Năm 1932, Úc đã phải đối mặt với một đối thủ chưa từng có tiền lệ: Emu - loài đà điểu đặc trưng của Châu Úc.
Con người sở hữu một khả năng đặc biệt, đó là khả năng giết hại các loài khác, điều này đặc biệt đúng ở Châu Úc, nơi con người đã gây tuyệt chủng hàng trăm loài động vật bản địa.
Tuy nhiên, cũng tại châu lục này, con người đã gặp phải thất bại hy hữu trong 'Đại chiến Emu năm 1932' - không thể đánh bại được đà điểu đặc biệt này.

Rắc rối bắt đầu cho Úc ngay sau Thế chiến thứ nhất. Họ đã mất rất nhiều nguồn lực trong cuộc chiến đó và gần 40.000 thanh niên thiệt mạng.
Những người sống sót trở về nhưng gặp khó khăn trong việc thích nghi với cuộc sống dân sự. Đồng thời, Úc cũng cần phải phát triển nền kinh tế nông nghiệp, và chính phủ đã tài trợ đất đai cho cựu chiến binh để họ có thể làm trang trại.
Tương tự như ở Mỹ, Úc đã trải qua những thách thức về nông nghiệp không bền vững trong thời kỳ đó.
Nội địa Úc có khí hậu rất khô và khó dự đoán, thường xảy ra hạn hán. Khi lục địa trở nên khô hạn, các loài động vật bản địa thường di cư ra rìa để tìm thức ăn và nước uống.
Khi các cựu chiến binh nhận đất và bắt đầu canh tác, thức ăn và nước uống dồi dào, dẫn đến di cư đầu tiên của đà điểu Emu vào cuối những năm 1920. Đến năm 1932, chúng thường xuất hiện nhóm nhỏ và thường quan sát cánh đồng trong các trang trại.

Ban đầu chúng thân thiện với con người, là loài ăn cỏ và khá nhút nhát, thường giữ khoảng cách an toàn khi đối diện với nguy hiểm.
Điều đáng lo ngại với các chủ trang trại là chúng có thể ăn nhiều thực vật trong một ngày, thậm chí một đàn đủ lớn có thể phá hủy một cánh đồng lúa mì.
Đà điểu Emu giống như một loài khủng long có mỏ và lông vũ, thậm chí không có cánh, chỉ có bàn chân mạnh mẽ với móng vuốt to lớn.
Tổ tiên của chúng không bao giờ bay, thay vào đó có bộ cánh tay tiền tích nhưng không có cơ hoặc gân điều khiển.
Mặc dù không có đôi tay, bàn chân và móng vuốt của đà điểu Emu cực kỳ mạnh mẽ và có thể hạ gục cả rồng Komodo, đặc biệt khi chúng cảm thấy tức giận.
Vào mùa hè năm 1932, một đàn đà điều Emu hơn 20.000 con đã xuất hiện và di cư đến vùng các trang trại tìm thức ăn. Chúng vượt qua hàng rào ngăn thỏ và bắt đầu gây hại cho mùa màng của người nông dân.

Nhận thức được sự nguy hiểm, người nông dân vác súng ra bắn nhưng không hiệu quả. Họ quyết định đề xuất giải pháp cho chính phủ nhưng không nhận được sự hỗ trợ như mong đợi, nên họ đã yêu cầu sự giúp đỡ từ Bộ Quốc phòng.
Cuối cùng, một lực lượng quân đội được triển khai để tiêu diệt hoặc xua đuổi đàn đà điều Emu khỏi vùng trang trại. Đợt tấn công đầu tiên chỉ tiêu diệt được ít con, khiến cho cuộc đại chiến này trở nên khó khăn.
Cuộc đại chiến chính thức bắt đầu vào tháng 11 năm 1932, với hy vọng giải quyết tình hình. Tuy nhiên, việc tiêu diệt hoặc xua đuổi đàn đà điều Emu trở nên khó khăn hơn dự kiến.

Trong đợt tấn công đầu tiên, chỉ có một số ít con Emu bị tiêu diệt, đồng thời đàn còn lại phân tán và tránh xa khu vực bị tấn công, khiến cho việc tiêu diệt chúng trở nên phức tạp.

Hành động tiếp theo của cuộc đại chiến diễn ra vào ngày 4 tháng 11, khi đàn Emu tập trung gần một con đập địa phương. Meredith ra lệnh cho lực lượng xạ thủ tiến hành cuộc tấn công bất ngờ, hy vọng sẽ tiêu diệt được đàn Emu lớn này.
Tuy nhiên, việc tiêu diệt đàn đà điều Emu vẫn là một thách thức lớn, và cuộc đại chiến với loài động vật này vẫn còn tiếp diễn trong những ngày tiếp theo.
Tuy nhiên khi đến con đập, họ nhận ra rằng số lượng đà điểu ở đây rất đông, có thể có vài nghìn con. Họ chuẩn bị sẵn sàng để bắn nhưng khẩu súng của họ lại kẹt chỉ sau vài phát đạn.
Khi kíp súng tháo súng máy để sửa chữa, những con đà điểu đã chạy trốn và khi súng sẵn sàng để bắn lại, không còn mục tiêu nào trong tầm bắn.
Báo cáo của Thiếu tá Meredith cho biết sau tuần đấu tranh đầu tiên, có hàng trăm con chim bị giết, mặc dù một nguồn tin khác khẳng định con số này ít hơn.
Ngày 8 tháng 11, Quốc hội quyết định tạm dừng chiến dịch và rút lui lực lượng. Một tháng sau, dưới áp lực từ chính quyền khu vực, họ buộc phải tiếp tục cuộc đại chiến.

Thiếu tá Meredith tiếp tục dẫn đầu cuộc tấn công thứ hai vào ngày 12 tháng 11. Mặc dù kết quả ban đầu không tốt nhưng cuối cùng họ đã tiêu diệt được hàng trăm con đà điểu mỗi tuần.
Sau khi tiêu diệt hơn 9.000 viên đạn và 900 con đà điểu, Thiếu tá Meredith rút lui và kết thúc cuộc đại chiến này.
Trong báo cáo cuối cùng, Thiếu tá Meredith cho biết họ đã tiêu diệt được gần 1.000 con đà điểu, nhưng mỗi chơi chơi xổ sốu cần rất nhiều viên đạn để tiêu diệt.

Sau khi gây hậu quả cho nông trại và cánh đồng lúa mì, những con đà điểu Emu đã khiến những người nông dân cầu cứu quân sự vào năm 1934, nhưng yêu cầu này bị từ chối.
Chính phủ đã quyết định trang bị vũ khí và tiền thưởng để khuyến khích những người nông dân tự mình tiêu diệt và quản lý đàn đà điểu, điều này đã mang lại hiệu quả hơn so với việc yêu cầu quân đội can thiệp. Trong 6 tháng đầu năm 1934, những người nông dân đã giết hơn 57.000 con đà điểu và khôi phục trật tự cho vùng đất của mình.
Bởi sau đó, chính quyền bang Tây Australia đã xây dựng hàng rào dài 217 km để ngăn chặn đàn đà điểu tiến vào các nông trại và gây hại.
Hiện nay, chim Emu vẫn sống tự do ở những khu vực hẻo lánh của Australia mà không gây ra quá nhiều vấn đề cho người nông dân. Cuộc chiến với đàn đà điểu năm 1932 được ghi nhận là lần duy nhất loài chim giành chiến thắng trong một chiến dịch quân sự.