Thay vì đi làm kiếm tiền, những quý ông này tồn tại nhờ sự hào phóng của các người phụ nữ trong khu phố đèn đỏ Sonagachi.
Sống trong khu phố đèn đỏ lớn nhất Ấn Độ
Những căn phòng trang trí đẹp mắt, với giường đôi, chạn bát sắt và các đồ dùng giấu góc khuất, cùng chiếc tủ lạnh nhỏ đặt trên ghế gỗ cao, rèm cửa kín đáo, và những bức ảnh của các ngôi sao Bollywood treo trên tường. Những người phụ nữ dạo chơi qua lại giữa các căn phòng, trò chuyện sôi nổi bằng tiếng Bengali, tạo nên bầu không khí Bollywood trong căn nhà này, đan xen giữa sự ồn ào và yên bình.

Theo QZ, đây là một ví dụ điển hình cho những căn nhà thổ của Sonagachi, khu phố đèn đỏ lớn nhất tại Ấn Độ, với hàng nghìn phụ nữ bán dâm làm việc trong những tòa nhà cao tầng ven các con đường xuống cấp của Kolkata, thủ phủ của bang Tây Bengal.
Câu chuyện về những cô gái này thường được đề cập trên báo chí và trong những blog chia sẻ trải nghiệm du lịch, nhưng hiếm khi ai đó nói về cuộc sống của những người đàn ông tại Sonagachi.
Anh Chàng Babu
Shantiranjan Saha, 42 tuổi, sống hạnh phúc trong căn nhà ba tầng rộng rãi, với 10 phòng, mỗi phòng đều có một cô gái đẹp. Gần 40 người sống chung trong căn nhà này, kể cả trẻ em. Saha được gọi là babu - cách mà những cô gái bán dâm thường gọi anh ta.
“Babu có nghĩa là bạn trai hoặc chồng”, Saha cười rạng rỡ, hàm răng trắng sáng. “Tôi là người chồng của những cô gái chưa lập gia đình, một người chồng không chính thức”, anh ta nói vui vẻ, bên cạnh anh ta là những cô gái bán dâm, những người babu khác và vài người giúp việc...
Saha đến Sonagachi gần 20 năm trước, khi anh rời bỏ một ngôi làng ở Burdhman, phía bắc Bengal. Mỗi ngày, anh có nhiệm vụ làm cho khách ghé vào cảm thấy vui vẻ với các cô gái. “Sau đó, tôi gặp Shonali (tên đã được thay đổi). Tôi yêu nàng”, anh kể lại.
Nụ cười của Saha trở nên nhạt nhòa khi anh nói về gia đình ở Burdhman - một người vợ và ba đứa con mà anh đã bỏ lại gần hai thập kỷ trước. Mặc dù anh vẫn thường xuyên về thăm nhà cũ mỗi tháng một lần để đưa tiền trợ cấp cho vợ con, nhưng Saha luôn xem căn nhà thực sự của mình ở Sonagachi.
“Đời tôi là thế. Tôi và Shonali yêu nhau. Tôi ở lại, nấu ăn và giặt giũ cho Shonali, và cô ấy đưa tiền cho tôi để gửi về nhà cho vợ con”, Saha chia sẻ.
Các ông chủ của Sonagachi thay vì làm nội trợ cho người tình - như những người phụ nữ trong xã hội Ấn Độ truyền thống - lo lắng, dọn dẹp và chăm sóc các cô gái bán dâm trong những thời kỳ khó khăn. Những người đàn ông này không đi làm kiếm tiền, mà sống dựa vào lòng hào phóng của người tình. Với mỗi 1.000 rupee (15 USD) kiếm được từ công việc, Shonali đều đưa 300 rupee (gần 5 USD) cho Saha.
Purnima Chatterjee, một trong những cô gái bán dâm, nói: “Nhiều cô gái trẻ ở đây thật ngốc, họ nghĩ rằng họ đang yêu và đưa toàn bộ tiền lương cho những tay ông chủ lười biếng chỉ biết lợi dụng họ. Chúng tôi gọi những người này là lenewala babu (chồng hờ chỉ rờ tiền ‘vợ’). Cũng có những denewala babu (chồng hờ cho tiền ‘vợ’), thường là khách quen, thích qua lại với một cô”.
Saha nói rằng, khi sống cùng Shonali gần 10 năm trước, anh ta đã khuyên cô không nên làm việc đó nữa. “Bây giờ chúng tôi có 10 cô gái làm việc dưới quyền. Họ làm việc cho chúng tôi và chia phần trăm”, anh ta giải thích. Theo lời người địa phương, anh ta cũng là “malik” - chủ nhà thổ.

Nghề cò mồi
Một thanh niên khác chia sẻ: “Ôi, tình yêu! Tình yêu ở đây nhiều như nước. Hôm nay, bạn yêu người này, ngày mai bạn yêu người khác. Cuộc sống tiếp tục như vậy”, anh ta cười, cầm điếu thuốc, đặt chân lên ghế.
Bapi Behra, 32 tuổi, đến từ một ngôi làng nhỏ ở bang Odisha, gần Sonagachi. Behra là một tay cò dắt khách vào những nhà thổ. Behra đến Sonagachi hơn 15 năm trước, để lại cô vợ mới cưới ở nhà.
“Tôi trước đây làm lái xe tải ở Odisha. Tiền không đủ nuôi gia đình. Vợ tôi chỉ mới 16 tuổi và chúng tôi có một cuộc hôn nhân đầy tình yêu. Giờ đây tôi có hai đứa con và trở về nhà mỗi vài tháng để đưa tiền cho vợ”, Behra chia sẻ.
Vợ của Behra nghĩ rằng chồng mình làm công nhân vệ sinh ở Kolkata. “Cô ấy không quan tâm chi tiết công việc của tôi, và tôi cũng không kể cho cô ấy. Ở đây tôi kiếm được nhiều tiền hơn gấp 10 lần so với khi làm ở Odisha. Nhưng tôi nhớ nhà, và khi đã kiếm đủ tiền, tôi sẽ về”, anh nói.
Trở về nhà với một đống tiền là ước mơ chung của những người đàn ông tại Sonagachi. Sanjay Sinha, 23 tuổi, nói: “Tôi ở đây chỉ để kiếm tiền. Tôi không thích công việc của mình, nhưng tiền là tiền. Ai cũng phải sống sao? Khi đủ tiền, tôi sẽ quay lại nhà”.
Những người môi giới như Behra và Sinha thu hút khách bằng nhiều cách. Một số như Sinha sẽ đứng ở lề đường dọc theo đại lộ Chittaranjan và tìm kiếm khách hàng tiềm năng. Họ thường môi giới cho những cô gái bán dâm từ 18 đến 25 tuổi.
Behra làm việc với quản lý của các khách sạn tầm trung và gạ gẫm những cô gái làng chơi có kinh nghiệm hơn.
Không có số liệu chính thức về số người môi giới sống bên trong hoặc ngoài Sonagachi, nhưng họ phải luồn lách, hối lộ cảnh sát hoặc trốn tránh người làm luật.
Người Phục Vụ
Một người đàn ông bước vào phòng, mặc chiếc áo sando ganjee truyền thống và quần short, ướt đẫm mồ hôi. Gautham Das trông trẻ hơn nhiều so với tuổi 32, anh ấy là một người phục vụ - hoặc đầy tớ - của ngôi nhà.
Das vừa dọn dẹp xong những khu vực chung, cố gắng loại bỏ mùi uế từ những cuộc tiệc hoang dã đêm hôm trước. Nhiệm vụ tiếp theo của anh là giặt quần áo cho những cô gái bán hoa.
“Ồ không, tôi sẽ không bao giờ đưa vợ tôi đến đây. Cô ấy biết tôi nấu ăn và dọn dẹp ở Sonagachi và cô ấy thoải mái với điều đó. Nhưng nếu cô ấy nhìn thấy nơi này, cô ấy sẽ bật khóc và thuyết phục tôi về nhà ngay lập tức,” anh nói. Das cũng có hai đứa con sống cùng vợ ở một ngôi làng trong quận Baleswar, bang Odisha.
Sau khi học xong lớp 10, Das phải từ bỏ việc học và đi làm nông để giúp đỡ cha mẹ trang trải cuộc sống. Hầu hết đàn ông trong làng đã ra thành phố kiếm sống, nơi đó quá nghèo khổ. Nếu ở lại, Das chỉ kiếm được 1.500 rupee mỗi tháng (24 USD), bây giờ anh ấy kiếm gấp ba lần số đó.
“Tôi không thể làm gì cho con gái của tôi. Tôi sẽ không bao giờ kiếm đủ tiền cho họ. Kết hôn cũng không dễ dàng, tôi phải làm sao để có đủ tiền nuôi con và đảm bảo họ có một tương lai tốt?”, Das thú nhận.
“Không, tôi không mơ gì cho con cái của tôi. Có lẽ khi chúng có con cái rồi, chúng ta có thể mơ về một tương lai tốt đẹp hơn. Đó là niềm hy vọng duy nhất của tôi”, Das nói.
Trình độ hết lớp 10 dường như không có ý nghĩa nhiều nên anh không còn cách nào khác ngoài việc sống và làm việc ở Sonagachi. Khi anh bắt đầu giặt quần áo, đó cũng là giờ ăn trưa ở khu phố đèn đỏ này. Một bữa ăn đơn giản do những người đàn ông vào bếp, và rõ ràng những người phụ nữ cảm thấy ngon miệng.
Sau giấc ngủ trưa ngắn ngủi, công việc kinh doanh lại bận rộn. Những tay cò mồi và một số babu rời đi, để lại những người phụ nữ tiếp tục công việc của mình. Chẳng bao lâu sau, những người đàn ông khác từ mọi nơi sẽ tới đây, tìm sung sướng với giá từ 100 tới 2.400 rupee một đêm (khoảng 1,5 USD – 38 USD).

Theo Tường Vy/Vnexpress
***
Tham khảo: Cẩm nang du lịch Mytour
Mytour31 tháng 7, 2018