Dẫn chứng về vai trò của Vợ Nhặt trong tác phẩm của Kim Lân là tài liệu quan trọng đối với học sinh lớp 12.
Việc mở rộng về vai trò của Vợ Nhặt sẽ làm cho bài văn nghị luận trở nên thú vị hơn và nhận được sự đánh giá cao từ người chấm bài. Tuy nhiên, nhiều học sinh vẫn không biết cách sử dụng dẫn chứng về vai trò trong tác phẩm. Do đó, trong bài viết sau đây, Mytour giới thiệu một cách dẫn chứng về vai trò của Vợ Nhặt một cách chi tiết nhất. Ngoài ra, bạn cũng có thể xem thêm về cách sử dụng dẫn chứng về vai trò của Vợ Chồng A Phủ và cách thay thế từ/cụm từ trong bài văn nghị luận văn học.
Dẫn chứng về nhân vật bà cụ Tứ
*Là một người mẹ yêu thương con hết mực. Liên kết với:
+ Hình ảnh của người phụ nữ làng chài - “Con thuyền rong xa” trong tác phẩm của Nguyễn Minh Châu: Sẵn sàng hy sinh tất cả và chịu đựng mọi tổn thương về cả thể xác lẫn tinh thần chỉ vì mong con được hạnh phúc.
+ Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao: Bán cậu Vàng, nuôi bả con trai để không làm tổn hại đến nhà của con.
+ Hình ảnh của người mẹ Việt Nam:
“Suốt cuộc đời Mẹ vất vả
Lặng lẽ bước trên con đường dù gặp sóng gió
Vì yêu con…Mẹ vượt qua mọi khó khăn
Dù cuộc sống cay đắng vẫn không làm rung động lòng Mẹ”.
Dẫn chứng về nhân vật Thị
- Con người mất đi bản sắc cá nhân: không còn tên, không còn tuổi thọ cụ thể: Liên hệ với nhân vật người phụ nữ làng chài trong tác phẩm “Con thuyền rong xa” của Nguyễn Minh Châu.
- Con người đối mặt với bi kịch của sự đói khổ: Liên kết với:
- Nhân vật bà lão trong tác phẩm “Một bữa no” của Nam Cao: Sống trong hoàn cảnh cực khổ, bà đã bất lương đến mức biến chất con người chỉ vì một miếng ăn. Bà lão không còn biết ngại gì vì bà cho rằng “Ăn được ít là cũng đã là ăn. Mọi người đã biết rồi thì không cần phải giấu giếm nữa”.
- Sinh trong tác phẩm “Đói” của Thạch Lam: Nỗi đói khiến Sinh mất đi lòng tự trọng, phải bám vào những đồng tiền bẩn mà chính tay mình đã từng vứt bỏ để kiếm miếng cơm no.
Dẫn chứng về vấn đề xã hội trong tác phẩm “Vợ nhặt”
Trong năm 1945, xã hội Việt Nam lâm vào cảnh đói kém khủng khiếp khi bị xiềng xích của thực dân Pháp và phát xít Nhật. Cuộc sống của nhân dân tan tác, mất điều kiện tồn tại, khiến hình ảnh người chết vì đói nằm khắp nơi trên con đường, những người còn sống chỉ là những bóng đục yếu đuối như bóng ma.
Trong bài thơ của Bàng Bá Lân, hình ảnh những người đói rã rời nằm trên con đường dưới ánh nắng cháy bỏng, giữa bụi bẩn, chỉ còn lại đôi hố mắt trống rỗng, tồn tại như những hồn ma gầy guộc.
Liên kết với những tác phẩm:
Tô Hoài trong 'Chuyện cũ của Hà Nội' đã mô tả về nạn đói một cách kinh hoàng, khiến người đọc không thể không bàng hoàng. Trong những dòng văn của ông, Hà Nội trong những năm đó được tái hiện một cách chân thực: 'Con người chui ra khỏi từng lối đi, tụ tập ở những góc phố. Cảnh tượng như cả thảy xác chết, người chết nằm sát bên lề đường. Cả ngày lẫn đêm, xe vận chuyển xác chết đi qua qua lại'.
Đau đớn hơn khi phải nhìn thấy những đứa trẻ phải chịu đựng cuộc sống khốn khổ như hàng hóa, bị bán đi như thú nuôi. Ở quê nhà tôi, có người đưa trẻ em bán ở chợ bên sông Hồng. Có người thậm chí mua bán trẻ em như thường mua bán gia súc. Nhưng với tình hình hiện tại, không còn ai mua nữa, chỉ có thể giữ lại hoặc đưa về. Đó là bi kịch đau đớn của cuộc sống.
Bảo Sinh trong tập tản văn 'Bát phố' nhắc lại về thảm họa đói kém năm 1945: 'Đây là mảnh đất chôn chung của những nạn nhân chết đói. Mỗi ngày, xe bò chở những xác chết trên mảnh chiếu, với những bàn tay và chân thò ra ngoài, rập rình. Xác chết được đổ vào một hố chôn chung, sau đó lấp đất phẳng, không có dấu hiệu gì về mộ mả'.
Văn Cao viết về 'Chiếc xe xác qua phường Dạ Lạc': 'Ngã tư nghiêng ngả, chiếc xe xác đi qua, vào ngõ khói công yên. Nhìn thấy bóng mờ của đám cỏ, hương nha phiến lan tỏa mơ hồ. Những chiếc bánh xe nhựa vang lên tiếng xào xạc. Ai đó đang di chuyển xương và sọ, đổ vào lòng xe. Chiếc xe quỷ xa lạ đi qua bốn ngả, đem theo hàng vạn kiếp sống đi vào hoang dã..'
Văn Cao viết về 'Chiếc xe xác qua phường Dạ Lạc': 'Ngã tư nghiêng ngả, chiếc xe xác đi qua, vào ngõ khói công yên. Nhìn thấy bóng mờ của đám cỏ, hương nha phiến lan tỏa mơ hồ. Những chiếc bánh xe nhựa vang lên tiếng xào xạc. Ai đó đang di chuyển xương và sọ, đổ vào lòng xe. Chiếc xe quỷ xa lạ đi qua bốn ngả, đem theo hàng vạn kiếp sống đi vào hoang dã..'