
Mỗi ngày là một món quà, hãy sống sao cho đáng nhớ.
Sớm muộn, chúng ta đều phải chia xa, hãy sống mỗi ngày với ý nghĩa và trọn vẹn.Trên thực tế, cuộc đời của chúng ta chỉ dài khoảng 900 tháng, hơn 30.000 ngày. Thời gian mỗi ngày đang trôi qua dần như pin điện thoại, mỗi lần giảm phần trăm một, nhưng ta không thể nạp lại. Mỗi ngày qua đi là một bước rút ngắn cuộc sống, và đáng sợ hơn khi không biết kết thúc sẽ đến khi nào. Có thể là 10 năm, 20 năm, thậm chí 50 năm sau, nhưng kết quả cuối cùng đã được định trước.Một ngày không xa, ta sẽ ra đi và biến mất khỏi thế giới này. Mọi dấu vết của ta sẽ biến mất, không ai nhớ tới nữa, và kiếp sau cũng sẽ quên đi kiếp này. Tại sao còn lo lắng và buồn bã? Mọi thứ, từ vẻ đẹp đến mối quan hệ, đều không còn quan trọng nữa.Cuộc sống trên trái đất giống như một chuyến du ngoạn, chúng ta thăm thú cảnh đẹp của thế giới này như một lữ khách ghé đến quán trọ trần gian. Nhưng sớm muộn, ta cũng phải nói lời tạm biệt. Vậy tại sao lại khiến bản thân mệt mỏi? Trong cuộc sống, có hai điều mà mọi người coi là quan trọng nhất: tình yêu và tiền bạc. Cả hai đều là những thứ mà con người khó lòng từ bỏ.Vì tiền bạc, con người phải lao động vất vả, thức trắng đêm sớm, hàng ngày hy sinh và cống hiến hết mình.Vì tình yêu, con người có thể sẵn sàng đau khổ, chết sống vì sự lưu luyến, đắm chìm trong thế giới của tình ái. Nhưng cuối cùng, cả tình yêu và tiền bạc đều vô dụng trước cái chết. Nhìn lại, ta chỉ thấy mình đang loay hoay trong vô vọng.Hằng ngày, ta dậy sớm thức khuya để kiếm tiền, nhưng đôi khi chỉ cần một ít tiền là đủ để tận hưởng cuộc sống. Phải chiến đấu với bệnh tật, hoặc để lại mọi thứ cho con cháu, công sức kiếm tiền cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay người khác, và cuối cùng, tiền cũng sẽ cạn kiệt.Có những người không quan tâm đến ta vì lợi ích cá nhân, và khi duyên phận kết thúc, họ cũng sẽ ra đi. Cuộc sống là một chuỗi những sự chia ly, những gì mất đi đều không phải là của mình. Thậm chí có những mối quan hệ tưởng chừng tốt đẹp nhưng chỉ vì lợi ích mà trở thành vong ân phụ nghĩa.Khi gặp khó khăn, hãy suy ngẫm, cuộc đời không phải là một phép tính đơn giản. Mỗi ngày sống thêm, ta cảm nhận được cuộc sống ngắn ngủi hơn. Vậy còn điều gì phải lo lắng, tại sao cứ phải tính toán mãi không ngừng, hãy lùi một bước và nhìn ra biển rộng bao la.Sử dụng thời gian để mang lại niềm vui cho mọi người, sống sáng rỡ như ánh mặt trời, đó là điều tốt đẹp phải không? Không cần phải tự làm khó cho bản thân, ta đến đây để thực hiện những điều tốt đẹp, chứ không phải là sống trong mệt mỏi.Mỗi sáng thức dậy, mở mắt và vươn vai duỗi người, đó là một sự may mắn lớn, lại được sống thêm một ngày nữa. Quá khứ đã qua đi, tương lai không biết sẽ ra sao, nhưng chỉ có hôm nay là hiện tại và chỉ có hôm nay thuộc về mình. Hãy sống hết mình mỗi ngày. Thậm chí, mỗi hơi thở cũng cần được trân trọng, vì ta không biết điều gì sẽ xảy ra trong giây tiếp theo.