của sự thành công, chúng ta phải đối mặt với những quyết định quan trọng nhất cuộc đời. Những quyết định này ảnh hưởng đến hướng đi của chúng ta. Tôi cảm thấy mình trưởng thành từ những trải nghiệm nhỏ nhặt trong cuộc sống. 23 tuổi, tôi đã trải qua nhiều thử thách với cuộc sống và người khác. Tôi hiểu rõ hơn những gì mình muốn và có kế hoạch cho tương lai!
Quyết định theo đuổi nghề biên tập là một quyết định đầy rủi ro khi đã có công việc thực tập và sự ủng hộ của giáo viên hướng dẫn để tiếp tục dự án sau khi tốt nghiệp. Đây là quyết định đầu tiên của tôi về hướng đi riêng của mình, với tư cách là một người trưởng thành. Có thể sau này tôi sẽ hối tiếc, nhưng tôi tin rằng mỗi người đều phải trả giá cho những sai lầm của tuổi trẻ. Tôi vẫn có đam mê, vẫn làm những gì tôi muốn, và tôi còn trẻ để sửa đổi, đúng không?
3. Những áp lực khi lựa chọn theo đuổi đam mê
3.1. Áp lực từ bản thân
Nếu tôi tiếp tục theo đuổi ngành học, có lẽ con đường sẽ trở nên rõ ràng hơn, với những kế hoạch cụ thể và những thành công mỗi năm. Nhưng việc chọn một hướng đi hoàn toàn mới đã làm thay đổi toàn bộ kế hoạch của tôi. Khi ngồi trong văn phòng giáo viên để nghỉ việc, tôi tự hỏi liệu quyết định này có đúng không, liệu nó sẽ đưa tôi đến thành công, niềm vui từ công việc, hay chỉ là cuồng nhiệt, nổi loạn của tuổi trẻ. Áp lực bắt đầu xuất hiện khi tôi tự hỏi về quyết định của mình. Câu trả lời cho những đam mê của tôi và sự thành công của mình vẫn là một ẩn số, và tôi đang cố gắng tìm ra nó.
Cảm giác áp lực trỗi dậy khi bạn bè dần ổn định trong công việc. Những cuộc trò chuyện, họp mặt với bạn bè khiến tôi cảm thấy áp lực. Họ có thể kể về những phát hiện mới trong nghiên cứu, những khám phá về gen hoặc cách giải quyết vấn đề trong nghiên cứu. Và tôi tự hỏi, liệu mình đã chọn đúng đường, liệu mình đã sai lầm. Câu hỏi này luôn quanh quẩn trong tâm trí.
3.2. Áp lực từ gia đình và xã hội
Áp lực từ bản thân có thể không đủ để vượt qua tuổi trẻ, nhưng bạn nghĩ sao về áp lực từ gia đình và xã hội? Gia đình, hàng xóm thường hỏi 'Bạn đang làm gì?', 'Sau khi học xong, có lên làm bác sĩ không?', và những lời đùa như 'Làm trái ngành vì tiền lương cao hả?', 'Bạn đã mua sách chưa để ủng hộ?'. Những câu hỏi này có thể chỉ là sự quan tâm của họ, nhưng lại là gai trong lòng tôi mỗi đêm. Bố mẹ tôi không bao giờ ép buộc tôi quay lại ngành học hay công việc cũ. Họ hiểu áp lực mà tôi phải đối mặt. Nhưng nhìn thấy bố mẹ già yếu, tôi tự hỏi liệu mình đang làm phí 4 - 5 năm nuôi dưỡng của cha mẹ. Câu hỏi này ngày càng lớn khi áp lực công việc tăng cao.
3.3. Áp lực về sự thành công chưa thấy
Bắt đầu công việc với ít kinh nghiệm, kiến thức gần như là 0, tôi phải học từ đầu, học cách trau chuốt văn phong, học cách thu hút độc giả. Tất cả đều phải học lại từ đầu, những kiến thức trước đây gần như không còn ích lợi. Có ai đang làm trái ngành mới hiểu được áp lực của công việc này. Làm việc giữa những người được đào tạo từ trường báo, tôi cảm thấy nhỏ bé giữa rừng văn chương.
Bắt đầu đối mặt với các chỉ tiêu KPI cao, với việc tăng ca nhưng chưa thấy sự tiến triển. Thời gian trôi đi, tôi bắt đầu quen với công việc và cường độ làm việc cao. Tôi nhận ra mình bắt đầu quên mất một số điều quan trọng. Thay vì mơ mộng, tôi bắt đầu chìm đắm trong các tiêu chuẩn và quy định của công việc. Câu hỏi nảy sinh: 'Công việc này có phải là điều mình mong muốn không?', 'Tôi viết cho ai, vì đam mê hay vì cái gì?'
Nhận ra rằng, tôi có thể sai khi nhìn lại quá khứ, nhưng tôi đúng ở hiện tại. Hiện tại, tôi đang làm những gì mình cho là đúng. Công việc đem lại cho tôi những trải nghiệm mới, những điều mà trường đại học không dạy và tôi đang rất thích công việc của mình.
Những tia sáng của đam mê
Được gì và mất gì khi làm trái ngành luôn là câu hỏi của nhiều bạn trẻ khi chưa chắc chắn về đúng hay sai. Câu trả lời chỉ có bạn mới biết được, bạn phải tự trải nghiệm và tìm ra câu trả lời cho chính mình. Ưu điểm của tuổi trẻ là bạn có thể sai và có đủ thời gian để sửa sai. Hãy làm theo cái mà bạn cho là đúng. Tôi đang là một trong những người đang tìm kiếm câu trả lời cho bản thân về việc làm trái ngành có đúng hay không.
Dù có đúng hay sai, thì vẫn còn kinh nghiệm và kiến thức. Tôi nhận ra rằng tôi đang nhận được nhiều hơn là mất và tôi hài lòng với quyết định của mình.
Thứ tôi nhận được là kiến thức và sự hiểu biết về nghề viết. Tôi được hướng dẫn, chỉ bảo từ các đồng nghiệp. Tiếp xúc với những điều mới mẻ. Biết cách viết để chạm đến lòng người đọc và viết theo phong cách chuyên nghiệp.
Quan trọng nhất, tôi đang sống và làm việc với đam mê của mình. Hàng ngày, tôi sống trong thế giới của ngàn từ, viết và thể hiện quan điểm của mình qua các bài viết. Được là chính mình, được thể hiện bản thân qua viết lách và tiếp xúc với người đọc một cách đặc biệt.
Không chỉ vậy, những gì tôi nhận được còn là sự đồng lòng, sự hướng dẫn từ đồng nghiệp, chung tiếng nói và chung đam mê. Có một người bạn đùa rằng: 'Chắc con này làm được cả năm rồi đấy, chắc quen mặt công ty lắm rồi'. Có lẽ vậy, sự đồng lòng và mục tiêu chung giúp tôi hòa nhập nhanh chóng với mọi người. Dù ít nói, nhưng tôi cảm thấy mình đang thay đổi, trở nên cởi mở và sẵn lòng chia sẻ.
Có lẽ những gì tôi nhận được nhiều hơn là những gì tôi mất nên hiện tại tôi chỉ tập trung vào những gì mình thu được từ công việc trái ngành này. Những lo lắng về áp lực và cơ hội thành công dường như trở nên nhẹ nhàng hơn. Tôi tập trung vào những điều tích cực, những gì mình đạt được hơn là những gì mất đi.
Lựa chọn trái ngành
Tác giả: Hoàng Lệ