1. Dàn ý ấn tượng về vẻ đẹp sông Hương trong lòng thành phố Huế - Mẫu 1
1. Mở bài
- Giới thiệu về Hoàng Phủ Ngọc Tường, một nhà văn danh tiếng với phong cách nghệ thuật đặc biệt và tài ba, nổi bật trong thể loại bút ký.
- Đề cập đến tác phẩm 'Ai đã đặt tên cho dòng sông', một trong những bút ký nổi bật của Hoàng Phủ Ngọc Tường, thể hiện sự khám phá và mô tả vẻ đẹp của sông Hương.
- Trình bày đoạn trích cụ thể, tập trung vào hình ảnh của sông Hương khi chảy qua thành phố Huế.
2. Thân bài
a. Sông Hương khi len lỏi vào thành phố Huế
- Sông Hương được ví như tình nhân của xứ Huế:
- Hoàng Phủ Ngọc Tường so sánh sông Hương như người tình của Huế, mang đến vẻ duyên dáng và tình cảm sâu lắng cho cố đô.
b. Sông Hương qua lăng kính hội họa
- Vẻ đẹp sống động và rực rỡ:
- 'Sông Hương rạng rỡ hẳn lên… đông bắc' – Hoàng Phủ Ngọc Tường cảm nhận sông Hương như một sinh thể sống động, đầy niềm tin và cảm xúc khi tìm về bản ngã.
- So sánh nghệ thuật tài tình:
- 'Chiếc cầu trắng… lời của tình yêu' – Vẻ đẹp thanh thoát của sông Hương và cầu Tràng Tiền được tác giả miêu tả qua nghệ thuật so sánh tinh tế, tạo nên hình ảnh như một bức tranh.
- Niềm tự hào về sông Hương:
- 'Không giống như sông Xen… quý báu của mình' – Hoàng Phủ Ngọc Tường bày tỏ sự tự hào khi so sánh sông Hương với những con sông nổi tiếng toàn cầu, làm nổi bật vẻ đẹp độc đáo của nó.
c. Sông Hương qua lăng kính âm nhạc
- Điệu slow tình cảm dành riêng cho Huế:
- Sông Hương được ví như một điệu slow quyến rũ dành riêng cho Huế, chảy từ từ và lặng lẽ, thể hiện tình yêu sâu sắc và sự kết nối mạnh mẽ với thành phố.
- Nhịp điệu nhẹ nhàng trong bài bút ký:
- Âm nhạc thể hiện rõ qua nhịp điệu nhẹ nhàng của bài bút ký, với các câu văn dài nối tiếp nhau, tạo cảm giác như một bản nhạc du dương và lãng mạn.
- So sánh với sông Nêva:
- Hoàng Phủ Ngọc Tường liên tưởng đến dòng sông Nêva của Leningrad, thể hiện sự phong phú trong cảm nhận và khả năng so sánh đa dạng của tác giả.
3. Kết bài
- Tổng kết vẻ đẹp sông Hương:
- Sông Hương khi chảy qua thành phố Huế hiện lên với vẻ đẹp tuyệt vời, như một người tình tình cảm và duyên dáng của xứ Huế.
- Đánh giá tác phẩm:
- 'Ai đã đặt tên cho dòng sông' của Hoàng Phủ Ngọc Tường không chỉ là một tác phẩm văn xuôi xuất sắc mà còn là biểu tượng của tình yêu quê hương và sự kết hợp tinh tế giữa nghệ thuật hội họa và âm nhạc.
2. Dàn ý cảm nhận vẻ đẹp sông Hương trong lòng thành phố Huế - Mẫu 2
1. Mở bài
- Giới thiệu tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường, một nhà văn chiến sĩ nổi bật với phong cách nghệ thuật độc đáo, người đã nâng tầm thể loại ký Việt Nam lên một đỉnh cao mới.
- Đề cập đến tác phẩm 'Ai đã đặt tên cho dòng sông' – một trong những bút ký xuất sắc nhất của Hoàng Phủ Ngọc Tường, lần đầu được xuất bản vào năm 1986.
- Tổng quan về vẻ đẹp của sông Hương khi chảy qua trung tâm thành phố Huế, một biểu tượng rực rỡ của cố đô.
2. Thân bài
a. Giới thiệu tổng quan về tác giả và tác phẩm
Hoàng Phủ Ngọc Tường:
- Ông là một nhà văn chiến sĩ với phong cách nghệ thuật độc đáo, kết hợp giữa trí thức sâu sắc và cảm xúc trữ tình.
- Ông đã đóng góp to lớn trong việc nâng cao thể loại ký văn học Việt Nam, đưa nó lên một tầm cao mới.
Tác phẩm 'Ai đã đặt tên cho dòng sông':
- Được xem là một trong những bút ký nổi bật nhất của Hoàng Phủ Ngọc Tường.
- Xuất bản lần đầu vào năm 1986, tác phẩm này nhanh chóng nhận được sự đánh giá cao trong văn học Việt Nam.
b. Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương khi ở giữa lòng thành phố Huế
Sông Hương và sự biến đổi khi chảy qua thành phố Huế:
- Vẻ đẹp tươi sáng và nhịp nhàng: Sông Hương trở nên rạng rỡ khi chảy qua những cánh đồng xanh mướt của Kim Long. Dòng sông kéo một đường cong nhẹ nhàng theo hướng Tây Nam - Đông Bắc, uốn lượn mềm mại như một lời thầm thì yêu thương.
- Đặc trưng và niềm tự hào: Sông Hương là niềm tự hào của xứ Huế, nổi bật với sự độc nhất vô nhị, gắn liền với thành phố, góp phần làm nên linh hồn và vẻ đẹp của Huế.
- Đánh thức hồn dân tộc: Sông Hương không chỉ hiện ra trong sương đêm với ánh sáng của những thuyền chài mà còn làm sống dậy hồn dân tộc một cách rõ nét.
Sông Hương qua cái nhìn của nhà văn:
- Tính cách tinh tế và huyền bí: Trong mắt Hoàng Phủ Ngọc Tường, sông Hương mang nét tinh tế và huyền bí của tình yêu, thể hiện qua những khúc uốn lượn và dòng chảy nhẹ nhàng.
- Vẻ cổ kính và nghệ thuật: Dưới góc nhìn hội họa, sông Hương và các chi lưu của nó tạo nên nét cổ kính đặc trưng của cố đô Huế.
- Đẹp như âm nhạc: Sông Hương giống như một nhạc trưởng tài ba, tạo nên một vẻ đẹp trầm lặng và huyền bí cho Huế.
c. Tổng kết về sông Hương và tác phẩm
- Sự tương đồng với con người: Sông Hương trở về với Huế như một người con gái đã tìm thấy tình yêu đích thực của mình sau một hành trình dài.
- Ngòi bút tinh tế của Hoàng Phủ Ngọc Tường: Dưới bút pháp của ông, sông Hương được khám phá từ nhiều góc độ khác nhau, từ hội họa đến âm nhạc, tạo nên một bức tranh sống động và toàn diện về vẻ đẹp của dòng sông trong thành phố Huế.
3. Kết luận
- Tóm tắt vẻ đẹp của sông Hương: Khi chảy qua thành phố Huế, sông Hương hiện lên với vẻ đẹp tuyệt mỹ, mang đậm dấu ấn của lịch sử, văn hóa và thiên nhiên.
- Ý nghĩa của tác phẩm: 'Ai đã đặt tên cho dòng sông' không chỉ là một tác phẩm văn học xuất sắc mà còn là một biểu tượng của tình yêu quê hương và sự kết hợp tinh tế giữa trí tuệ và cảm xúc của Hoàng Phủ Ngọc Tường.
3. Dàn ý phân tích vẻ đẹp của sông Hương trong lòng thành phố Huế - Mẫu số 3
I. Mở đầu
- Giới thiệu về sông Hương, một biểu tượng nổi bật của cố đô Huế với vẻ đẹp thiên nhiên và văn hóa đặc sắc.
- Giới thiệu Hoàng Phủ Ngọc Tường, nhà văn nổi tiếng với những tác phẩm đầy cảm xúc, trí tuệ và chất thơ.
- Giới thiệu bút ký 'Ai đã đặt tên cho dòng sông' và vẻ đẹp của sông Hương khi đi vào thành phố Huế.
II. Phần chính
- Hoàn cảnh xuất bản và nội dung tác phẩm
- Thời điểm sáng tác: 'Ai đã đặt tên cho dòng sông' được viết vào năm 1981 tại Huế, khi Hoàng Phủ Ngọc Tường đang sống và làm việc tại đây.
- Nội dung tác phẩm: Đây là một trong những bút ký nổi bật của Hoàng Phủ Ngọc Tường, lấy cảm hứng từ vẻ đẹp huyền bí của sông Hương để diễn tả tình yêu đất nước và con người.
- Nhận xét của tác giả: Hoàng Phủ Ngọc Tường so sánh sông Hương với những dòng sông nổi tiếng như sông Xen ở Paris, khẳng định vẻ đẹp độc đáo và riêng biệt của sông Hương, thể hiện sự uyên bác và niềm tự hào của ông.
- Vẻ đẹp của sông Hương khi vào thành phố
- Cảm nhận tổng quát: Sông Hương hiện lên qua cái nhìn nghệ thuật của nhà văn, như một người tình của xứ Huế, mang trong mình vẻ đẹp như tranh vẽ và âm thanh huyền diệu.
Cảm nhận về Sông Hương qua hội họa:
- Vẻ đẹp sinh động: 'Sông Hương như trở nên tươi mới hơn…ở phía đông bắc', tác giả cảm nhận dòng sông như một thực thể sống, với niềm tin và tâm trạng khi tìm về bản ngã của chính mình.
- So sánh nghệ thuật: 'Cây cầu trắng…tình yêu của lời nói', vẻ đẹp thanh thoát của Sông Hương và cầu Tràng Tiền được tác giả miêu tả qua sự so sánh đầy tài năng.
- Tự hào về Sông Hương: 'Khác với sông Xen…yêu mến của mình', Hoàng Phủ Ngọc Tường thể hiện sự tự hào khi so sánh Sông Hương với những con sông nổi tiếng toàn cầu.
Cảm nhận về Sông Hương qua âm nhạc:
- Điệu slow tình cảm: Sông Hương được ví như một điệu slow đặc trưng của Huế, chảy từ từ và lững lờ, thể hiện tình yêu sâu sắc đối với thành phố này.
- Nhịp điệu dịu dàng: Âm thanh của bài bút ký được thể hiện qua nhịp điệu êm ái, với các câu văn dài nối tiếp nhau, tạo cảm giác như một bản nhạc du dương.
- Liên tưởng đến sông Nêva: Nhà văn so sánh với sông Nêva của Leningrad, cho thấy sự đa dạng trong cảm nhận và so sánh của tác giả.
III. Kết luận
- Nhìn nhận về hình ảnh dòng sông Hương: Trong lòng thành phố Huế, Sông Hương như một kiệt tác thiên nhiên, tỏa sáng với vẻ đẹp độc đáo và đầy chiều sâu.
- Đánh giá nghệ thuật: Bút ký 'Ai đã đặt tên cho dòng sông' của Hoàng Phủ Ngọc Tường là một tác phẩm văn xuôi xuất sắc, hòa quyện giữa cảm xúc trữ tình và trí tuệ sắc sảo, làm nổi bật giá trị và vẻ đẹp của sông Hương trong bối cảnh văn hóa và lịch sử Việt Nam.