Tạo bảng dàn ý khổ thứ 4 của bài Tây Tiến của Quang Dũng gồm 5 mẫu dàn ý chi tiết và đầy đủ nhất. Giúp các bạn học sinh hiểu rõ về các luận điểm chính để viết bài văn phân tích khổ thứ 4 Tây Tiến một cách thành công.
Khổ thứ 4 Tây Tiến đã sử dụng ngôn từ lãng mạn để miêu tả về lý tưởng và tinh thần hy sinh cao đẹp của những người lính Tây Tiến, đồng thời hoàn thiện bức chân dung tuyệt đẹp và đáng kính trọng của họ trong cuộc chiến kháng chiến. Dưới đây là TOP 5 bảng dàn ý khổ thứ 4 Tây Tiến mời các bạn tham khảo. Bên cạnh đó, bạn có thể xem thêm: phân tích bài thơ Tây Tiến, phân tích đoạn 2 Tây Tiến, phân tích khổ thứ 1 Tây Tiến.
Dàn ý phân tích chi tiết về khổ thứ 4 Tây Tiến
I. Bắt đầu
Thông tin về tác giả Quang Dũng và tác phẩm Tây Tiến.
Giới thiệu sơ qua về nội dung của đoạn thơ cuối cùng của tác phẩm, là nơi lưu giữ những kỷ niệm và tình yêu thương của tác giả cũng như những người đồng đội đối với cảnh vật và con người ở vùng núi rừng Tây Bắc.
II. Phần chính
1. Tổng quan
- Bài thơ “Tây Tiến” là một tác phẩm xuất sắc trong sự nghiệp thơ của Quang Dũng.
- Bối cảnh sáng tác: Tác phẩm được viết vào cuối năm 1948 tại làng Phù Lưu Chanh, khi tác giả với nỗi nhớ sâu sắc về Tây Tiến khi phải chuyển sang đơn vị mới. Trong tâm trạng bồi hồi và xúc động, ông đã sáng tác bài thơ này.
- Nguồn gốc: thuộc tập “Mây đầu ô” (1986)
2. Phân tích
* Quan điểm 1: Hai câu đầu thể hiện tinh thần quyết tâm của đội binh Tây Tiến, những người lính trẻ tuổi ra đi với lòng hận thù và quyết tâm đánh đuổi kẻ thù để mang về chiến thắng cho dân tộc.
* Quan điểm 2: Hai câu cuối thể hiện sự gắn bó sâu sắc và lời thề của những chiến sĩ, ngay cả khi họ nằm xuống, họ vẫn muốn hòa mình với đất đai và con người của vùng Tây Bắc hùng vĩ, hoang sơ và lãng mạn này.
III. Tóm tắt
Bằng tài năng của mình, Quang Dũng đã thành công trong việc sử dụng các biện pháp thơ. Điều này cho thấy tình cảm mà Quang Dũng dành cho nơi này sâu đậm như thế nào.
Thể hiện quan điểm và tình cảm cá nhân đối với bài thơ.
Tạo dàn ý cho khổ thứ 4 của bài Tây Tiến
I. Bắt đầu
- Bài thơ Tây Tiến là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của Quang Dũng. Ông viết bài thơ này vào năm 1984, tại làng Phù Lưu Chanh khi ông tạm rời đơn vị một thời gian.
- Đoàn quân Tây Tiến được thành lập vào mùa xuân năm 1947, với phần lớn chiến sĩ đến từ Hà Nội.
- Nội dung chính của bài thơ là mô tả về sự hào hoa của người lính và vẻ đẹp hùng vĩ của cảnh vật.
- Trích đoạn cuối bài thơ thể hiện cảm xúc của tác giả về đoàn quân và tình đồng đội trong những ngày chiến đấu đầy kỷ niệm.
II. Nội dung chính
1. Tinh thần của binh đoàn Tây Tiến
- Khi ra đi không có hẹn ước -> họ ra đi chiến đấu không biết hẹn ngày trở về, với tinh thần hy sinh cho đất nước, sẵn lòng hi sinh bản thân cho đất nước. (Trên chiến trường không tiếc lấy mạng)
- Lý do:
- Đường lên dốc đèo phong ba: Mỗi bước chân của họ đi lên, vượt qua những con đường hiểm trở và những làng quê mờ sương ở phía sau. Tình hình chiến đấu cực kỳ khốc liệt, đầy gian khổ và thiếu thốn nên hành trình của họ là những hi sinh liên tục, và cơ hội trở về là điều hiếm hoi.
- Vì hoàn cảnh lịch sử khắc nghiệt, giai đoạn đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp gần như là cuộc chiến không hy vọng, và họ phải hi sinh tính mạng để đổi lấy độc lập và tự do. Vô số lứa thanh niên đã cầm súng lên chiến trường với tinh thần “sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc”.
=> Ý thơ phản ánh tinh thần cao cả trong cuộc chiến của những người lính Tây Tiến, tôn vinh phẩm chất anh hùng và lòng yêu nước của họ.
- Bởi tinh thần hào hiệp đó, việc thành lập đội quân vào mùa xuân trở thành một biểu tượng lịch sử ghi nhận sự hy sinh lớn lao của những anh hùng dành hết tâm hồn cho đất nước. Những trái tim và linh hồn đó tiếp tục sống mãi cùng Sầm Nưa, hòa mình vào núi sông và trở nên bất tử với thời gian. Cách diễn đạt không mạnh mẽ, không trực tiếp thể hiện sự bất khuất, phản đối, mà thể hiện tính lãng tử kiêu hãnh, nên tinh thần hy sinh mang một vẻ đẹp lãng mạn.
- Sử dụng từ ngữ: không có lời hứa, chia rẽ, linh hồn trở về kết hợp với phong cách thơ nhẹ nhàng, mềm mại, khiến đoạn thơ về sự hi sinh trở nên lãng mạn sâu sắc. Đoạn thơ và bài thơ nhấn mạnh về cái chết mà không mang lại sự bi quan cho độc giả, mà thay vào đó là niềm tin và sự lạc quan.
2. Tâm trạng của nhà thơ
- Tây Tiến, không hẹn ước về ngày trở về -> Ở đây là tác giả bày tỏ. Tác giả đã rời bỏ không hẹn ngày quay trở lại với đơn vị cũ. Trong khi đoàn quân di chuyển ngày càng xa Tây, niềm hy vọng gặp lại càng mong manh. Trong khoảng cách vô hình, nỗi nhớ đồng đội của nhà thơ lan tỏa vô cùng mênh mông: Nhớ về rừng núi, nhớ về sự hưng phấn.
- Nỗi nhớ cháy bỏng trong lòng bởi biết bao kỷ niệm của cuộc chiến cùng đoàn quân từ mùa xuân đó, vì vậy dù xa cách nhưng tâm hồn vẫn gần gũi. Tác giả ở đây như đã đánh thức lại kí ức về Sầm Nưa, vẫn liên kết với đoàn quân. Sự phân tâm hồn đó chứng tỏ lòng đồng chí, tình đồng đội sâu sắc của tác giả.
- Khích lệ hình ảnh tình cảm của nhà thơ được phát triển mạnh mẽ qua giọng điệu trữ tình.
- Trong đoạn thơ này, có sự tương tác giữa hai giọng, giọng của đoàn quân được tác giả phản ánh và giọng của tác giả chính, tạo ra sự phong phú và đa chiều cho nội dung, tạo nên vẻ đẹp của ngôn từ.
III. Tóm lại
- Bằng bút pháp lãng mạn, đoạn thơ tôn vinh vẻ đẹp tinh thần hy sinh vì lý tưởng lãng mạn của đoàn quân Tây Tiến. Hình ảnh của những anh hùng làm nổi bật một giai đoạn lịch sử bi tráng được tác giả mô tả tài tình, và sẽ mãi sống trong lòng người đọc.
- Đoạn thơ cũng thể hiện tình đồng chí, tình đồng đội chặt chẽ của Quang Dũng.
Lập dàn ý khổ 4 bài Tây Tiến
I. Mở đầu
Bài thơ thể hiện sự nhớ nhung sâu sắc về Tây Tiến và đồng đội của Quang Dũng. Đặc biệt, qua khổ thơ 4, ta thấy rõ hơn vẻ đẹp hùng vĩ, dũng mãnh của những chiến sĩ Tây Tiến, hết lòng vì Tổ quốc.
II. Nội dung chính
- Tác giả: Quang Dũng, tên thật là Bùi Đình Diệm, sinh và lớn lên tại làng Phượng Trì, Hà Tây, nay thuộc Hà Nội. Ông là một nghệ sĩ tài năng, với đa tài văn chương, âm nhạc, hội họa, nhưng thành công lớn nhất là trong thơ ca.
- Tác phẩm 'Tây Tiến' được sáng tác vào cuối năm 1948 tại làng Phù Lưu Chanh, là biểu hiện của tình cảm nhớ thương của Quang Dũng dành cho đồng đội cũ.
- Trích đoạn cuối bài thơ thể hiện tâm tư, tình cảm của nhà thơ về đoàn binh Tây Tiến, tình đồng đội đồng chí trong những năm kháng chiến gian nan, gian khổ.
- Hai câu thơ đầu là sự biểu lộ tinh thần ra đi của người lính Tây Tiến.
“Tây Tiến người đi không hẹn ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi”
+ Người lính Tây Tiến ra đi không hẹn ngày về, với tinh thần anh dũng, họ mang theo quyết tâm chiến đấu, để đạt được chiến công, mang về vinh quang cho Tổ Quốc.
+ “Không hẹn ước” nhưng lại “một chia phôi”, do hoàn cảnh chiến đấu rất khắc nghiệt, gặp phải nhiều khó khăn, thiếu thốn, nên hành trình chiến đấu là những hi sinh liên tục, càng khó có hi vọng trở về. Nơi đây rừng núi hoang sơ, hoàn cảnh chiến đấu quá khắc nghiệt, cuộc kháng chiến chống Pháp ở giai đoạn đầu này không khác gì trận chiến gian khổ => Cuộc kháng chiến gặp phải nhiều vất vả, đòi hỏi phải hy sinh nhiều để có ngày độc lập tự do.
=> Thế hệ thanh niên dũng cảm, sẵn sàng từ bỏ mọi ước mơ, hoài bão. Họ sẵn lòng đeo súng khi Tổ Quốc cần, với lòng trung thành, những chiến sĩ ra trận với tinh thần: “Quyết hy sinh cho Tổ quốc quyết sống”. Từ hai câu thơ trên, ta thấy được phẩm chất anh dũng, sự hy sinh tận trung của các chiến sĩ cách mạng.
- Hai câu thơ cuối
“Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi”
+ “Mùa xuân” có thể hiểu theo nhiều cách. Là mùa đẹp nhất trong năm, hoặc đây cũng là thời điểm mà đoàn quân Tây Tiến được thành lập. “Mùa xuân ấy” cũng là kỷ niệm lịch sử của dân tộc, một điểm ghi nhớ, lưu luyến mãi trong tim của nhà thơ và biết bao người chiến sĩ.
+ Tuổi trẻ dành trọn lòng trung thành với Tổ Quốc, với nhân dân. Những chàng trai ấy ra trận mang theo sức trẻ, nhiệt huyết, họ đã sống và chiến đấu đến những phút cuối cùng.
=> Hai dòng thơ trên đã thể hiện tình yêu sâu sắc, mãnh liệt của các chiến sĩ dành cho đất nước. Ngay khi nằm xuống, họ vẫn trung thành với lời thề với Tổ Quốc.
III. Kết bài
Bằng bút tài của mình, Quang Dũng đã thành công truyền đạt tâm tư, tình cảm về người chiến sĩ cách mạng dành cho đất Tây Bắc hùng vĩ.
Dàn ý phân tích khổ thơ 4 của bài Tây Tiến
I. Mở bài
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm
- Giới thiệu về khổ thơ thứ 4
II. Phần chính
1. Tổng quan:
“Tây Tiến” được coi là tác phẩm xuất sắc nhất của Quang Dũng.
Tình huống sáng tác: Bài thơ được viết vào năm 1948 tại Phù Lưu Chanh, khi tác giả đầy nỗi nhớ về Tây Tiến – một đơn vị chiến đấu trước đó – và cảm thấy lưu luyến với vùng Tây Tổ quốc đẹp mộng.
- Nguồn gốc: từ tập “Mây đầu ô” (1986)
Nội dung: Bài thơ tạo ra bầu không khí lãng mạn đặc trưng của những ngày đầu kháng chiến, với tư thế dấn thân đầy kiêu hãnh, quả cảm của người con Hà Nội hào hoa, đa tình, được thể hiện sâu sắc qua từng câu thơ mộng mơ, đậm chất nhạc, họa, vừa trang trọng, cổ điển, vừa tươi mới, trẻ trung.
- Vị trí của khổ thơ thứ 4: Ở phần cuối cùng của bài thơ, đây là lời hẹn ước của tác giả.
2. Phân tích
a) Hai câu đầu: Tinh thần của đội quân
Nhắc lại thề hẹn của binh đoàn Tây Tiến khi ra đi: “Người đi không hẹn ước”
- “Chí lớn chưa về bàn tay không” => Mang theo tinh thần kiêu hãnh của các vị anh hùng trong lịch sử, họ ra đi không hẹn ngày quay về, với mục tiêu cao cả (Liên kết với “Tống biệt hành” – Thâm Tâm).
“Đường lên thăm thẳm một chia phôi”: Ý niệm chung của một thời kỳ, một thế hệ con người về tinh thần của những người đàn ông quyết tâm theo đuổi lý tưởng.
b) Hai câu sau:
“Mùa xuân ấy”:
- Thời điểm đoàn quân Tây Tiến được lập ra
- Mùa xuân trong cuộc đời con người: một thời kỳ gian khổ nhưng đầy tình thương, khó khăn nhưng hào hùng.
- Mùa xuân của những chiến thắng, của niềm vui to lớn của quê hương
- Một từ “ấy” mất đi chút rõ ràng nhưng mở ra một không gian rộng lớn về tình đoàn kết
“Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi”
+ Những người chiến sĩ đã hy sinh trên con đường đi, không còn cơ hội quay lại
+ Tấm lòng, linh hồn vẫn thuộc về vùng đất đó, nơi tràn đầy tình bạn và tình đoàn kết. Dù ở đâu, những kỷ niệm, tình bạn về đồng đội, về anh em vẫn mãi sống trong lòng người lính.
Vừa là lời tự nhắc nhở vừa là sự duyệt lại của kí ức để đi đến khẳng định: không thể quên những chặng đường đã qua, người dù có đi nơi đâu vẫn gửi hồn về Sầm Nứa. Bởi vì chặng đường đã qua là kỉ niệm, là đồng đội, là sự hiến dâng, là cuộc đời riêng có dịp phát sáng trong cuộc đời chung của dân tộc, cách mạng.
c) Đánh giá
Nội dung: “Tây Tiến” tràn đầy nỗi nhớ, hay nói đúng hơn chính là nỗi nhớ. Đó cũng có thể coi là lời nguyện ước của một thế hệ thanh niên sẵn sàng hiến dâng cả tuổi xanh của mình cho đất nước thân yêu.
- Nghệ thuật:
- Thể “Cổ phong trường thiên” (một thể loại hành) để những tình cảm, cảm xúc không bị bó buộc mà có thể trải dài theo đầu ngọn bút, trong những con chữ.
- Hình ảnh thơ giản dị, quen thuộc nhưng khi được ứng hiện vào nhau trong sự sắp xếp của Quang Dũng lại đem đến hiệu quả không ngờ.
Nếu nói “thi trung hữu họa”, “thi trung hữu nhạc” thì “Tây Tiến” là một dẫn chứng tiêu biểu. Với sự tài hoa trong cách sử dụng và sáng tạo từ ngữ, Quang Dũng khiến người đọc như “ngậm nhạc trong miệng”, như thưởng tranh trong chữ.
Đó chính là phong vị rất riêng của thơ Quang Dũng: vừa dung dị, vừa bay bổng, không đẽo gọt cầu kì mà mới lạ đến đáng ngạc nhiên!
III. Kết bài
- Đánh giá lại vấn đề
Lập dàn ý phân tích khổ cuối Tây Tiến
1. Mở bài
Giới thiệu tác phẩm: Bài thơ là hồi ức về Tây Tiến, về quyết tâm và tinh thần hy sinh của những người lính, điều này được thể hiện rõ qua khổ thơ cuối của bài.
2. Thân bài
– Hai câu đầu, nhà thơ Quang Dũng đã thể hiện sự quyết tâm và lí tưởng chung của người lính trong binh đoàn Tây Tiến.
- “Người đi không hẹn ước” biểu hiện tinh thần chiến đấu tự nguyện, quả cảm.
- Lí tưởng cứu nước, tinh thần xả thân đều đẹp đẽ, thiêng liêng, vì dân tộc, tổ quốc mà không tính toán cho bản thân “Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh”.
– “Đường lên thăm thẳm một chia phôi” bước chân của người lính Tây Tiến vượt qua núi rừng, đèo núi và càng tiến lên phía trước, những làng quê mờ sương cũng mờ dần và lùi về phía sau.
– Cuộc chiến tranh căng thẳng, khốc liệt cùng với điều kiện sống khó khăn, thiếu thốn làm cho hành trình chiến đấu trở nên gian khổ, nguy hiểm, và hy vọng trở về càng mong manh hơn.
– Hai câu thơ cuối càng làm sâu sắc hơn về tinh thần dũng cảm, sẵn sàng hy sinh cho sứ mệnh lớn lao của binh đoàn Tây Tiến.
- “Mùa xuân ấy” là mùa xuân năm 1947 khi binh đoàn Tây Tiến được thành lập, cũng có thể là mùa xuân của hòa bình cho đất nước.
- “Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi” những người lính dù hy sinh nhưng vẫn mang theo nguyện ước cao cả, hòa mình vào bản sắc thiêng liêng của non sông để bảo vệ mãi cho tổ quốc, đất nước.
3. Kết bài
Khổ thơ đã sử dụng kỹ thuật lãng mạn để miêu tả về lý tưởng và tinh thần hy sinh cao quý của những người lính Tây Tiến, đồng thời hoàn thiện bức tranh tuyệt vời về hình ảnh của họ trong cuộc kháng chiến đầy bi kịch.