
Mình đã trải qua 4 năm học, trong đó có 2 năm làm việc tại khách sạn và hơn 1 năm làm trong lĩnh vực marketing. Dù làm việc trong ngành hay không, mình đã thực tập được gần 8 tháng ở cả tập đoàn lớn và startup nhỏ.
Mỗi khi bắt đầu kỳ thực tập, mình thường xin kinh nghiệm từ những người đi trước để biết cách tránh những lỗi thường gặp và hỏi về những điều cần chuẩn bị và làm để công việc thực tập được tốt nhất có thể, có thể dẫn đến việc được chấp nhận làm nhân viên chính thức.
Mình không bao giờ nghĩ rằng mình làm công việc không được trả tiền, vì vậy không cần phải làm nhiều. Mình luôn chuẩn bị tinh thần làm việc hết lòng và không nói suông.
Mình chia sẻ với bạn về trải nghiệm của một thực tập sinh bình thường, không có gì xuất sắc. Nhưng khi làm việc hết lòng, mình nhận được nhiều hơn là một công việc.
Và mình tin rằng, điều đó sẽ mang lại cơ hội tốt cho tương lai của mình.
Làm trong ngành khách sạn, mọi người thường nghĩ bạn cần phải cao ráo, xinh đẹp. Nhưng với mình, cao chỉ có m52, hơi mũm mĩm, giao tiếp không tự tin. Nhìn chung, mình không phải là hình mẫu cho ngành này. Mình tự nhận ra điều đó, vì vậy mình đã chọn thực tập tại bộ phận buồng phòng của một khách sạn 5 sao ở Hồ Tây.
Ban đầu, mình được giao làm việc trong phòng hoa, nhưng chỉ sau 2 ngày, mình đã bị chuyển sang làm việc trong văn phòng buồng vì trông mình quá yếu đuối, tay chân không khéo léo. Lý do này khiến mình đã khóc nhiều.
Sau đó, mình được chuyển về làm trong văn phòng buồng, hỗ trợ chị thư ký và hai chị Order Taker.
Giờ làm việc của thực tập sinh bắt đầu từ 8h, nhưng chị thư ký bắt đầu từ 7h. Mỗi ngày, mình đạp xe đến từ 6h10, thay đồ xong là 6h45 vào làm. Mình làm sạch bàn của chị, nhặt đồ linh tinh và giữ cho bàn làm việc của chị luôn sạch sẽ. Mình làm theo chị, tự nguyện, không ai ép buộc.
Nếu được chỉ dẫn, mình sẽ tự chủ động làm hết sức mình, không để ai phải sai lầm, kể cả những công việc nhỏ nhặt. Các chị thường trêu: 'Mày làm vừa thôi, sếp kiểm tra thấy chị toàn ngồi chơi thì chết'. Nhưng thực tế, mình được trả lương bằng với các bạn làm việc nặng ở tầng trên.
Mình bị chỉ trích, bị nói xấu. Mặc dù công việc nhẹ nhàng nhưng vẫn có lương. Các chị nhân viên phòng không ưa mình, điều này rõ ràng. Vì vậy, mình đã quyết định nói với sếp rằng muốn thử sức với việc dọn phòng. Sếp lo ngại về sức khỏe của mình, nhưng mình hứa sẽ cố gắng hết sức. Mình xin 2 tuần để chứng minh. Cuối cùng, mình đã được thử sức. Không ai muốn làm việc cùng mình, vì họ nghĩ mình sẽ làm hỏng mọi thứ. Mình được xếp vào một mình.
Thực sự là công việc nặng nề và mệt mỏi. Buổi trưa mới có thời gian ăn cơm. Biết bản thân yếu đuối, thường xuyên đói, suốt 2 tuần mỗi sáng mình chỉ ăn gói xôi lạc 10k. Chỉ có xôi mới làm mình cảm thấy no lâu. Trước khi lên tầng, mình thường hỏi các bạn khác để biết một số mẹo nhỏ. Ví dụ như xách giỏ vào cọ nhà tắm trước, nhớ kéo máy hút bụi theo, và khi cần đồ mượn ở đâu.
Khi yếu đuối, bạn cần tìm cách bù đắp cho điều đó. Không thể chỉ vì yếu mà từ chối làm việc. Người ta sẽ càng không thích bạn hơn.
Có những ngày mình làm việc không tốt, phải làm lại nhà vệ sinh nhiều lần. Một lần, xe đẩy không di chuyển được, mình bị mắng nhưng chỉ im lặng nghe. Ai cũng gọi mình làm việc phụ. Sau 2 tuần, khi trở lại văn phòng, mọi người không còn ghét nữa. Mọi người trở nên vui vẻ hòa nhã hơn. Điều này chỉ ra rằng việc chủ động giao tiếp với mọi người trước khiến sự khác biệt, không phải ai cũng sẵn lòng làm quen trước với một người mới.
Đôi khi có cơ hội ngồi chung với trưởng bộ phận hoặc các giám sát, mình luôn hỏi học hỏi kinh nghiệm. Mọi người luôn chia sẻ. Khi thực tập kết thúc, các chị tặng quà, thiệp và thư tay. Mình đã khóc. Sau này, chúng tôi thường hẹn nhau đi chơi, ăn lẩu.
Quan hệ không chỉ dừng lại sau một vài lần. Khi trở lại trường, trong hai năm cuối, khi phải phỏng vấn tại các khách sạn, chị trưởng đã hỗ trợ mình rất nhiều. Đợt vừa qua, khi được mời làm trợ lý set up khu nghỉ dưỡng ở Vĩnh Phúc, chính chị trưởng bộ phận đã hướng dẫn mình từng bước. Việc chấp nhận hay không dưới con mắt của một người đã làm việc nhiều năm, nhiều lần. Nếu trước đây mình không mở lòng, mình sẽ không có cơ hội được học hỏi từ chị.
Mình không chỉ dừng lại ở lần thực tập đầu tiên, mà còn tiếp tục ở lần thực tập thứ hai. Dù đó là khách sạn 4 sao, nhà hàng không có sự hướng dẫn từ quản lý, mình vẫn làm hết sức mình. Mình không ngại làm việc nhiều, rửa bát cũng không ngại. Vì vậy, mình được hỗ trợ lương, được các anh chị yêu quý.
Không cần phải xin, mọi người thấy mình làm việc chăm chỉ, tự giác giúp đỡ. Họ quan tâm đến những điều nhỏ nhặt. Mình ăn chay, bếp trưởng quý mến, nấu riêng cho mình. Được giới thiệu việc làm từ lễ tân.
Khi mình thất nghiệp, chị nhân sự giúp mình phân phát CV, giới thiệu với nhiều người. Bất kỳ thứ gì mình bán, chị đều ủng hộ nhiệt tình.
Viết như vậy không phải để khoe khoang, chỉ muốn nói rằng hãy cố gắng hết mình. Đừng sợ hãi. Không phải mọi nơi đều đầy bóc lột.
Hành động của bạn ảnh hưởng tới tương lai. Hãy nghĩ xa hơn. Đừng làm hời hợt, mạng lưới của mọi người rất rộng. Tiếng xấu đi xa, cơ hội nhỏ lại. Đây không phải là lợi ích một chiều. Hãy nghĩ xem bạn có thể đóng góp điều gì, cống hiến điều gì.
Hãy suy nghĩ cho cả bản thân và người khác. Nếu thấy bản thân có điều gì thiếu sót, hãy cố gắng sửa. Nếu không thể sửa, hãy tìm cách bù đắp. Từ từ một chút. Đừng sợ, đó là thật đấy.
Mình là GenZ đi làm - một người trẻ thích chia sẻ về những trải nghiệm nhỏ nhặt trong công việc mà bạn chưa biết.