Chúng ta học nhớ nhiều, nhưng ít ai học cách quên?
Ngày xưa, tôi tự hào về khả năng nhớ nhanh và lâu của mình. Số điện thoại 10 số, đọc một lần là nhớ ngay. Bạn bè khen ngợi tôi không ngớt. Do đó, tôi càng hứng thú và tìm hiểu thêm về các kỹ thuật hỗ trợ trí nhớ khác nhau.
Tuy nhiên, niềm vui và tự mãn của tôi không kéo dài được lâu. Một ngày, tôi nhận ra rằng tâm trí con người giống như một cái bình nước, nhớ càng nhiều thì càng ít chỗ để tiếp nhận những điều mới mẻ.
Tôi cũng bắt đầu nhận ra rằng có những điều mình cần phải nhớ nhưng lại không nhớ được, và những điều muốn quên thì lại chẳng thể quên. Cố quên mà càng nhớ.
Tôi nhận ra rằng, từ xưa đến nay, mọi người chỉ tập trung vào việc học cách nhớ mà ít ai để ý đến việc học cách quên. Tôi cũng nhận thấy rằng, khả năng quên nhanh cũng quan trọng không kém khả năng nhớ lâu.
Quan trọng là nhớ những điều cần nhớ và quên những thứ phải quên. Chứ không phải quên điều cần nhớ và nhớ những thứ phải quên.
Khi tôi mới chuyển sang bán nem và bò bún, bạn bè cũ và đồng nghiệp đến thăm quán rất nhiều. Có người mời tôi uống cà phê riêng. Mọi người đều hỏi tôi có tiếc không khi bỏ lại hơn 10 năm học và tấm bằng tiến sĩ? Có nhớ không khí cũ, cảm giác làm việc trong môi trường nghiên cứu không?
Thực ra, tôi không
Ngay sau khi rời công ty, tôi thức dậy vào một buổi sáng hoàn toàn mới. Tôi tháo bỏ bộ vest, giày tây và mặc đồ thoải mái hơn. Nếu ai không biết tôi trước đây thì có thể nghĩ rằng tôi là người bán nem. Đôi khi giao hàng còn được tip thêm 2€. Cuộc sống thật sự thú vị.
Để có điều mới, ta phải từ bỏ điều cũ. Kiến thức không còn cần đến thì hãy quên nó. Đừng để tiếc nuối mười mấy năm học mà bám vào những điều mà ta không thích, làm trong sự lê lết.
Nguồn ảnh: pinterest
Tháng năm không điều đáng tiếc, đáng tiếc là những lúc ta không biết trân trọng thời gian đó.
Hãy sống như những chiếc lá, rơi xuống không tiếc nước mắt, vì biết rằng, cuối cùng mình cũng sẽ chạm đến đất mẹ.
Trong cuộc sống, để nhẹ nhàng và hạnh phúc, hãy biết đứng dậy sau mỗi lần ngã, và quên đi những gì không còn giá trị.
Ai mà không có lúc mơ mộng? Nhưng quên mất hiện tại với niềm vui của mình, đó mới là thất bại thực sự.
Cuộc sống này nhiều màu sắc, hãy nhớ những gì quan trọng, quên những gì khiến mình tổn thương.
Đừng để những vấn đề vụn vặt làm mất đi niềm vui của ngày hôm nay, hãy quên đi và tập trung vào những điều tích cực.
Điều quan trọng nhất với mình là tâm trí tỉnh táo và lòng can đảm.
Qua sông rồi, đừng để quá khứ là gánh nặng, hãy để nó trôi theo dòng suối của cuộc đời.