Hôm qua xem lại chương trình phỏng vấn trên VTV2, tôi nhớ lại hành trình của Sách Mở Lối. Đã gần 10 năm, mình đã đi một chặng đường dài mà không hề ngồi đếm xem đã đạt được gì, mất gì. Nhưng qua phỏng vấn, tôi mới nhận ra đã có nhiều thành tựu.
Sách Mở Lối đã trở thành cái tên quen thuộc, từ khi dạy sinh viên năm thứ nhất, có em sinh viên nói: Con biết Sách Mở Lối từ hồi học phổ thông. Khi học cô, con không biết cô là người sáng lập ra nó. Khi làm việc với trường Edison, Sentia, các cô hiệu phó đều nói: Con cũng học Sách Mở Lối. Thậm chí tới trường Bản Rịa, Hà Giang, cô tổng phụ trách của trường cũng nhận ra tôi và bảo: Cô còn nhớ em không, em từng được tập huấn cách đọc sách cách đây 7 năm.
Nhân câu hỏi của MC, tôi thử đếm lại các con số. Mình đã dạy kĩ năng đọc viết cho hàng chục nghìn học sinh, đào tạo 5000 giáo viên, cán bộ thư viện, lãnh đạo trường học, tư vấn cho hàng trăm trường học khắp nơi, tổ chức gần 200 sự kiện văn hóa đọc, hỗ trợ sách cho vùng khó khăn, xuất bản sách Nuôi Dưỡng Người Đọc Tí Hon, và ra hàng tháng ấn phẩm...
Lúc khởi đầu, tôi không biết logo, tên miền, slogan là gì, không biết về quản trị, kinh doanh, quản lý tài chính. Mọi người nhắc đến KPI, thẻ điểm cân bằng, sơ đồ chiến lược, tôi mới tìm hiểu để trang bị kiến thức về quản trị, tổ chức công việc sao cho hiệu quả.
Sách Mở Lối đã vượt qua nhiều thách thức nhờ sự giúp đỡ, hỗ trợ từ cộng đồng, không chỉ vì tài năng của tôi. Mỗi khi gặp khó khăn, luôn có người giúp đỡ. Mỗi khi trải qua thử thách, lại khám phá ra nội lực bên trong, phát triển bản thân. Mỗi ý tưởng mới đều được ủng hộ. Không thể kể hết sự giúp đỡ của mọi người: từ việc cho mượn không gian, dạy cách quản lý thời gian đến việc xây dựng môi trường làm việc tử tế, hạnh phúc.
Nguồn ảnh: pinterest
Trên con đường này, tầm nhìn tôi mở ra. Nhờ Sách ơi mở ra, tôi làm việc với tổ chức quốc tế, gặp giáo viên, học sinh và phụ huynh ở nơi xa, quen biết những người tâm huyết trong ngành sách, tin vào con người. Cảm giác như đang được dẫn đi, học hỏi và thấy cuộc sống đầy ý nghĩa.
Ban đầu, tôi không định làm gì lớn, nhưng mọi thứ phát triển tự nhiên, vượt ra ngoài dự định. Đôi khi cảm thấy áp lực, nhưng số phận dường như đã chọn cho tôi con đường này.
Nguồn ảnh: pinterest
Sách ơi mở ra đã bước sang năm thứ 10. Hi vọng trong thập kỷ tiếp theo, chúng tôi làm được nhiều việc ý nghĩa hơn.