Cách đây nửa tháng, khi đang ở trong phòng chờ để chào đón cháu ngoại mới chào đời, bà Nguyễn Thị Sen cảm thấy như mình đang rơi vào vực sâu vì cả con và cháu đều đang trong tình trạng nguy kịch.
'Tôi cảm thấy suy sụp và không thể đứng vững, nhưng tôi phải tự an ủi bản thân vì không còn ai để dựa vào', bà Sen, 60 tuổi, từ xã Kim Liên, huyện Nam Đàn, chia sẻ.
Con gái của bà Sen, chị Trần Thị Hoài, 37 tuổi, bị thiểu năng trí tuệ và động kinh từ khi còn nhỏ. Vào ngày 3/5, chị gặp phải biến chứng nguy hiểm với gan và thận, trong khi con trai của chị bị dẹp phổi, thiếu hụt hậu môn và tim nằm bên phải.
Gia đình họ sống trong cảnh nghèo khó tại xã Kim Liên. Bà Sen từ nhỏ đã mồ côi, sau đó kết hôn với ông Trần Văn Nậu, 72 tuổi, cũng là người thiểu năng và có được hai con gái. Khi con út đi làm việc ở Trung Quốc và chỉ về nhà một lần vài tháng, nhà chỉ còn bà một mình chăm sóc hai người luôn cần sự chăm sóc. Bà làm ruộng và thuê người giúp việc, thu nhập hàng ngày chỉ khoảng 150.000 đồng, nên gia đình thường phải đối diện với tình trạng đói no không đều.
Vào cuối năm 2023, bà đã nhận thấy bụng của chị Hoài ngày càng lớn, cô nghĩ rằng có thể chị bị bệnh nên đã đưa chị đi khám. Tại phòng khám, người mẹ gần như ngất xỉu khi biết rằng con gái mình đã mang thai được 6 tháng nhưng không biết cha của đứa bé là ai.
Bà đã khóc suốt ba ngày nhưng vẫn quyết định giữ lại đứa bé. 'Tôi đã già rồi, sau này khi tôi mất đi thì sẽ không có ai chăm sóc con', bà giải thích. 'Tôi đặt hy vọng vào cháu, hy vọng rằng sau này cháu sẽ khỏe mạnh để chăm sóc mẹ'.
Bà Sen đã kiêng ăn để tiết kiệm tiền mua một số bỉm và đồ dùng cho ngày cháu ngoại chào đời. Mỗi khi thấy chị Hoài bước đi lặc lè, xoa bụng và cảm nhận được một sinh linh lớn lên trong cơ thể của mình, bà không ngừng rơi nước mắt.
Đầu tháng 5, chị Hoài đã bắt đầu chuyển dạ nhưng do sức khỏe yếu, cả mẹ và con đều rơi vào tình trạng nguy kịch. Với số tiền ít ỏi chỉ khoảng dưới 500.000 đồng, bà Sen đã gọi điện thoại mượn tiền từ các người thân để đóng viện phí.
'Tôi luôn thương mẹ và con nhưng chưa bao giờ được gần gũi với họ', bà nói. Chị Hoài đã phải nằm cấp cứu suốt một tuần, sau đó được chuyển đến điều trị ở khoa Ngoại tiêu hóa của Bệnh viện Ba Lan trong khi con trai phải ở khoa hồi sức tích cực của Bệnh viện Sản Nhi tỉnh Nghệ An.

Hai sự cố xảy ra đồng thời khiến bà Sen trở nên kiệt sức về tinh thần và sức khỏe. Bà phải nhờ đến em gái trông nom con, trong khi bản thân đi lo lắng cho cháu.
Hàng ngày, người phụ nữ 60 tuổi phải tiêu tốn 100.000 đồng cho việc đi xe ôm giữa hai bệnh viện, cộng với khoảng 1,5 triệu đồng cho tiền thuốc cho bà và con gái chị Hoài. Số tiền này khiến bà, một người dân nghèo, phải đau đầu vì không biết phải tìm từ đâu. 'Tôi không dám tính nhiều, chỉ sống qua ngày này hay ngày kia thôi', bà nói.
Trong những ngày chăm sóc con và cháu tại bệnh viện, bà Sen chỉ dám mua một hộp cơm trị giá 30.000 đồng, chia thành hai bữa trưa và tối. Người cùng phòng bệnh thấy bà ăn cơm nhạt nhẽo, nói bà nên vứt đi và họ mua hộp cơm mới, nhưng bà không chấp nhận. Thấy bà thức đêm để trông cháu, vào sáng hôm sau họ bỏ tiền vào giỏ của bà, từ 50.000 đến 100.000 đồng. Bà giữ một phần làm tiền đi đường.
Vào chiều ngày 12/5, cháu của bà Sen một lần nữa đối diện với nguy cơ tử vong, hơi thở yếu ớt, suy giảm. Các bác sĩ đã tiến hành thông hậu môn và chuyển cháu đến phòng cấp cứu. Bà đứng ngoài phòng chờ, nhìn thấy cháu trai chỉ mới hơn 10 ngày tuổi, nặng 3,5 kg, nằm trong tình trạng khó thở và phải thở máy, bà không kìm được nước mắt và cầu nguyện. Cuối cùng, cháu đã vượt qua được nhưng phải chờ đợt phẫu thuật tiếp theo ở Hà Nội. Số tiền cần thiết vượt quá khả năng chi trả của gia đình.
Trên đường về nhà trong một buổi chiều, bà Sen cảm thấy những nỗi đau của cuộc đời quá nặng nề: chồng con thiểu năng, làm việc vất vả nhưng không đủ để nuôi sống, không có một ngày nào thảnh thơi.
Bà kể lại rằng đã có lúc bà muốn bước ra khỏi cuộc sống này, nhưng hình ảnh về con, cháu liên tục hiện về trong tâm trí bà. 'Nếu tôi ra đi, thì những người còn lại sẽ phải sống như thế nào', bà nói. Cùng lúc đó, bà nhận được tin từ em gái, chị Hoài đã ổn định và sẽ sớm xuất viện. Bà Sen cho biết mình cảm thấy có hy vọng.
Ông Nguyễn Quang Lộc, chủ tịch UBND xã Kim Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An, thông tin rằng gia đình bà Sen được xem xét là hộ nghèo và hàng tháng nhận được sự hỗ trợ từ chính quyền địa phương. Trong thời gian qua, mỗi khi có đoàn từ thiện đến, cộng đồng địa phương cũng đã chuyển đến hỗ trợ gạo, quà cho gia đình bà Sen. Con út của bà Sen đã đi làm xa và con cả đang mang thai, sinh nở, gây thêm khó khăn cho cuộc sống gia đình.
Trong tuần trước, bà Sen đã chọn tên cho cháu. Bà viết tên Trần Văn Đạt vào giấy khai sinh. 'Đạt có ý nghĩa là đạt được ước nguyện của mẹ khi chào đón con chào đời', bà Sen nói trước khi nhìn vào lồng kính.
Với mục tiêu khơi dậy hy vọng trong trái tim của những bệnh nhân nhỏ tuổi đang chiến đấu với căn bệnh ung thư, Quỹ Hy Vọng hợp tác cùng với Tổ Chức Mặt Trời Hướng Về Hy Vọng để triển khai Chương Trình Mặt Trời Hy Vọng. Sự đóng góp từ cộng đồng là như một tia sáng mới gửi đến cho tương lai của đất nước. Độc giả có thể tìm hiểu thêm thông tin về chương trình tại đây
Ngọc Ngân - Đức Hùng