1. Bài mẫu số 1
2. Bài mẫu số 2
3. Bài mẫu số 3
Chủ đề: Đàm thoại về bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh của nhà thơ Lí Bạch
Phát biểu về bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh của nhà thơ Lí Bạch
1. Phát biểu về bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh của nhà thơ Lí Bạch, mẫu 1:
Thơ xưa thường ca ngợi thiên nhiên, là nguồn cảm hứng vô tận cho các nhà thơ. Lí Bạch cũng không ngoại lệ, anh đã dành nhiều bài thơ để mô tả vẻ đẹp của trăng. Trong bài Tĩnh dạ tứ, trăng không chỉ là người bạn đồng hành mà còn là nguồn cảm hứng cho tác giả thể hiện nỗi nhớ quê hương sâu lắng.
Bài thơ Tĩnh dạ tứ tựa như là một lời thổ lộ của Lí Bạch về nỗi nhớ quê, cảm xúc chân thành và sâu sắc của một người con xa quê. Ánh trăng sáng rọi, khuôn cảnh đẹp đẽ nhưng trong lòng ông chỉ còn nhớ về quê nhà, về những kỷ niệm tuổi thơ.
Trăng soi sáng bên đầu giường
Phủ lên mặt đất màn sương
Đọc hai câu thơ này, ta cảm nhận được sự yên bình, im lặng. Đêm đã khuya, mọi thứ như đang chìm sâu vào giấc ngủ, chỉ có ánh trăng nhẹ nhàng chiếu sáng. Ánh trăng len lỏi vào nhà, soi rọi mọi góc cạnh. Nhưng ánh trăng bạc ánh ấy khiến ta nhầm lẫn, ngỡ như mặt đất phủ sương. Điều này khiến ta cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Có lẽ trong lòng người viết chứa đựng nỗi niềm, khiến ánh trăng xinh đẹp trở nên hoang dại như sương. Câu thơ thứ ba:
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng rỡ
Câu thơ này cũng nói về trăng, nhưng từ 'ngẩng' không đơn thuần là sự ngắm nhìn mà chứa đựng nhiều tâm trạng. Trong ba câu thơ đầu, tác giả tập trung miêu tả thiên nhiên, đặc biệt là trăng. Dù buổi đêm u tối, nhưng cảnh sắc vẫn đẹp đẽ, huyền bí, đầy ánh sáng.
Trong ba câu đầu, nhà thơ tập trung vào miêu tả vẻ đẹp của trăng, nhưng đến câu thứ tư, ông bộc lộ rõ ràng:
Cúi đầu nhớ quê hương
Câu thứ ba và câu thứ tư thể hiện sự tương phản giữa việc cúi đầu và ngẩng mặt lên. Điều này thể hiện rõ tâm trạng của nhà thơ, sự khao khát về quê hương. Lí Bạch từng trải qua những kỷ niệm đẹp thời thơ ấu ở quê nhà, và bây giờ dù ở bất cứ nơi nào, tình cảm ông dành cho quê hương vẫn không thay đổi.
Tổng cộng, bài thơ luôn liên kết vẻ đẹp của thiên nhiên với tình cảm của nhà thơ. Thiên nhiên không chỉ là nguồn cảm hứng mà còn là nơi ông tìm thấy sự an ủi và chia sẻ tâm tư. Tâm hồn ông luôn hướng về thiên nhiên và điều đó giúp ông có cái nhìn độc đáo về cảnh vật, đồng thời gợi lên những kỷ niệm về quê hương yêu thương.
Nhìn chung, các bài thơ của Lí Bạch đều thể hiện tình yêu chân thành đối với quê hương và đất nước. Trong số đó, bài thơ Tĩnh dạ tứ có thể xem là biểu hiện tinh tế nhất về tình yêu quê hương, khi tác giả thông qua cảnh vật và thiên nhiên để thể hiện nỗi nhớ nhà. Mặc dù chỉ ngắn gọn nhưng bài thơ chứa đựng ý nghĩa sâu sắc, thể hiện nỗi nhớ quê là điều chung của những người sống xa nhà.
""""""-HẾT BÀI 1""""""---
Ngoài việc đề cập đến bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh, chúng tôi cũng đề xuất các em nên tìm hiểu về chủ đề 'Tình yêu quê hương' trong hai bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh và Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê, cùng với việc học bài Soạn về Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh để nắm vững kiến thức môn Ngữ Văn.
2. Phát biểu cảm nghĩ về bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh của nhà thơ Lí Bạch, mẫu 2:
Ai đi xa cũng nhớ về quê hương làng xóm, nơi gắn bó máu thịt trong tâm hồn mỗi người. Với Lý Bạch, thi nhân không ngừng nhớ về quê hương. Tình cảm ấy được thể hiện mạnh mẽ qua bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh.
Ánh trăng chiếu sáng bên cạnh giường
Như mặt đất phủ đầy sương mù
Nhìn lên trăng sáng rực
Cúi đầu nhớ về cố hương
Thi nhân luôn sử dụng cảnh vật để diễn đạt tâm trạng. Lý Bạch, 'thi tiên' của đời Đường, đã dùng những dòng thơ đầu tiên để đưa ta vào thế giới ảo diệu của mình.
Ánh trăng rọi sáng trước cửa
Sương mù bao phủ mọi nẻo đường
Đầu tiên, ấn tượng của tôi là về ánh trăng, ánh trăng không chỉ tỏa sáng ở nơi đầu giường của những người lữ khách. Đêm khuya yên bình, không gian trở nên vắng lặng, chỉ còn tiếng bước chân nhẹ nhàng của ánh trăng len lỏi khắp mọi nơi. Ánh trăng như dòng suối mềm mại chảy trong đêm tĩnh lặng. Ánh trăng nhẹ nhàng vuốt ve cảnh vật, tạo nên một không gian yên bình đến đáng kinh ngạc. Trong đêm thâu, không gian trở nên vắng lặng, không tiếng gió thổi, không tiếng côn trùng kêu, chỉ có ánh trăng sáng rọi khắp không gian. Ánh trăng gợi cảm giác lạ thường, làm cho cuộc sống trở về với nhịp độ chậm rãi, loại bỏ sự ồn ào, hối hả của ban ngày. Trăng đẹp và dịu dàng, tìm đến với con người. Bác Hồ của chúng ta cũng là một người yêu thích trăng:
Ánh trăng soi sáng qua cửa sổ, yêu cầu sự chờ đợi của quân đội cho đến ngày mai
Bác Hồ từ chối gặp bạn tri âm tri kỷ vì việc quốc gia đang cần. Trong khi đó, Lý Bạch, người lãng tử, dành thời gian dừng chân tại quán trọ để tận hưởng cảnh trăng mơ màng. Trăng đẹp và lãng mạn quá. Đêm đã sang canh êm đềm thanh tĩnh, chỉ còn trăng và nhà thơ. Và rồi không thể không ngước nhìn vầng trăng đã từng làm bạn từ ngày còn hẹn hò trên núi Nga Mi. Lý Bạch ngẩng đầu ngắm trăng, trăng gặp thi nhân như hai kẻ tri âm tri kỷ, cảm động không nói nên lời.
Trong khoảnh khắc bất ngờ đó, sự liên tưởng lãng mạn kèm theo sự nghi ngờ diệu kỳ. Trăng có phải là sương mặt đất? Ánh trăng chiếu qua cửa hay là sương khói mông lung? Trăng thực sự hay chỉ là mơ hồ, khó nắm bắt đến kỳ lạ. Cảm giác mơ màng của ánh trăng làm cho câu thơ ngập tràn trong không khí, huyền ảo và thực tế đan xen. Trăng bao quanh thi nhân như một tầng lớp vô tận. Ánh trăng làm cho căn phòng hẹp của thi nhân và mặt đất bao la hoà vào nhau, một cách tự nhiên:
Dẫu đầu lòng vọng minh trăng,
Về địa đầu nhớ cố hương
(Ngẩng mắt nhìn trăng sáng
Cúi đầu nhớ hương quê)
Đêm nay, nhìn trăng sáng bên quê người, lòng đứa con xa xứ tan chảy, khao khát không dứt. Ánh trăng lúc xưa trên núi Nga Mi hiện về. Quá khứ, hiện tại, quê nhà, quê người, thành công, thất bại, hy vọng... đan xen trong lòng tác giả, ánh trăng đêm nay sáng quá và nó gợi lên bao kỷ niệm. Ngẩng mắt nhìn trăng là nhìn xa xứ, cúi đầu nhớ hương quê (hướng nội). Hai tư thế ngẩng mắt và cúi đầu, hai tâm trạng nhìn và nhớ, hai đối tượng làm trĩu lòng người xa xứ. Hai hình ảnh trăng sáng và hương quê đi đôi nhau biểu hiện một tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu quê hương tha thiết. Nhớ hương quê là nhớ đến gia đình, người thân, nhớ về thời thơ ấu với bao mộng tưởng đẹp đẽ. Thế mới biết quê hương là những gì thiêng liêng nhất, một ngôi nhà, một góc phố, một cánh đồng, một dòng sông...
Nhà thơ Chế Lan Viên từng viết:
Khi ta còn ở, đất chỉ là nơi ở
Khi ta rời đi, đất trở thành tâm hồn
(Âm nhạc của tàu biển)
Tình yêu quê hương đã trở thành máu, trở thành linh hồn. Nó được thể hiện qua các tầng lớp của tình cảm. Nỗi nhớ quê hương được kích thích mạnh mẽ bởi ánh trăng tỏa sáng. Tình yêu quê hương với toàn bộ một bức tranh, với ánh trăng làm nền, bay lên cao vô cùng, vọng vang mãi, là khúc nhạc trong lòng chàng trai trẻ năm xưa trên núi Nga Mi. Câu thơ cuối kết thúc nhưng tình yêu, ý chưa bao giờ tắt. Dù chỉ trong hai mươi chữ, nhưng cuối cùng, ấn tượng về Lý Bạch luôn sâu sắc trong ta, như một người luôn gắn bó với cố hương.
Thực sự, tình yêu quê hương của Lý Bạch đã được biến thành máu, trở thành tinh thần, được truyền cảm hứng bởi những lửa lựa lãng mạn tuyệt vời. Tĩnh dạ tứ đã làm cho những dòng cảm xúc trong ta bùng cháy, ta trân trọng và đồng hành với những dòng thơ của Lý Bạch, đó là cách làm cho giá trị thực sự của thơ ca truyền tải vẻ đẹp nội tâm của con người sống qua thời gian. Lý Bạch đã đóng góp vào việc làm cho diện mạo của thơ Đường trở nên phong phú hơn.
3. Phát biểu cảm nghĩ về bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh của nhà thơ Lí Bạch, mẫu 3:
Lí Bạch là một nhà thơ nổi tiếng trong thời kỳ Đường của Trung Quốc. Các tác phẩm của ông luôn sống mãi trong lòng độc giả. Và một trong những tác phẩm vĩ đại của ông là bài thơ Tĩnh dạ tứ (Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh).
Thơ xưa thường kể về thiên nhiên, đó là người bạn đồng hành để chia sẻ hoặc ca ngợi. Thơ của Lí Bạch cũng nói về thiên nhiên, đặc biệt là về trăng. Trăng thường xuất hiện trong thơ của ông. Trong bài Tĩnh dạ tứ, trăng là người bạn vui chơi hoặc là cớ để tác giả bày tỏ tâm sự. Tên của bài thơ Tĩnh dạ tứ cũng là sự mô tả của tình huống: Suy nghĩ trong đêm yên bình, khi trăng sáng khắp nơi, tạo nên không gian huyền ảo. Trong tâm trí Lí Bạch, đó lại là lúc nhớ về quê hương. Toàn bộ bài thơ là biểu hiện của tâm trạng chân thành và đắm chìm của tác giả. Ở hai dòng thơ đầu tiên:
Ngồi bên giường, ánh trăng soi sáng
Phủ lên mặt đất tầng sương mỏng
Đọc hai dòng thơ này, ta cảm nhận được sự yên bình, tĩnh lặng và đã khuya rồi, mọi thứ đều chìm sâu vào giấc ngủ, chỉ còn ánh trăng làm nhiệm vụ của nó. Ánh trăng chiếu vào nhà, soi sáng mọi nơi. Ánh trăng màu bạc làm ông ngỡ như là sương trắng phủ lên mặt đất. Hình ảnh đó tạo ra cảm giác cô đơn và trống vắng. Có lẽ trong tâm trí thi nhân đang chứa đựng một nỗi niềm, nên ông nhìn thấy ánh trăng như mặt đất phủ sương. Cùng lúc, ta cũng nhận thấy sự ngạc nhiên và kinh ngạc của thi nhân trước thiên nhiên. Dòng thơ thứ ba:
Ngước mắt nhìn vầng trăng sáng
Dòng thơ này vẫn đề cập đến trăng và thiên nhiên, nhưng từ 'ngước mắt' không chỉ đơn thuần là sự ngắm nhìn trăng mà còn chứa đựng nhiều tâm tư, cảm xúc sâu sắc. Trong ba dòng thơ đầu, tác giả liên tục nhắc đến thiên nhiên, đặc biệt là trăng. Mặc cho khung cảnh thiên nhiên có thể buồn bã, nhưng vẫn mang lại cảm giác tươi đẹp, huyền ảo và lấp lánh.
Nếu trong ba dòng thơ đầu thi nhân liên tục nhắc đến trăng, có thể khiến nhiều người nghĩ rằng bài thơ chủ yếu xoay quanh vấn đề của trăng. Nhưng đến dòng thơ cuối cùng, mọi thứ trở nên rõ ràng hơn:
Nghiêng đầu nhớ về quê hương
Nhìn lên trăng sáng
Tổng thể bài thơ thường diễn tả cảnh và cảm xúc song hành. Đối với Lí Bạch, thiên nhiên không chỉ là bạn đồng hành trong niềm vui mà còn là nơi ông chia sẻ tâm tư. Tâm hồn ông luôn gắn bó với thiên nhiên, và từ đó, ông thu thập những suy tư đặc biệt về tự nhiên, và đôi khi, những suy tư đó dẫn ông về quê hương thân thương.
Có thể nói rằng, tất cả các bài thơ của Lý Bạch đều phản ánh tình yêu chân thành và sâu sắc đối với quê hương, đất nước. Trong đó, bài Tĩnh dạ tứ có thể xem là biểu hiện tốt nhất về tình yêu quê hương, khi tác giả thông qua mô tả về thiên nhiên để thể hiện lòng nhớ thương về quê nhà. Bài thơ ngắn gọn nhưng chứa đựng ý nghĩa sâu sắc, làm thấy rằng nỗi nhớ quê là điều chung của những người phải xa quê hương.
"""""""HẾT"""""""--
Trong chương trình học Ngữ Văn 7, phần Làm thơ lục bát là một phần quan trọng mà các em cần lưu ý chuẩn bị kỹ lưỡng.
Bên cạnh việc học nội dung đã được giảng dạy, các em cũng cần chú ý chuẩn bị cho bài học sắp tới với phần Cảm nhận khi đọc bài Cốm - một loại quà từ lúa non để hiểu rõ hơn về kiến thức Ngữ Văn 7.