
Số phận con người luôn là nỗi quan tâm sâu rộng của Nguyễn Du. Trái tim nhân ái bao la của ông đã truyền cảm hứng và sự đồng cảm sâu sắc cho những câu chuyện về cuộc sống của con người.
Sau khi bán mình cho Mã Giám Sinh, Kiều đã trải qua mười lăm năm đầy khó khăn, chịu nhiều đau buồn: “Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần'. Từ Hải bị lừa bởi Hồ Tôn Hiến và bị giết. Kiều phải hát và chơi đàn trong buổi tiệc của quan lại,... Cảm giác bất lực khiến nàng quyết định nhảy xuống sông Tiền Đường tự tử. Những câu thơ của Nguyễn Du gợi lên những cảm xúc sâu thẳm trong lòng. Các từ: “thương thay', “hại thay”, “làm chi” “còn gì là thân' giống như những giọt nước mắt tràn đầy tình nhân đạo, tiếc nuối cho số phận:
Thương thay trong cuộc đời này,
Hại thay dùng vẻ đẹp và tài năng làm gì.
Làm sao có thể tránh khỏi oan khổ đầy đau buồn.
Chỉ mong kiếp sau còn gì để sống! ...”
Đạm Tiên luôn là hình ảnh ám ảnh trong lòng mọi người. Người đẹp với “tài và sắc hợp một thời' nhưng số phận cay đắng “Sống dưới bóng của chồng người.
Đời không người, trở thành ma đau khổ'.
Kiều đứng trước mộ Đạm Tiên, phát biểu sự đồng cảm sâu lắng! Kiều khóc cho Đạm Tiên hay Nguyễn Du khóc cho những phụ nữ bị đè nén trong xã hội trước đây?
“Đau lòng cho số phận phụ nữ,
Chia sẻ rằng số mệnh cũng là điều chung.”
Nguyễn Du, bậc thầy văn học của dân tộc, qua truyện của Thuý Kiều, đã thể hiện sự đồng cảm và nhân đạo sâu lắng trong “Đoạn trường tân thanh'.
Tinh thần nhân đạo cao quý tạo nên vẻ đẹp nhân văn của tác phẩm. Chúng ta tự hào về Nguyễn Du, tâm hồn đẹp, lòng nhân ái và tài năng thi ca đã làm sáng tỏ nền văn học cổ Việt.
Nguyễn Du và “Truyện Kiều' luôn sáng mãi trong lòng người, như lời ru êm ái. Cảm hứng nhân đạo của ông là tiếng lòng với thời gian:
“Nghìn năm sau vẫn nhớ Nguyễn Du,
Tiếng lòng như tiếng mẹ ru con trong vòng tay...”
(Dành tặng Nguyễn Du và Tố Hữu)
Tham khảo: Mytour