Dàn ý suy nghĩ về tâm trạng của Tú Xương qua 2 câu thơ: 'Ao ước... bạc tình'

Buzz

Các câu hỏi thường gặp

1.

Tú Xương là ai và vai trò của ông trong thơ ca Việt Nam như thế nào?

Tú Xương, tên thật Trần Tế Xương, là một trong những nhà thơ nổi bật nhất của thơ ca Việt Nam giai đoạn cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20. Ông được biết đến với những tác phẩm trào phúng sâu sắc và sự kết hợp tinh tế giữa yếu tố hiện thực và trữ tình. Thơ của ông không chỉ phản ánh nỗi đau trong xã hội mà còn thể hiện tâm trạng phức tạp của chính bản thân ông.
2.

Bài thơ 'Đau Mắt' của Tú Xương có ý nghĩa gì trong bối cảnh xã hội lúc bấy giờ?

Bài thơ 'Đau Mắt' thể hiện nỗi đau đớn và bất lực của Tú Xương trước những biến động xã hội, đặc biệt là sự tàn phá của chế độ phong kiến và thực dân Pháp. Hai câu thơ 'Muốn mù trời chẳng cho mù nhỉ/Giương mắt trông chi buổi bạc tình!' biểu thị sự chán chường và khao khát thoát khỏi thực tại đau khổ mà ông đang sống.
3.

Tâm trạng của Tú Xương được thể hiện qua hai câu thơ 'Muốn mù... bạc tình' ra sao?

Tâm trạng của Tú Xương trong hai câu thơ này thể hiện sự bi quan và thất vọng sâu sắc. Ông ước muốn không nhìn thấy những bất công và đau khổ xung quanh, phản ánh tâm hồn nhạy cảm và đầy trăn trở của một người trí thức trước thực trạng xã hội đầy rối ren và bạo lực.
4.

Tại sao Tú Xương lại khao khát muốn mù mắt và điều này có ý nghĩa gì?

Khao khát muốn mù mắt của Tú Xương không chỉ đơn thuần là mong muốn thoát khỏi đau khổ mà còn là biểu hiện của sự phản kháng mạnh mẽ đối với xã hội. Ông tin rằng nếu không nhìn thấy, ông sẽ không phải chịu đựng những nỗi đau và bất công, điều này cho thấy sự sâu sắc trong tâm hồn của ông và cái nhìn châm biếm về xã hội.
5.

Các yếu tố nào trong xã hội đã ảnh hưởng đến tâm trạng của Tú Xương?

Các yếu tố như sự suy tàn của chế độ phong kiến, sự xâm lược của thực dân Pháp và sự bất lực của tầng lớp trí thức đã tạo ra một bối cảnh xã hội đầy hỗn loạn. Những điều này khiến Tú Xương phải chịu đựng nhiều đau đớn và bất lực, điều đó được thể hiện rõ ràng trong thơ của ông.