Mọi người khi gặp chị hiện nay đều bày tỏ: “Thật xinh đẹp, tự tin và khác biệt so với quá khứ”. Chị cũng không ngờ rằng, quyết định ly hôn của mình lại là đúng đắn như vậy
Ai gặp chị ngày nay đều nhận xét chung: “Thật xinh đẹp, tự tin và khác biệt so với ngày xưa”. Chị cũng không ngờ rằng, quyết định ly hôn của chị lại là đúng đắn như vậy.
Chị và chồng yêu nhau 3 năm trước khi kết hôn. Ngày cưới, hình ảnh chị hạnh phúc với chiếc nhẫn cưới trên tay và sự ôm chặt từ người đàn ông bên cạnh đã làm ba mẹ chị an tâm. Nhưng có lẽ, khi đó, không ai, kể cả chị, nghĩ đến một ngày anh chị sẽ gặp nhau… tại tòa án.
Sau ngày kết hôn, ba mẹ chồng tặng anh chị một ít tiền để xây nhà. Căn nhà nhỏ đó, ban đầu, tràn ngập tiếng cười. Anh chị luôn hạnh phúc bên nhau, cùng nhau làm việc, cùng nhau đi chợ, sau đó về nhà dọn dẹp và nấu ăn. Anh chồng ít khi đi chơi, chỉ thoảng qua nhà hàng vài lần, rồi vội về bên chị. Cuộc sống đó, chị mãn nguyện với hạnh phúc nhỏ bé của mình.
Vì cuộc sống khó khăn, anh chị quyết định chờ vài năm nữa trước khi có em bé. Thế nhưng, kế hoạch của họ bị đảo lộn. Một quyết định khó khăn được đưa ra: 'Bỏ bé và giữ bí mật trước gia đình'. Họ nghĩ rằng không thể đảm bảo cuộc sống tốt cho con, muốn đảm bảo rằng con sẽ có tất cả những điều tốt đẹp nhất trong tương lai. Nhưng điều này chỉ là về sau, không phải lúc này.
Ngày phải thực hiện phá thai, chị đã rơi nước mắt nhiều. Khi nghe tên mình được gọi, chị muốn chạy khỏi căn phòng đầy mùi thuốc. Anh giữ chị lại, siết chặt tay và dẫn chị vào. Chị lặng lẽ quét nước mắt, lặng lẽ bước vào để đưa ra giọt máu của mình.
Nhưng kỳ lạ, sau sự kiện đó, người thay đổi lại là anh. Anh nhậu nhiều hơn, đôi khi về nhà trong tình trạng không biết gì nữa. Chị vẫn đi làm, vẫn ân cần chăm sóc anh nhưng thật sâu trong tâm hồn, chị mang một vết thương dài và sâu. Chị không thể quên đứa con đầu tiên của mình. Còn anh, mỗi khi say rượu, anh lại làm hủy hoại đồ đạc.
Nhớ lần đầu tiên chứng kiến anh hung hãn đập đồ, chị bất ngờ rồi sợ hãi. Anh vừa đập vừa tỏ ra tự trách mình khi không đủ can đảm giữ con lại. Chị ôm anh, cả hai cùng khóc. Sự thường xuyên nhậu nhẹt của anh tăng lên. Anh bỏ rơi chị một mình ở nhà, thậm chí có những ngày qua đêm ngoài nhà. Chị giữ bí mật để ba mẹ không biết, nhưng chị cảm thấy buồn bã.
Anh chẳng quan tâm đến chị nữa. Chị trở nên gầy guộc, hốc hác, anh không hỏi han. Anh không còn vui vẻ khi về nhà, luôn cáu kỉnh và thường ngồi một mình, nhìn xa xăm. Chị nhận ra rằng, đứa trẻ đã xâm nhập và hủy hoại cuộc sống hạnh phúc của chị. Chị hối hận, nếu chị giữ lại nó, mọi thứ sẽ khác. Đây là giá phải trả vì từ chối sự sống của đứa con.
Chị quyết định sẽ có em bé để xoa dịu vết thương của cả hai. Nhưng sau 1 năm, sau 2 năm, chị sống trong đau khổ, vật lộn để quên tội lỗi, nhưng vẫn không có thai. Chị trở nên yếu đuối hơn, mất đi sự tự tin ngày xưa.
Có ngày, chị đến công ty với vẻ mệt mỏi sau đêm đợi chồng.
Một ngày, chị đi làm với đôi mắt sưng húp vì bị chồng đánh.
Không biết từ khi nào, cuộc sống hôn nhân của chị bắt đầu đi xuống, chị không còn niềm vui nào cả.
Một hôm, chị cảm thấy khác lạ trong người. Nỗi hồi hộp khi cầm que thử, chị rơi vào niềm hạnh phúc khi biết mình mang thai. Chị tưởng rằng chồng cũng sẽ vui sướng, nhưng khi chị ôm mình và báo tin, anh không phản ứng như chị mong đợi.
Nhưng đời thường không giống như phim. Đêm đó, chị đợi anh mãi mà anh không về, gọi điện không liên lạc được. Niềm vui biến thành sự lo lắng khi chị đi tìm anh, điều mà chị chưa bao giờ làm. Chị choáng váng khi phát hiện anh ôm eo cô tiếp viên trong quán bia. Nhìn anh hôn hít cô ta mà chị buồn nôn.
Những lần tiệc tùng của anh thì thế này đây. Anh sung sướng trên nỗi cô đơn và đau khổ của chị, rồi sau đó, về nhà hành hạ, đánh đập chị. Chị buồn bã trở về, gửi đơn ly hôn và rời đi. Chồng chị sau đó xin lỗi, nhưng chị không chấp nhận. Chị quyết định ly hôn và giữ bí mật về đứa con của mình. Chị cảm thấy kinh tởm anh.
Từ ngày ly hôn, chị cảm thấy mình sống thanh thản hơn nhiều. Chị cười nhiều hơn, hạnh phúc với đứa trẻ đang phát triển. Khi chị mang thai, chồng và gia đình chồng xin lỗi, nhưng chị chỉ nói đứa bé không liên quan đến họ, nó là con của chị một mình.
Chị sống trong sự ân cần của gia đình, không cần đến anh nữa. Chồng cũ khi nghe chị nói như vậy, rời đi và không quay lại. Khi đứa bé sinh ra, chỉ có chị và những người ngoại vi, gia đình không hỏi thăm. Nhưng chị cảm thấy đủ, dù đôi khi nhìn đứa bé giống cha đến đáng sợ, chị vẫn cảm thấy buồn lòng.
Sau khi bé Sữa 6 tháng, chị thuê bà hàng xóm trông nom và bắt đầu làm việc. Chị trở nên năng động, nhiệt huyết và xuất sắc trong công việc. Chẳng còn dấu vết nào của ngày xưa trên khuôn mặt trắng trẻo của chị. Họ chỉ thấy một phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp, quyến rũ, khẳng định địa vị trong công ty với mức lương ổn định.
>> Đến một thời điểm nào đó, phụ nữ chỉ cần sự độc lập về tài chính và tình yêu thương từ con cái
>> 8 đặc điểm đáng sợ nhất của nam giới mà phụ nữ nên biết
>> Không nên hôn nhân trước khi bước qua tuổi 30, đó là lời khuyên chân thành!