Cấu trúc phân tích nhân vật Tnú trong Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành cung cấp 5 mẫu dàn ý chi tiết để giúp học sinh hiểu rõ hơn. Đây là tài liệu quý giá giúp phát triển kỹ năng viết văn sáng tạo và phân bổ thời gian hợp lý cho bài văn phân tích nhân vật.
Nhân vật Tnú là biểu tượng của trữ tình và triết lý mà Nguyễn Trung Thành muốn truyền đạt. Vẻ đẹp của Tnú cũng kể một câu chuyện sử thi, phản ánh thời đại. Tác giả thông qua nhân vật này truyền đạt thông điệp cá nhân và cộng đồng. Dưới đây là 5 dàn ý phân tích về Tnú, mời bạn đọc cùng theo dõi.
Sơ đồ tư duy về nhân vật Tnú
Dàn ý phân tích hình tượng nhân vật Tnú
1. Khởi Đầu
- Rừng xà nu đồng thời là một tác phẩm kinh điển của nhà văn Nguyễn Trung Thành.
- Truyện tập trung vào vẻ đẹp của thiên nhiên và tính cách can đảm, kiên cường của con người Tây Nguyên. Tnú, nhân vật chính, là biểu tượng của tất cả những phẩm chất tốt đẹp nhất của dân tộc này.
2. Phần Chính
- Tnú từ nhỏ đã phải đối mặt với nhiều biến cố khó khăn, từ việc mồ côi cha mẹ đến việc lớn lên dưới bóng dáng của sự quan tâm và che chở từ dân làng.
- Ngay từ khi còn trẻ, Tnú đã thể hiện sự can đảm và quyết đoán của mình:
- Nhận thức sớm về cách mạng
- Chăm chỉ học hỏi, cầu tiến không ngừng
- Thành thạo trong việc giao tiếp, gan dạ và dũng cảm
- Sau khi thoát khỏi nhà tù, Tnú trở nên trưởng thành hơn. Khi anh Quyết hy sinh, Tnú đảm nhận nhiệm vụ thay anh, lãnh đạo cuộc chiến của dân làng.
- Trải qua những giây phút hạnh phúc bên Mai
- Vợ và con của Tnú bị giết, anh phải chịu đựng sự tàn ác và đau đớn
- Từ nỗi đau thương không lối thoát, Tnú nuôi thù hận với kẻ thù, biến nỗi căm ghét thành hành động, gia nhập quân giải phóng.
- Đã có nhiều thành tựu vĩ đại, tiêu biểu là việc tiêu diệt những kẻ như thằng Dục.
=> Tnú là biểu tượng kiêng kị của thế hệ cha anh và là điển hình cho bản lĩnh của dân tộc Buôn làng Tây Nguyên, là nguồn động viên cho thế hệ sau.
3. Tổng Kết
- Tnú không chỉ là một con người trải qua số phận đầy đau khổ, mà còn là một tượng đài vĩ đại, toả sáng.
- Người Tnú là biểu tượng tinh thần của lòng dũng cảm, vẻ đẹp của con người dân tộc thiểu số Tây Nguyên.
Dàn ý về nhân vật Tnú
1. Khởi đầu
– Tổng quan về tác phẩm của Nguyễn Trung Thành và đặc điểm nghệ thuật của ông.
– Tóm tắt sơ lược về truyện ngắn “Rừng xà nu”
– Tổng quan về nhân vật Tnú
2. Nội dung chính
a, Tnú – chiến sĩ gan dạ, dũng cảm, cam kết và hoàn toàn trung thành với cách mạng
– Từ khi còn bé, Tnú đã tỏ ra gan dạ, can đảm và nỗ lực để hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao.
- Mặc cho sự khủng bố tàn ác của kẻ thù, Tnú vẫn quyết tâm tham gia vào cuộc chiến trong rừng để bảo vệ đồng đội.
- Khi bị bắt làm con tin, Tnú đã nín thở gửi lá thư vào bụng, và dằn mặt kẻ thù bằng cách chỉ vào bụng mình và nói rằng “Ở đây”.
– Hình ảnh của “mười ngón tay Tnú”:
- Bằng đôi bàn tay trắng, Tnú không thể cứu vợ con của mình
- Hai bàn tay của Tnú, với mười ngón, đã trở thành mười ngọn đuốc sau khi bị bọn giặc tẩm dầu và đốt cháy.
- Trong cơn đau đớn, Tnú không kêu lên, không van xin, nhưng cố gắng kiềm chế và không để cho kẻ thù thấy sự yếu đuối của mình.
=> Nóng nảy và đau đớn nhưng Tnú không kêu gào, không van xin, bởi lòng căm thù với giặc và quyết tâm đánh bại kẻ thù trong lòng Tnú đã lớn hơn tất cả và có lẽ, nó đã trở thành động lực to lớn, thúc đẩy Tnú hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của một người chiến sĩ.
b, Tnú – người chồng, người cha yêu thương vợ con hết mực –
– Họ cùng nhau trải qua những năm tháng chiến tranh khốc liệt, Tnú và Mai trở thành vợ chồng và hạnh phúc tăng lên khi đứa con đầu lòng của họ chào đời.
– Nhưng kẻ thù tàn bạo đã phá vỡ niềm hạnh phúc nhỏ nhoi, bình dị của vợ chồng anh. Chúng đã tra tấn, đánh đập vợ con anh một cách dã man, bởi với chúng “bắt được con cái sẽ dụ được con trở về” nhưng rồi cuối cùng chúng đã giết chết mẹ con Mai.
– Tnú đã chứng kiến cái chết của vợ con mình anh “đã bứt đứt cả hàng chục trái vả mà không hay biết. Anh dậy bước (…) ở đôi mắt của Tnú bây giờ chính là hai đám lửa lớn.”
=> Hành động của Tnú cuối cùng cũng chỉ là biểu hiện của người chồng, người cha yêu thương vợ con hết mực.
c, Tnú – người con tận tụy với dân làng Xô-man
– Xin về thăm quê dù chỉ một đêm
– Trở về thăm quê sau ba năm xa xứ chiến đấu, Tnú vẫn nhớ mỗi chi tiết: mỗi hàng cây, mỗi con đường, mỗi dòng suối
3, Kết luận
Khái quát lại về nhân vật Tnú trong truyện ngắn “Rừng xà nu”
Dàn ý phân tích về nhân vật Tnú
I. Giới thiệu
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Trung Thành: Một người con của đất Tây Nguyên, ông đã viết ra nhiều tác phẩm nổi tiếng về vùng đất này, trong đó có “Rừng xà nu”.
- Giới thiệu về tác phẩm “Rừng xà nu”: Viết trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, xuất bản vào năm 1965.
- Nhấn mạnh yêu cầu của đề bài: Tnú là trung tâm của tác phẩm, là hình mẫu tiêu biểu của dân làng Xô Man trong cuộc chiến chống Mỹ.
II. Nội dung chính
- Hoàn cảnh sinh ra của nhân vật Tnú:
- Tnú mất cha mẹ từ nhỏ, được dân làng Xô Man nuông chiều, bảo vệ và giúp đỡ. Tnú tỏ ra có nhiều phẩm chất tốt, là biểu tượng của tinh thần chiến đấu mạnh mẽ của người dân Xô Man trong cuộc chiến chống Mỹ khốc liệt.
- Dũng cảm, quả cảm, sẵn lòng đấu tranh cho đất nước
+ Khi còn nhỏ:
- Từ khi còn bé, Tnú đã hiểu được ý nghĩa cao cả của cách mạng, hiểu đúng về lý tưởng của Đảng. Anh tự nguyện tham gia nuôi giấu cán bộ.
- Tnú luôn trung thành với Đảng và cách mạng. Khi bị giặc phát hiện, anh không sợ hãi mà ngược lại còn dũng cảm đối diện với chúng. Anh cũng rất nhanh nhạy, không bừa bãi trước những tình huống bất ngờ.
- Anh nhận thức rõ tầm quan trọng của việc học, thể hiện quyết tâm thông qua hành động tự nguyện chịu đau đớn.
+ Khi đã trưởng thành:
- Khi anh Quyết hy sinh, Tnú đã đại diện cho dân làng Xô Man, đồng lòng với họ để chống lại giặc.
- Ông yêu thương vợ con, khi họ bị giặc tấn công, Tnú không ngần ngại lao vào bảo vệ, không bỏ rơi họ trước mặt hiểm nguy.
- Dù bị giặc hành hạ, châm ngòi, Tnú không kêu la. Dù đối mặt với nguy hiểm, anh luôn thể hiện sự dũng cảm.
- Niềm tin tuyệt đối vào Đảng và cách mạng
- Từ khi còn bé, Tnú đã nhận thức về lý tưởng cách mạng và luôn trung thành, nhiệt huyết với đất nước.
- Tham gia lực lượng giải phóng quân vì tình yêu gia đình và quê hương, sự mất mát của vợ con đã thúc đẩy anh trở nên quyết tâm hơn.
- Tnú đã đạt được nhiều thành tựu, góp phần vào sự vẻ vang của Đảng và cách mạng.
- Ý nghĩa của câu 'chúng nó cầm súng thì mình phải cầm giáo' trong 'Rừng xà nu'
- Phẫn nộ trước sự xâm lược của kẻ thù, trái tim đầy yêu thương
- Không chỉ là người con yêu nước, trung thành với Đảng và cách mạng từ nhỏ đến lớn,
- Tnú cũng rất yêu thương vợ con. Anh không thể nhịn lòng khi thấy họ bị tra tấn, nên đã lao ra để cứu, nhưng lại bị bắt giữ.
- Bên trong anh có ba mối thù lớn mà anh quyết tâm phải trả đó là mối thù của kẻ buôn bán, mối thù của vợ con và mối thù của chính mình.
- Quê hương luôn là điều anh giữ trong lòng. Khi tham gia chiến đấu, anh nhớ nhà.
- Đôi bàn tay của Tnú là biểu tượng
- Đôi bàn tay đó đã chứa đựng tình yêu từ anh Quyết, từ Mai.
- Đôi bàn tay đó căm phẫn khi nhìn thấy vợ con bị tra tấn.
- Đôi bàn tay đó chứa đựng ba mối thù lớn và quyết tâm trả thù.
- Bên trong Tnú, luôn tồn tại ý chí chiến đấu mạnh mẽ, 'chúng nó cầm súng thì mình phải cầm giáo'.
III. Tổng kết
- Đặc điểm của nghệ thuật trong tác phẩm “Rừng xà nu”: sử dụng lồng truyện, ngôn ngữ sử thi, nhân vật biểu tượng.
- Cảm nhận về nhân vật Tnú và tác phẩm: Là biểu tượng của người Tây Nguyên kiên định, sẵn sàng chiến đấu, vượt qua đau khổ để bảo vệ người thân và chiến đấu cho công lý.
Lập dàn ý về nhân vật Tnú
a) Giới thiệu
- Nguyễn Trung Thành là một nhà văn chắt chiu với Tây Nguyên, tác phẩm nổi tiếng về vùng đất này là Rừng xà nu.
- Tnú là trung tâm của tác phẩm: một anh hùng tượng trưng cho vẻ đẹp của cộng đồng.
b) Nội dung chính
* Tình huống:
- Tnú từ nhỏ đã mồ côi, cha mẹ qua đời sớm, lớn lên trong tình thương, sự chăm sóc của dân làng Xô Man. Anh là con ruột của cộng đồng, thể hiện vẻ đẹp của tập thể.
* Nhân cách
+) Can đảm, gan dạ, kiên trì
- Trong tuổi thơ:
- Từng tham gia giấu giếm cán bộ, từ nhỏ đã nhận thức về lý tưởng cách mạng (trước đó những người làm nhiệm vụ này đã bị sát hại: anh Sút, bà Nhan), hiểu lý tưởng của Đảng.
- Mặc dù kém Mai về học vấn, nhưng khi anh Quyết nói, Tnú lấy đá đập vào đầu mình để thể hiện quyết tâm, Tnú biết rõ về nhiệm vụ của mình và cố gắng học hỏi.
- Thành thạo trong rừng, linh hoạt, bị bắt nhưng không sợ hãi, chỉ trỏ vào bụng “cộng sản đây này”, khi bị tra tấn Tnú vẫn kiên trì, vẫn trung thành với Đảng.
- Khi trưởng thành:
- Sau khi Tnú thoát khỏi tù, anh Quyết đã hy sinh, Tnú tiếp tục lãnh đạo dân làng Xô Man trong cuộc chiến chống giặc.
- Chứng kiến vợ con bị tra tấn, Tnú không ngần ngại lao vào cứu họ.
- Bị bắt, bị đốt 10 ngón tay, Tnú không lên tiếng “người cộng sản không bao giờ kêu van”, “trợn mắt nhìn thằng Dục”,...
+) Trung thành với cách mạng, tuân thủ nghiêm ngặt kỷ luật
- Từ nhỏ đã tin tưởng vào Đảng, vào cách mạng “Cán bộ là Đảng, Đảng ... này còn”.
- Sau cơn ác mộng (khi vợ con bị giết), anh không chán nản mà gia nhập lực lượng giải phóng quân để trả thù cho dân làng, gia đình.
- Sau khi đạt được chiến công, được nghỉ một ngày phép về thăm quê, anh đã tuân thủ đúng quy định.
+) Sâu nặng lòng yêu thương, đầy căm phẫn nổi giận
- Tham gia lực lượng giải phóng quân, anh nhớ quê hương, chỉ được về một đêm anh vẫn trở về.
- Là người chồng, người cha yêu thương vợ con hết mực: không thể chịu đựng cảnh vợ con bị bắt giết, Tnú lao ra cứu, nhưng anh vẫn bị bọn giặc bắt.
- Tình yêu thương càng sâu sắc, căm thù càng nặng nề: Tnú có 3 mối thù lớn là mối thù cá nhân (2 lần bị giặc tra tấn, lưng còn nhiều vết sẹo, bàn tay cụt đốt), mối thù gia đình (vợ con bị giết), mối thù của buôn làng.
+) Hình ảnh đôi bàn tay:
- Bàn tay yêu thương: anh Quyết nắm lấy tay Tnú, Mai nắm lấy tay Tnú khi anh trở về,...
- Bàn tay đau thương (chứng kiến cảnh vợ con chết, chịu sự tra tấn của kẻ thù)
- Bàn tay căm thù: chứng tích của lòng hận thù
- Bàn tay báo thù: giết giặc trả thù cho Mai, cho con, cho dân làng Xô Man
- Là nhân chứng cho con đường của dân làng Xô Man: “chúng nó đã cầm súng mình phải cầm giáo”
=> Nhận xét: Cuộc đời bi tráng của Tnú là minh chứng rõ ràng nhất cho chân lí lịch sử “chúng nó đã cầm súng thì mình phải cầm giáo”, chỉ qua sự nổi lên đấu tranh vũ trang mới có thể giành chiến thắng.
c) Kết bài
- Đánh giá về nhân vật: Tnú, dù phải chịu đựng số phận đau thương, nhưng anh đã vượt qua nỗi đau để bảo vệ hạnh phúc của cộng đồng.
- Nghệ thuật: xây dựng hình ảnh nhân vật bằng cách lý tưởng hóa, sử dụng ngôn ngữ sử thi mạnh mẽ, kết cấu truyện phức tạp nhưng hấp dẫn, mạch lạc, mô tả sâu sắc nhưng không kém phần giản dị, tạo nên một tác phẩm kỳ vĩ ca ngợi sức mạnh và lòng dũng cảm của con người Tây Nguyên trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
- Tác phẩm là một tuyệt phẩm sử thi bi tráng, tôn vinh vẻ đẹp của những con người dũng mãnh từ miền núi Tây Nguyên trong cuộc chiến chống Mỹ.
Dàn ý phân tích nhân vật Tnú
I. Mở bài:
- Tóm tắt về tác giả và tác phẩm, giới thiệu về nhân vật anh hùng Tnú.
II. Thân bài:
* Lý lịch, nguồn gốc và số phận đau buồn:
- Mồ côi, được dân làng Xô Man che chở, âu yếm, lớn lên trong bầu không khí đoàn kết, quyết tâm đánh giặc.
- Tnú thừa hưởng những phẩm chất tốt đẹp từ thời thơ ấu và trở thành một người đẹp lòng dân, như cụ Mết từng nói: “Đời có đau đớn nhưng lòng trong sạch như suối trong làng chúng ta”.
- Chứng kiến cái chết đau lòng của vợ trẻ và đứa con nhỏ dưới tay giặc là thách thức đau thương cho Tnú.
- Bị bắt, bị tra tấn, đốt cháy mười ngón tay bằng nhựa xà nu, khiến cho anh mất đi đôi bàn tay khỏe mạnh, hoàn chỉnh.
=> Thách thức này giúp Tnú trưởng thành trong con đường cách mạng, làm rõ hơn lý tưởng chiến đấu và hy sinh cho sự giải phóng dân tộc.
* Vẻ đẹp của lòng dũng cảm, gan dạ, nhanh nhẹn, nhạy bén, không sợ chết và lòng yêu nước sớm:
- Ngay từ nhỏ, Tnú đã thể hiện tấm lòng trung kiên với cách mạng khi làm nhiệm vụ giấu cán bộ, và khi anh Quyết hỏi liệu có sợ bị bắn không, Tnú mạnh mẽ trả lời nhắc lại lời cụ Mết rằng: “Cán bộ là Đảng. Đảng còn núi nước này còn!”.
- Quyết tâm học chữ giỏi để làm cách mạng, có lần vì không nhớ chữ mà Tnú đập vỡ bảng, thậm chí lấy đá đập vào đầu đến chảy máu.
- Gan dạ và mưu trí khi đi liên lạc: “Không đi đường mòn...leo cây cao nhìn quanh rồi mới xé rừng đi, lọt qua sông không chọn nước êm mà chọn thác mạnh để bơi ngang tránh tầm mắt giặc.”
- Bị bắt, Tnú nhanh trí nuốt cả thư, khi giam giữ cũng tìm cách vượt ngục để trở về buôn làng.
* Vẻ đẹp từ lòng trung thành tuyệt đối với cách mạng, sự căm thù giặc sâu sắc và ý thức tổ chức kỷ luật cao
- Khi đi đưa thư lúc nhỏ, chúng tra tấn Tnú dã man nhưng anh vẫn cười lấy nửa chữ, sau 3 năm anh vượt ngục trở về lãnh đạo dân làng chuẩn bị vũ khí đánh giặc.
- Lớn lên, Tnú bị giặc bắt lại, đốt cháy mười ngón tay, nhưng vẫn im lặng, “người cộng sản không thèm kêu van” .
- Sự mất mát của đôi bàn tay là động lực, là ký ức đau thương về kẻ thù, nhưng cũng là nguồn sức mạnh, kiên cường. Thiếu một đốt nhưng vẫn cầm súng, vẫn bóp cò, thậm chí còn bóp chết một thằng giặc khỏe mạnh.
* Tình cảm gắn bó sâu sắc với quê hương, gia đình:
- Tình yêu thương mẹ con Mai, và nỗi đau khi không thể cứu được vợ con, quyết hy sinh để cứu mẹ con Mai.
- Khi Mai sinh con, Tnú xé đồ của mình làm đôi để làm tấm địu cho con, là tấm lòng hy sinh, yêu thương của một người cha.
- Dành tình yêu sâu sắc cho quê hương, anh yêu dân làng, yêu làng, nhớ từng kỷ niệm gắn bó với làng Xô Man. Chiến đấu không chỉ vì thù oán cá nhân mà còn để bảo vệ quê hương.
III. Kết bài:
- Phân tích cảm nhận.