Ngay cả một khóm cỏ cũng có giá trị riêng, vậy nên đừng bao giờ rẻ rúng bản thân mình chỉ vì không tốt bằng người khác. Điều duy nhất nên so sánh trên đời này là: Bạn của ngày hôm qua, bạn của ngày hôm nay, bạn của ngày mai. Dù không khoe sắc cũng không được ai chú ý, nhưng không phải vì thế mà cha không đâm chồi nảy lộc. Hãy sống thật hiên ngang trước sóng gió, để rồi vào một ngày thuận lợi ta sẽ tỏa sáng theo cách riêng của mình, như những cây dại với sức sống mãnh liệt ngoài kia. Đó chính là sống có lí tưởng, ước mơ, mục đích, kiên trì theo đuổi đam mê. Không ai sinh ra đã là một cá thể hoàn chỉnh, là bản thể hoàn hảo. Ai cũng có những yếu điểm, nỗi sợ hãi của bản thân. Cần khắc phục những khuyết điểm, vượt qua nỗi sợ, cố gắng tôi luyện bản thân, tìm tòi năng khiếu của mình, để mình được là chính mình hơn. Từ đó, tìm được lối đi riêng cho chính mình, khắc phục khó khăn, chinh phục thành công và tỏa sáng. Không ai sống mà không có lí tưởng, ước mơ, mục tiêu.
Jessica Cox là cô gái người Mỹ. Cô là phi công đầu tiên trên thế giới dùng chân lái máy bay. Từ lúc sinh ra Jessica đã bị thiệt thòi- không có tay. Cô đã từng tự ti, mặc cảm với chính mình, xấu hổ và không muốn gặp bạn bè. Tuy nhiên sự thiếu may mắn ấy đã không trả nổi ý chí quyết tâm đạt được khát vọng của mình cô đã tốt nghiệp ngành tâm lý học, biết võ Taekwondo, yêu lấy xe tốc độ và còn gõ máy tính bằng chân rất nhanh. Hay Glenn Cuning Ham, một người đã từng bị liệt cả hai chân vì một cơn hỏa hoạn ở trường. Kể từ ngày biết mình không thể đi lại, anh không muốn gặp bất kì một ai vì xấu hổ cho sự tàn tạ của mình. Anh sợ bị mọi người dòm ngó, kỳ thị, và nghĩ cuộc đời của mình thật đen đủi. Nhưng bên trong một con người nhỏ bé ấy lại tiềm tàng một sức mạnh vô hình. Ngày ngày anh đã lết chân ra cọc rào và lê chân trên thảm cỏ. Cứ thế, với sự luyện tập chăm chỉ, anh đã có thể đi lại được: “Tôi luôn tin rằng tôi có thể đi lại bình thường và đó là sự thật. Giờ đây tôi có thể chạy và chạy nhanh hơn bất kỳ người nào khác”. Glenn đã từng phát biểu như thế sau khi lập được kỷ lục thế giới trong cự ly một dặm. Điều chúng ta cần làm là làm cho mỗi khoảnh khắc của mình đều diễn ra, tỏa sáng theo cách riêng. Hãy sống là chính mình, hãy suy nghĩ chín chắn và hành động đúng đắn đừng để phí hoài cuộc sống bởi “Cái quý giá nhất của con người ta là đời sống. Đời người chỉ sống có một lần, phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì những dĩ vãng ti tiện và hèn đớn” (Ôxtơrôpxki).
Con người giống như một 'cocktail' của những điều tốt đẹp và xấu xa. Cần phân biệt thi đua và ganh đua, đó là ranh giới rất mong manh. So sánh với người khác không đồng nghĩa với đố kị mà còn là sự thi đua, để nâng cao bản thân. Steve Jobs từng nói: 'Chúng ta có thể thành công bằng con đường riêng mình mà không cần phải cạnh tranh với ai'. Điều quan trọng không phải là chúng ta đứng ở đâu trong cuộc sống mà là điều gì là mục tiêu cuối cùng của chúng ta.
Mỗi khoảnh khắc của chúng ta đều có ý nghĩa và có thể tỏa sáng theo cách riêng. Kim Nam Joon đã nói: 'Tôi yêu thương con người của mình hôm nay, cũng như con người của mình trong quá khứ và trong tương lai. Chúng ta đã yêu bản thân, hãy tiến thêm một bước nữa, hãy tự thể hiện mình.'
Trong cuộc hành trình của cuộc sống, chúng ta đã trải qua nhiều biến cố. Hạnh phúc không đơn giản và chúng ta phải trưởng thành qua những thách thức. Hạnh phúc có thể đạt được thông qua thay đổi cách suy nghĩ, sự chia sẻ, lòng dũng cảm, và hướng đến ngày mai tốt đẹp hơn.