Cuộc trò chuyện giữa người cha và con trai xoay quanh vấn đề gì? là Câu hỏi 2 trang 23 trong sách giáo khoa Ngữ văn lớp 7, Tập 2.
Dưới đây là các lời giải giúp học sinh củng cố phần Soạn bài Những cánh buồm trong sách Cánh diều, tập 2. Mời tham khảo nội dung chi tiết dưới đây.
Đề bài: Cuộc trò chuyện giữa người cha và con xoay quanh vấn đề gì? Dựa vào những hình ảnh trong bài thơ, hãy tưởng tượng và mô tả lại bằng lời của bạn về cảnh hai cha con đi dạo và nói chuyện trên bãi biển.
Nội dung cuộc trò chuyện giữa người cha và con - Mẫu 1
- Người cha và con nói chuyện về: Những điều có ở phía chân trời xa xôi bên bãi biển.
- Dựa vào những hình ảnh trong bài thơ, tưởng tượng và mô tả lại bằng lời của bạn về cảnh hai cha con đi dạo và trò chuyện trên bãi biển:
Sau cơn mưa đêm, cát trở nên mịn màng hơn và biển càng trở nên trong suốt. Người cha dắt con đi bước trên bãi biển. Đột nhiên, con hỏi: “Tại sao xa kia chỉ thấy nước và trời, không thấy nhà cửa hay cây cối?”. Cha cười nhẹ và vuốt đầu con nhỏ: “Khi đi theo những cánh buồm đến những nơi xa, sẽ có những ngôi nhà, cây cỏ. Đó vẫn là quê hương của chúng ta, nhưng ba chưa từng đặt chân đến đó”. Hai cha con tiếp tục bước đi, con trỏ vào những cánh buồm trắng và nói: “Ba hãy cho con mượn cánh buồm trắng để con có thể đi xa…”. Lời của con cũng là lời của cha từ khi còn nhỏ.
Nội dung cuộc trò chuyện giữa người cha và con - Mẫu 2
- Người cha và con trò chuyện: Tại phía chân trời, có những điều gì?
- Dựa vào hình ảnh trong bài thơ, hãy tưởng tượng và mô tả lại bằng lời của bạn về cảnh hai cha con dạo chơi và trò chuyện trên bãi biển:
Ánh mặt trời lấp lánh hiện ra sau một đêm dài. Sau cơn mưa đêm qua, cát trở nên mịn màng hơn, biển càng trở nên trong sáng hơn. Người cha dắt tay con dạo bước dưới ánh nắng mai rực rỡ. Đứa trẻ ngay lập tức chỉ tay về phía chân trời và hỏi: “Bố ơi! Tại sao ở xa kia không có nhà, không có cây cỏ mà chỉ có mặt nước và bầu trời ạ?”. Người cha vuốt đầu con nhẹ nhàng, cười dịu dàng: “Khi đi theo những cánh buồm đến những nơi xa, con sẽ thấy có nhà, có cây cỏ ở đó. Nơi đó vẫn là quê hương của chúng ta, nhưng bố chưa bao giờ đặt chân đến đó”. Sau đó, hai cha con tiếp tục bước đi. Ánh nắng chiếu rọi đầy bờ vai. Đứa trẻ suy ngẫm và nói với bố: “Bố ơi, cho con mượn một cánh buồm trắng để con có thể đi đến đó được không?”. Người cha nhìn con rồi lại nhìn phía chân trời xa xăm, tìm thấy chính mình trong ước mơ của con.