Xin chào, tôi là Đức Minh.
Đừng đánh giá vội qua tiêu đề, vì tôi không muốn gây tranh cãi, chỉ muốn chia sẻ câu chuyện của mình về nghề tay trái.
Tôi hy vọng nhận được đóng góp từ mọi người để có cái nhìn sâu hơn về vấn đề này.
1. Hành Trình Học Piano
Nguồn: Freepik
Tôi, một cô gái sinh sống ở vùng quê ven biển. May mắn được sinh ra trong một gia đình được cha mẹ yêu thương, dạy dỗ nghiêm khắc và luôn tạo điều kiện cho con cái được học hành tử tế.
Mặc dù không có dòng máu nghệ sĩ trong gia đình nhưng cả hai cha mẹ đều có tình yêu mãnh liệt với âm nhạc. Vì vậy, họ đã khích lệ tôi học piano từ khi còn nhỏ cho đến bây giờ.
Nhớ lại thời thơ ấu ở làng quê 10 năm trước, việc học nghệ thuật dường như là một điều xa xỉ. Nhưng cha mẹ vẫn quyết tâm đầu tư cho việc học piano của tôi, như để thay thế cho đam mê của chính họ khi còn trẻ.
Nốt nhạc đầu tiên tôi học là trên một cây đàn organ dành cho trẻ em, có giá khoảng 500 nghìn đồng. Cha mẹ thấy tôi có chút tài năng và yêu thích âm nhạc.
Một lần mua sắm lớn, cha mẹ đã nâng cấp đàn piano cho tôi lên một cây piano cơ sang trọng, có giá khoảng 70-80 triệu đồng. Họ cũng thuê một giáo viên từ trường Cao đẳng nghệ thuật đến dạy gia sư, mong muốn tôi được học âm nhạc một cách chuyên nghiệp và bài bản.
Có lẽ bạn sẽ nghĩ tôi may mắn quá, có cha mẹ tốt thế đấy phải không?
Hm, đúng vậy, nhưng…
Dù nhận được tất cả những gì gia đình dành cho, tôi chỉ đánh đàn với thái độ lãnh đạm, không thực sự dành hết sức mình cho đam mê mà bố mẹ luôn mong chờ.
Vào cái thời kỳ còn ngây ngô, tôi bị cuốn vào trò chơi giống như bao đám bạn cùng tuổi. Tôi luôn tự hỏi tại sao phải ngồi đây, cùng với cây đàn này, luyện ngón hàng ngày, học các bản nhạc cổ điển được coi là vĩnh cửu, để làm gì?
Hơn nữa, tôi không đủ dũng cảm để thẳng thắn nói với thầy rằng “tôi không thích đàn, tôi muốn đi chơi, như những đứa trẻ trong làng…”.
Thực lòng, vì thấy tiếc nuối về công sức, thời gian, tiền bạc mọi người đã bỏ ra và không muốn bố mẹ phải buồn lòng, nên tôi đã cố gắng luyện đàn hàng ngày trong suốt 6 năm qua.
2. Quyết Định Lựa Chọn Nghề Tay Trái
Nguồn: Freepik
Nhưng vào lúc tôi lên lớp 12, thi vào trường nghệ thuật không phải là mong muốn của bố mẹ.
Sau bao năm học piano, giờ đây tôi coi đó như một nghề tay trái.
Trải qua thời sinh viên, tôi làm vài công việc part-time, nhưng công việc gia sư piano lại mang về cho tôi nhiều tiền nhất, như một sự định mệnh.
Tôi nhận lớp từ các trung tâm uy tín, từ trẻ đến già, nam nữ đều dạy. Học viên của tôi đa dạng về độ tuổi, từ học sinh lớp 4 đến cô U50. Công việc này cho tôi trải nghiệm gặp gỡ nhiều người và khám phá đủ tầng lớp trong xã hội.
Từ một gia đình lao động sinh sống trong nhà cấp bốn đầu tư cho con học đàn. Đến những căn hộ cao cấp như Vinhomes Skylake hay chung cư Golden Westlake của những gia đình thượng lưu, đây là lần đầu tiên tôi được nhìn và bước chân đến.
Dù chỉ dạy học một ngày, vài tuần hoặc cả tháng hè và thu nhập kiếm được cũng không lớn lắm, nhưng cơ hội được gặp họ đã mang lại cho tôi nhiều bài học quý giá và đáng trân trọng.
Nghĩ lại, tôi không thể tin rằng một người không có bằng cấp chuyên môn trong lĩnh vực giáo dục như tôi có thể truyền đạt kiến thức cho người khác. Tất cả nhờ vào năng lực và kinh nghiệm tích lũy được qua nhiều năm làm việc, dưới danh nghĩa là một gia sư dạy piano.
Và bây giờ, tôi cũng đã xây dựng được một kênh Tiktok với nội dung chủ đề về piano, mặc dù không phải là quá lớn, nhưng tôi vẫn có thể kiếm được một chút thu nhập từ đó.
3. Vậy liệu có quan trọng khi nghề tay trái không?
Nguồn: Freepik
Hãy đọc kỹ, đừng hiểu lầm rằng tôi không đánh giá cao và tôn trọng giá trị của bằng cấp.
Ngược lại, bằng cấp đóng vai trò rất lớn. Nó là cách để đánh giá năng lực, sự cố gắng, kiên trì và sự cố lên của một người trong quá trình học tập. Đặc biệt là trong các lĩnh vực có tính chất nghệ thuật. Điều này không phải là lý do mà các trường âm nhạc yêu cầu sinh viên học lâu hơn so với các trường Y, và chi phí học phí không kém phần cao so với Kiến Trúc.
Nếu chỉ dừng lại ở mức lương gia sư vừa đủ chi phí sinh viên, chúng ta đang bị hạn chế, không thể mở rộng thêm, và không thể vươn xa hơn.
Kiến thức là vô tận. Để nâng cao trình độ chuyên môn, xây dựng một thương hiệu uy tín trong ngành nghề, thì chắc chắn chúng ta cần phải học và nghiên cứu sâu hơn nữa.
Do đó, nếu điểm xuất phát không phải là ở điểm đích, nếu sinh ra trong một gia đình bình thường, không có điểm khởi đầu rõ ràng, chúng ta cần phải cố gắng hơn một chút để vượt lên.
Nghĩa là, hy vọng bạn không bao giờ ngừng cố gắng, không ngừng nỗ lực, không bao giờ từ bỏ và không đổ lỗi cho hoàn cảnh.
Và cuối cùng, không có bằng cấp vẫn có thể kiếm được tiền. Nhưng điều quan trọng là bạn kiếm được bao nhiêu và liệu bạn có thể tiến xa trong ngành nghề hay không, điều đó phụ thuộc vào bản thân bạn.
Bằng cấp quan trọng nhưng chỉ là một phần của hành trình. Kinh nghiệm, thái độ và kỹ năng thực tế mới thực sự là yếu tố quyết định trình độ của bạn.
Lý thuyết có vẻ hay, nhưng thực tế là mình vẫn phân vân không biết nên tập trung vào học gì cho lĩnh vực piano này.
Mong muốn nhận được ý kiến và lời khuyên từ mọi người.
Cảm ơn bạn đã đọc đến đây, hy vọng bạn thấy có ích qua bài viết của mình.