Đây dường như là một trăn trở mà ai cũng đã từng nghe qua, nhưng tớ - một người đã tốt nghiệp với GPA 2.54 (Xếp loại: Trung bình), vẫn muốn chia sẻ một chút quan điểm khác biệt. Sau 3-4 năm dày vò trên ghế nhà trường, GPA có thể được coi là “bằng chứng thép” cho sự nỗ lực và kiến thức của bạn. Tuy nhiên, ngoài “bằng chứng thép”, còn có vàng, bạch kim, và thậm chí là kim cương...
Hãy bắt đầu câu chuyện từ chị tớ nhé!
Chị tớ là một người học hành siêng năng cực kỳ, cô ấy có thể dành hàng giờ đồng hồ để đắm chìm trong sách vở, bài giảng… Đặc biệt, cô ấy không bao giờ bỏ lỡ một bài giảng nào mà không có lý do chính đáng như bị ốm hoặc nhà bị cháy. Chị luôn lắng nghe mọi điều mà giảng viên truyền đạt. Chị biết rằng, để đạt được mục tiêu, cần phải nỗ lực để đạt được điểm số cao. Vậy nên, điểm số đối với chị không chỉ là một con số mà còn là một phần không thể thiếu.
Đúng là, chị là hình mẫu của “con nhà người ta”, ai cũng mong muốn con mình học giỏi để được như chị.
Và tất nhiên, phản ánh cho sự cần cù của chị tớ là một điểm GPA vô cùng ấn tượng: 3.85 (nếu quy ra thang điểm 10 là 9.6).
Sau khi tốt nghiệp vào năm 2017, từ đó đến nay, chị ấy đã trở thành một giảng viên. Sớm thôi, bả sẽ bay đến Canada để theo đuổi các bằng cấp cao hơn, tiến sĩ chẳng hạn? Chị ấy đang đi đúng hướng và làm rất tốt, mỗi khi nhắc đến, tui thấy tự hào lắm.
Yay! Đó là người chị siêu vip pro của tui. Còn tui thì:
Là một người đi học chỉ để điểm danh. Không phải tui phá hay hư. Chỉ đơn giản là, họ đang dạy cái gì đó mà tui không hiểu, dù cố gắng nhiều lần. Thử nghĩ xem, tui là một người sáng tạo, khá bay bổng nhưng cuộc đời đưa đẩy, các môn học trong ngành có quá nhiều “con số”. Vậy nên, đến năm thứ 2, tui quyết định từ bỏ, đến trường chỉ để hoàn thành nghĩa vụ thôi.
Và điều này có nghĩa là tui lãng phí quãng thời gian đến trường không?
Không. Không học thì tui sẽ làm cái khác.
Cái mà tui yêu thích: Thiết kế
Để trở thành một designer tự học, tui thường tìm kiếm trên Youtube để xem các video hướng dẫn và nâng cao kỹ năng. Ban đầu, tui thiết kế cho các câu lạc bộ, sau đó cũng nhận làm thêm giờ, mặc dù lương không nhiều nhưng có cơ hội để thử nghiệm và cải thiện kỹ năng. Đôi khi, tui cũng nhận một số dự án thiết kế web để nâng cao trình độ, không chỉ làm các bài đăng trên mạng xã hội. Sau khi tốt nghiệp đại học, tui vẫn tiếp tục theo đuổi con đường thiết kế này và sắp bắt đầu học sâu hơn về UI/UX. Công việc tốt, có thể kiếm thêm (không chỉ trong giờ làm chính thức mà còn ngoài lúc rảnh rỗi).
Tất nhiên, phản ánh cho việc không chăm chỉ học tập ở đại học này, tui chỉ có GPA trung bình. Nhưng với một bằng đại học và một công việc tốt, sự nghiệp của tui vẫn phát triển rõ ràng.
Vậy, vấn đề là gì ở đây?
Nếu GPA không quan trọng với bạn, thì phải có điều gì đó khác. Một điều gì đó quan trọng đến mức khiến bạn cố gắng, xứng đáng để hy sinh GPA.
Tuy nhiên, nếu bạn vẫn chưa tìm ra “điều gì đó” thì sao? Tui nghĩ bạn nên quay lại tập trung vào học tập. Một bảng điểm tốt, ít nhất cũng không khiến bạn mất mát gì.
Đó là câu trả lời của tui. Bạn thấy đồng ý không?