Dàn ý phân tích cảnh vượt thác trong Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân thu gom 7 mẫu dàn ý chi tiết nhất. Giúp học sinh hiểu rõ các ý chính để phân tích bài văn một cách có chiều sâu.
Cảnh vượt thác là một tình huống mà người lái đò phải vượt qua ba trùng vi thạch trận với bao tướng dữ quân tợn. Với cái nhìn độc đáo về vẻ đẹp và bằng ngòi bút tài hoa, Nguyễn Tuân đã thành công trong việc tái hiện hình ảnh người lái đò sông Đà - một hình tượng nghệ thuật sâu sắc và lôi cuốn. Dưới đây là 7 mẫu dàn ý về cảnh vượt thác trong Người lái đò sông Đà mời các bạn tham khảo. Ngoài ra, bạn cũng có thể xem thêm về phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà và phân tích hình tượng người lái đò.
Dàn ý về cảnh vượt thác sông Đà - Mẫu 1
1. Khai mạc:
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Tuân, tác phẩm 'Người lái đò sông Đà' và cảnh vượt thác trong 'Người lái đò sông Đà'.
2. Phần chính:
a. Tổng quan về Nguyễn Tuân và tác phẩm 'Người lái đò sông Đà':
- Nguyễn Tuân (1910 - 1988) là một nhà văn tài năng, sâu sắc, yêu thiên nhiên và con người ở khắp nơi trong đất nước, có phong cách sáng tạo độc đáo, khác biệt.
- Tác phẩm 'Người lái đò sông Đà' được rút từ tập tùy bút 'Sông Đà', là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất mà Nguyễn Tuân đã sáng tác khi đi sâu vào vùng Tây Bắc.
b. Tổng quan về cảnh vượt thác trong 'Người lái đò sông Đà':
- Cảnh vượt thác trong 'Người lái đò sông Đà' là một trong những trận đấu thiên nhiên kịch tính, là cuộc đối đầu gay cấn giữa bản lĩnh con người và sức mạnh tự nhiên.
- Cảnh vượt thác được mô tả qua ba trùng vi thạch trận với những thách thức đa dạng và kỹ năng điều khiển tài tình của người lái đò.
c. Cảnh vượt thác tại trùng vi thạch trận đầu tiên:
- Sự đấu tranh giữa con người và thiên nhiên:
+ Những tảng đá nghiêng uốn cong như đang chờ đợi thuyền phải tự nhận diện danh tiếng trước khi bước vào cuộc chiến.
+ Người lái đò đối diện với một tình huống nguy hiểm, 'hai bàn tay nắm chặt cánh chèo', tự tin như một vị tướng sĩ tiến thẳng vào cuộc đấu tranh.
- Cuộc đối đầu giữa con người và thiên nhiên diễn ra:
- Biển nước dữ tợn, hú hồn, 'đá trái', 'gối đòn' vào thân thuyền, vào bên hông thuyền, bám sát như kẻ đấu vật, chúng tung ra những cú đánh lợi hại nhất để 'ép chặt lấy người lái đò'.
- Người lái đò kiên định, vượt qua dòng sông, biển cả, thác nước 'giữa những vết thương vẫn kiên nhẫn', 'vẫn giữ vững tinh thần', chiến đấu, tỉnh táo để đối mặt với sóng nước và vượt qua trận đấu vòng thứ nhất một cách an toàn.
d. Cảnh vượt thác tại trùng vi thạch trận thứ hai:
- Trong vòng này, số lượng nguy hiểm tăng lên và chỉ có một con đường an toàn để làm cho thuyền không bị lạc vào những nguy hiểm.
- Người lái đò đã hiểu rõ chiến thuật của thần sông, thần đá, không dừng chân ông đã vượt qua trùng vi thạch trận thứ hai, ông 'nắm chặt bám vào dòng nước chính xác và phóng nhanh vào con đường an toàn' khiến cho những tảng đá 'ngước mặt xanh lè như thất vọng'.
e. Cảnh vượt thác ở trùng vi thạch trận thứ ba:
- Trùng vi thạch trận thứ ba ít con đường hơn, cả hai bên đều là những cung đường nguy hiểm.
- Người lái đò đã chiến thắng với những hành động mạo hiểm, ông khôn ngoan vượt qua mọi rủi ro của thác nước và đưa thuyền về đích một cách an toàn.
f. Nhận định:
- Trong cảnh vượt thác của 'Người lái đò sông Đà', ông lái đò đã được khen ngợi về sự kỳ diệu của mình khi đối mặt với tự nhiên.
- Ông lái đò hiện thân cho hình ảnh của một anh hùng im lặng đối đầu với sức mạnh tự nhiên khắc nghiệt, thể hiện tài năng và sự tinh tế của Nguyễn Tuân trong việc sáng tạo nghệ thuật.
- Tác giả đã sử dụng kỹ thuật miêu tả tinh tế cùng với nhiều động từ để mô tả vẻ đẹp của ông lái đò khi đối mặt với cuộc chiến cam go trên sông Đà.
3. Kết luận:
- Tóm lại về phần cảnh vượt thác trong 'Người lái đò sông Đà'.
Dàn ý phân tích cảnh vượt thác - Mẫu 2
I. Khởi đầu
- Giới thiệu một số thông tin về tác giả Nguyễn Tuân và tác phẩm Người lái đò sông Đà.
- Nguyễn Tuân đã tạo ra một cảnh vật độc đáo và ấn tượng - cảnh vượt thác của người lái đò sông Đà.
II. Nội dung chính
1. Tổng quan về tác phẩm và cảnh vượt thác
* Về tác phẩm:
- “Người lái đò sông Đà” là kết quả của chuyến đi thực tế của nhà văn đến Tây Bắc trong cuộc kháng chiến chống Pháp, đặc biệt là chuyến đi thực tế vào năm 1958.
- Nguyễn Tuân đã trải qua nhiều trải nghiệm khác nhau, sống cùng với bộ đội, công nhân và những người dân của các dân tộc. Thực tế của cuộc sống ở vùng cao đã mang lại cho nhà văn nguồn cảm hứng sáng tạo.
- Tác phẩm được xuất bản trong tập tùy bút sông Đà (1960).
- Bố trí gồm ba phần:
- Phần 1 (từ đầu đến gậy đánh phèn): Sự dữ dội, hung bạo của sông Đà.
- Phần 2 (tiếp đến dòng nước sông Đà): Cuộc sống của con người trên sông Đà, hình tượng người lái đò.
- Phần 3 (phần còn lại): Vẻ hiền hòa, trữ tình của sông Đà.
* Về cảnh vượt thác:
- Cảnh vượt thác của ông lái đò nằm ở phần thứ hai: Cuộc sống của con người trên sông Đà và hình tượng ông lái đò.
- “Cảnh vượt thác” là cảnh người lái đò vượt qua ba trùng vi thạch trận với bao tướng dữ tợn.
- Được Nguyễn Tuân mô tả là một cảnh tượng độc đáo, 'chưa từng thấy'.
2. Phân tích cảnh vượt thác
* Ở trùng vi thứ nhất:
- Sông Đà:
- Thạch trận với bốn cửa sinh và một cửa tử.
- Nước thác vang lên như hòa cùng tiếng đá đập.
- Sóng thác đã tung ra những cú đánh hiểm nguy nhất để 'bóp chặt lấy bộ hạ'.
=> Bầu không khí trận chiến nồng nhiệt, căng thẳng
- Người lái đò:
- Sau khi thạch trận được bày tỏ, con thuyền vùi mình vào cuộc chiến.
- Gương mặt của ông lái đò biến dạng với đợt sóng này.
- Ông giữ chặt hai tay vào mái chèo, tránh khỏi bị cuốn lên trên sóng.
=> Con thuyền đang thoát khỏi nguy cơ.
* Tại trùng vi thứ hai:
- Dòng sông Đà:
- Thêm vào nhiều cửa tử, cửa sinh được bố trí lệch về phía bờ bên kia.
- Nước thác hùng mạnh đang cuồn cuộn trên dòng sông đá.
=> Sông Đà trở nên khôn ngoan hơn.
- Người lái đò:
- Nắm vững bí quyết của thần sông và thần đá, ông đã hiểu rõ về cách hoạch định của những viên đá.
- Ông giữ chặt tay lái, đẩy thuyền nhanh chóng vào cửa sinh theo lưu của nước.
=> Vượt qua tất cả cửa tử.
* Ở trùng vi cuối cùng:
- Có ít cửa hơn và cả hai bên đều là dòng nước chết, chỉ có một lối sống nằm ở giữa bọn đá phòng thủ.
- Bốn năm quân thủy đoàn ở bờ trái Liên Xô đã sắp đặt để hạ thuyền vào nhóm cửa tử.
=> Sông ngày càng khôn ngoan hơn trong việc dụ dỗ người lái đò vào vùng nguy hiểm.
- Người lái đò:
- Lướt thẳng tuyến, đâm thẳng vào giữa cửa.
- Thuyền lao như mũi tên tre xuyên qua dòng nước, một cách nhanh chóng, mượt mà.
=> Người lái đò đã vượt qua thành công thử thách của con sông dữ dội.
* Nhận xét:
- Cảnh vượt thác đã thể hiện sự tài năng của người lái đò: Ông ta là biểu tượng của sức mạnh và kiên định trong việc khám phá vẻ đẹp của thế giới, như một hành trình của tinh thần con người.
- Đây là một cảnh tượng duy nhất, không lẫn vào đâu được.
3. Nghệ thuật và Diễn đạt
- Việc sử dụng ngôn ngữ phong phú, bao gồm nhiều lĩnh vực khác nhau.
- Thể hiện sự mạnh mẽ qua việc sử dụng đa dạng các động từ.
- Liên kết các so sánh tưởng tượng một cách độc đáo và sáng tạo.
III. Kết bài
- Nguyễn Tuân đã thành công trong việc xây dựng một bức tranh độc đáo, không giống ai từ trước đến nay.
- Hình ảnh của người lái đò sông Đà đúng là một tác phẩm vĩ đại, một biểu tượng của người lao động miền núi Tây Bắc.
Dàn ý phân tích cảnh vượt thác - Mẫu 3
1. Bắt đầu
Giới thiệu về Nguyễn Tuân, tác phẩm 'Người lái đò sông Đà' và cảnh vượt thác: Nguyễn Tuân được xem là một nhà văn tài năng của văn học hiện đại Việt Nam, một biểu tượng của nghệ sĩ. 'Người lái đò sông Đà' là một tác phẩm tùy bút xuất hiện trong tập 'Sông Đà' (1960) của Nguyễn Tuân. Trong tác phẩm này, cảnh vượt thác của ông lái đò trên dòng sông Đà dữ tợn nổi bật.
2. Tiếp theo
- Cuộc vượt thác lần một: Sông Đà hiện lên như một kẻ thù gian trá, tàn ác. Trước sự hung dữ của bầy thạch tinh và sóng nước, ông lái đò kiên cường giữ vững 'hai tay giữ mái chèo khỏi bị hất lên khỏi sóng'. Đối diện với đoàn quân sóng nước liều mạng..., ông đò “cố nén vết thương vẫn kẹp chặt lấy cái cuống lái, mặt méo bệch đi” nhưng vẫn kiên cường vượt qua cuộc đối đầu, vẫn cầm lái chỉ huy “ngắn gọn mà tỉnh táo” để đánh bại trùng vi thạch trận thứ nhất.
- Cuộc vượt thác lần hai: Dưới bút pháp tài tình, phóng túng, sông Đà tiếp tục được vẽ lên như 'kẻ thù số một' của con người, với tâm hồn còn độc ác và xảo quyệt hơn. Ông lái đò “không một phút nghỉ tay nghỉ mắt, phải phá luôn vòng vây thứ hai và đổi luôn chiến thuật”.
=> Đối mặt với dòng thác dữ dội, ông lái đò cùng chiếc thuyền trôi như một dải lụa trên sóng nước. Khi bốn năm thuỷ quân cửa ải nước xông ra, ông đò không hề hoảng sợ mà tỉnh táo, linh hoạt điều chỉnh chiến thuật, ứng phó kịp thời “đưa thì ông tránh ra để tránh, đưa thì ông đè sấn lên để mở đường tiến” để rồi “những luồng sinh đã bị loại bỏ hết sau thuyền”.
- Cuộc vượt thác lần ba: Thua cuộc ở hai lần đối đầu trước, trong trùng vi thứ ba, dòng thác trở nên càng dữ tợn, cuồng nộ. Giữa ngưỡng cửa sự sống và cái chết, người đọc càng nhận ra sự tài nghệ của ông lái đò vượt thác thật kỳ diệu. Ông “phóng thẳng thuyền, chọc thủng cửa giữa… vượt qua cửa đá”, “vút, vút, cửa ngoài, cửa trong, lại cửa trong cùng, thuyền như một mũi tên tre xuyên nhanh qua hơi nước, vừa xuyên vừa tự động lái được lượn được”… để rồi chiến thắng lội ngược dòng. Câu văn “thế là hết thác” như một tiếng thở phào nhẹ nhõm khi ông lái đã vượt qua hết những cạm bẫy ở phía sau.
- Nguyên nhân chiến thắng:
- Đầu tiên, đó là chiến thắng của lòng kiên cường, dũng cảm, và quyết tâm vượt qua những khó khăn của cuộc sống.
- Thứ hai, đây là chiến thắng của trí tuệ con người, của sự hiểu biết sâu sắc về bản chất của sông Đà.
3. Kết luận
Cảm nhận tổng quan về cảnh vượt thác: Cảnh vượt thác của người lái đò là một hình ảnh độc đáo, hấp dẫn từng từng chữ, khiến người đọc bị thu hút. Nguyễn Tuân đã thành công trong việc miêu tả cảnh này để tôn vinh tài năng của người lái đò trên sông Đà.
Dàn ý về cảnh vượt thác của người lái đò sông Đà - Mẫu 4
I.MỞ ĐẦU
Đánh giá về Nguyễn Tuân, nhà văn Nguyễn Minh Châu đã đúng khi nói: “Nguyễn Tuân là một biểu tượng của nghệ sĩ”. Chính xác! Là một nghệ sĩ đích thực, Nguyễn Tuân luôn khám phá và sáng tạo những điều mới mẻ, độc đáo “chưa từng có” trong con đường sáng tạo của mình. Bài văn “Người lái đò sông Đà” là sản phẩm của một hành trình kiên trì, sáng tạo về vẻ đẹp kỳ thú của thiên nhiên và con người Tây Bắc. Bằng tài năng và sự uyên bác của mình, Nguyễn Tuân đã để lại dấu ấn không thể phai mờ trên dòng sông Tây Bắc, với sự hung bạo và trữ tình, nổi bật trên dòng thác dữ dội là hình ảnh của người chiến sĩ sông nước “tay không chân”. “Bụi phấn” đã vượt qua nhiều khó khăn như một nghệ sĩ trên mặt trận vượt thác, leo ghềnh. Điều đó được miêu tả đầy ấn tượng và cảm xúc qua đoạn văn sau: “Bức tường đá vừa hoàn thiện thì thuyền tiến lại gần […]
II.NỘI DUNG CHÍNH
1.Từ giải thích
– “Cảnh vượt thác” là hình ảnh người lái đò vượt qua ba trùng vi thạch với đoàn quân dữ dội.
– “Xưa nay chưa từng có” – cảnh tượng hiếm có, chưa từng xuất hiện trước đó.
– Ý chính là nói về tài năng vượt thác của ông lái đò và khả năng nghệ thuật tuyệt vời của Nguyễn Tuân.
2.Nội dung chính
2.1. Với bút tài và quan điểm thẩm mỹ về vẻ đẹp, Nguyễn Tuân đã thành công trong việc tạo ra hình ảnh người lái đò trên sông Đà - một hình tượng nghệ thuật độc đáo và hấp dẫn.
Người lái đò sông Đà đã vượt qua tuổi 70 nhưng vóc dáng mạnh mẽ như tượng cẩm thạch: ngực đầy, những vết thương trên chiến trường Sông Đà được gọi là “siêu huân chương lao động” bởi Nguyễn Tuân, tay khỏe mạnh như cây sào, và chân uốn cong; Anh ta cao vút, giọng nói rõ ràng như tiếng thác đổ trước ghềnh. Bằng cách mô tả như vậy, Nguyễn Tuân đã phần nào tạo ra hình ảnh về vẻ đẹp của người lao động gắn bó với chiến trường sông nước.
Hình ảnh của nhân vật không chỉ được mô tả qua ngoại hình mà còn qua tính cách và trí tuệ. Ông xem sông Đà như một bản hùng ca và hiểu rõ về nó, về mọi kênh của nó; Ông nắm vững chiến thuật của sông và đá. Do đó, trong một trận thủy chiến dũng mãnh, chiến thắng vẫn thuộc về dân làng Trí Dũng và Tài Hòa.
2.2. Trí và Dũng của người lái đò sông Đà được Nguyễn Tuân mô tả sâu sắc. Trận hải chiến này là một cảnh tượng “không giống ai”.
Đoạn đầu, Nguyễn Tuân sử dụng tất cả sự tài năng của mình để mô tả trận chiến đầu tiên của người thợ đá. Trong cảnh thác đá sông Đà, ông tạo ra một bức tranh chiến trường sôi động, hồi hộp và kịch tính. Điều này chứng tỏ sức mạnh đặc biệt của Nguyễn Tuân trong việc sử dụng ngôn từ.
Thác đá sông Đà thực sự khôn ngoan, chúng không chỉ tấn công bằng vũ khí vật lý mà còn sử dụng tâm lý chiến thuật. Trước đó, chúng đã sử dụng tiếng thác để khiêu khích, và bây giờ chúng lại tận dụng nước thác để tấn công. Sông Đà, với tính cách hung hãn của mình, tấn công người lái đò bằng những cú đánh vô cùng nguy hiểm. Dù bị tấn công bất ngờ, nhưng người lái đò vẫn giữ bình tĩnh và áp dụng chiến thuật phòng ngự để vượt qua.
Trong đoạn văn tiếp theo, Nguyễn Tuân tập trung vào việc mô tả thế trận của người lái đò, với sự thông minh, linh hoạt và tài nghệ vượt thác dũng mãnh. Người lái đò không chịu phòng ngự mà chuyển sang tấn công. Trong trận chiến này, ông đối mặt với nhiều khó khăn, nhưng nhờ vào sự mưu trí và kinh nghiệm, ông đã vượt qua mọi trở ngại và chiến thắng cuộc đấu.
Trong trận chiến cuối cùng, sông Đà tiếp tục thử thách người lái đò với một thế trận khó khăn hơn. Nhưng nhờ vào sự khéo léo và tài năng, người lái đò đã đánh bại sông Đà và vượt qua thử thách cuối cùng. Đoạn văn này đã mô tả được một cảnh tượng độc đáo và không thể lẫn vào đâu được.
3.Đánh giá
Ý kiến trên hoàn toàn chính xác. Dư luận đã thấu hiểu sâu sắc về đoạn trích và tài năng đặc biệt của người lái đò sông Đà. Anh ta không chỉ là một công nhân bình thường mà còn là một nghệ sĩ tài hoa. Trên con đường trèo lên vực thẳm, anh ta tỏ ra vượt trội và đầy tài năng. Với phong thái lạc quan, khiêm nhường, anh là biểu tượng của sự dũng cảm và chân thành trong việc tìm kiếm cái đẹp. Ý kiến này đã giúp làm rõ hơn về giá trị nghệ thuật và nội dung của đoạn trích và tác phẩm nói chung.
III. Kết luận
Nguyễn Tuân thực sự là một danh họa tài ba trong việc tôn vinh những người lao động dũng cảm và kiên trì, đặc biệt là hình ảnh người lái đò trong bài văn “Người lái đò sông Đà”, với nhiều phẩm chất nghệ thuật và vẻ đẹp. Hành trình vượt thác của du khách sông Đà thật sự là một cảnh tượng phi thường, xứng đáng với danh hiệu “vô tiền khoáng hậu”.
Dàn ý phân tích cảnh vượt thác - Mẫu 5
I. Giới thiệu
- Giới thiệu về nhà văn Nguyễn Tuân và tác phẩm Người lái đò sông Đà: Bài viết về người lái đò sông Đà là một trong những tác phẩm văn học xuất sắc nhất của Việt Nam. Tác phẩm này được sáng tạo từ bút pháp tài hoa và uyên bác của nhà văn Nguyễn Tuân.
- Dẫn dắt đến nội dung cần phân tích: Cảnh vượt thác của ông lái đò - một khung cảnh duy nhất.
II. Phần thân
1. Tổng quan về cảnh vượt thác
- Cảnh vượt thác của ông lái đò được mô tả trong phần thứ hai: Cuộc sống của những con người trên sông Đà và hình ảnh của ông lái đò.
Trong cảnh “Vượt Thác”, người lái đò phải vượt qua ba trùng vi thạch trận với đội quân dữ dội.
Theo Nguyễn Tuân, cảnh này là không gì sánh kịp.
2. Phân tích cảnh vượt thác
* Đối mặt với dòng sông Đà:
- Sông Đà hiện lên như một thử thách khó khăn:
- Thạch trận với bốn cửa sinh và một cửa tử.
- Âm thanh của nước thác rền vang, biến đá thành những nhạc cụ tự nhiên.
- Dòng nước thác đã tung ra một cú đánh mạnh mẽ, nắm chặt lấy hạ bộ như một cái vòng cổ.
=> Bầu không khí của trận chiến nồng nhiệt và căng thẳng
- Lái đò dũng cảm:
- Sau khi sắp xếp thạch trận, con thuyền đã nhanh chóng tiến tới.
- Khuôn mặt của người lái đò bị méo mó do áp lực.
- Ông ta vững chãi giữ hai tay trên cánh chèo để không bị bịt ngã bởi sóng lớn.
=> Thuyền đã an toàn vượt qua nguy hiểm.
* Tiếp tục vòng đấu thứ hai:
- Sông Đà biến đổi:
- Thêm nhiều cửa sinh và cửa tử, đồng thời đặt chúng không đều về phía bờ bên kia.
- Dòng nước thác đang như hồng hộc mạnh mẽ trên dòng sông đá.
=> Sông Đà trở nên thông minh hơn.
- Lái đò dũng cảm:
- Hiểu rõ chiến thuật của thần sông và thần đá, ông ta đã nắm vững quy tắc của cuộc chiến với đám đá.
- Ông lái đò chắc chắn, điều chỉnh lái chính xác, tiến thẳng vào cửa sinh.
=> Vượt qua tất cả các cửa tử.
* Tiếp tục vòng đấu thứ ba:
- Dù có ít cửa hơn, nhưng cả hai bên đều là dòng nước chết, chỉ có dòng nước sống chảy ở giữa đám đá bảo vệ.
- Bốn năm thuỷ quân từ cửa ải nước bên trái liên xô xuất hiện, cố gắng kéo thuyền vào vùng cửa tử.
=> Sông đang tìm cách dồn người lái đò vào thế khó khăn hơn.
- Lái đò dũng cảm:
- Thả thuyền, xuyên thủng cửa giữa.
- Thuyền đi như một cái tên tre, vượt qua dòng nước mạnh mẽ, và nhẹ nhàng điều khiển qua các chướng ngại vật.
=> Lái đò đã đánh bại được dòng sông hung ác.
- Nhận xét về cảnh vượt thác: một hình ảnh độc đáo, thể hiện sự khéo léo của lái đò.
III. Kết luận
Tổng quan về cảnh vượt thác: Cảnh vượt thác trong tác phẩm “Người lái đò sông Đà” đã trở thành một khung cảnh độc đáo, tôn thêm vẻ tài nghệ của người lái đò sông Đà. Nguyễn Tuân thật sự là một danh văn sĩ về cái đẹp.
Gợi ý về cảnh vượt thác trong tác phẩm Người lái đò sông Đà - Mẫu 6
Cảnh vượt thác qua ba trùng vi thạch trận:
- Ở trùng vi thứ nhất:
+ Sông Đà được chia thành năm cửa trận (bốn cửa tử và một cửa sinh), cửa sinh được che giấu, nằm ẩn phía bên trái của dòng sông.
+ Khi thuyền đi vào khu vực thạch trận, sóng nước đá cuồn cuộn, đẩy thuyền về phía bờ, vào bên hông của thuyền. Nước đập vào thuyền như một võ sĩ mạnh mẽ, bám chặt vào thân thuyền, làm người lái đò phải đấu tranh để giữ thuyền ổn định giữa trận sóng cuồn cuộn.
+ Khi bị trúng, ánh mắt của người lái đò như nhìn thấy cảnh tượng của cái chết, nhưng vẫn kiềm chế vết thương, giữ chặt tay lái. → Người lái đò thực sự là một người có kinh nghiệm, luôn bình tĩnh, dũng cảm, biết chịu đựng mọi đau đớn để chiến thắng kẻ thù hiểm ác.
- Ở trùng vi thứ hai:
+ Chiến thuật đã thay đổi: Thêm nhiều cửa tử, cửa sinh lại được sắp xếp không đồng đều về phía bờ bên kia nhằm lừa dối thuyền.
+ Nhờ đã hiểu biết sâu sắc về chiến thuật của sông và đá, người lái đò đã nắm chắc sóng nước, điều khiển thuyền nhanh chóng vào cửa sinh.
+ Khi đám thuỷ quân cố níu thuyền vào tập đoàn cửa tử, người lái đò đã tìm cách xử lý: một số thì tránh né bằng cách bơi lên mặt nước, một số thì phải chặt đôi thuyền để mở đường đi tiến. → Một người có kinh nghiệm, hành động nhanh nhẹn và quyết đoán.
- Ở trùng vi thứ ba:
+ Dù ít cửa nhưng tất cả đều là cửa tử. Cửa sinh nằm giữa đám đá làm nhiệm vụ bảo vệ thác.
+ Người lái đò như một chỉ huy dày dạn kinh nghiệm: Thả thuyền, xuyên thủng cửa giữa và vượt qua dòng nước. Thuyền như một mũi tên xuyên qua sóng nước, điều khiển tự động qua các chướng ngại vật. Và cuối cùng, đã vượt qua thác. → Kỹ năng lái đò vượt thác đã trở thành một nghệ thuật - “nghệ thuật chèo đò một tay”.
⇒ Sau ba lần vượt qua trận thạch vi trùng, tác giả ca ngợi sự trí dũng và tài năng của con người, chiến thắng trước sự khắc nghiệt của thiên nhiên, đặc biệt là sự hiểm ác của dòng sông Đà.
Kế hoạch cảnh vượt thác sông Đà - Mẫu 7
I. Khai mạc:
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Tuân, tác phẩm 'Người lái đò sông Đà' và cảnh vượt thác trong tác phẩm.
II. Nội dung chính:
1. Sự tài năng và dũng cảm của người lái đò khi vượt thác:
– Bối cảnh xuất hiện: Trình bày trong bối cảnh của dòng sông Đà hung bạo, hùng vĩ. Cuộc đấu tranh với ba trùng vi thạch trận:
+ Ở trùng vi thứ nhất, người lái đò đối mặt với thử thách đặc biệt: chiến đấu với dòng thác dữ dội của sông Đà, vượt qua ba trùng vi thạch trận bằng sự tài nghệ “tay lái ra hoa”. Ngay khi vào trận, sóng nước và đá cuồn cuộn, tấn công vào thuyền. Tuy nhiên, người lái đò cố nén vết thương, giữ chặt tay lái, mặc dù mặt méo bệch. Trên thuyền, sáu người chèo vẫn nghe rõ tiếng chỉ huy quyết đoán. Người lái đò thật sự là một chiến sĩ dũng cảm, luôn bình tĩnh chịu đựng mọi đau đớn để đánh bại kẻ thù.
+ Sang trùng vi thứ hai, người lái đò không dừng lại một chút nào, thay đổi chiến thuật. Rất tinh vi và xảo quyệt, sông Đà thêm cửa tử, sắp xếp cửa sinh lệch sang bên phải để lừa người lái… Nguyễn Tuân sử dụng ngôn từ quân sự (binh pháp, phục kích), tu từ nhân hoá (thần sông thần đá), động từ mạnh mẽ (nắm, thuộc) để tạo ra sự mãnh liệt khi mô tả người lái đò. Nắm chặt sóng, người lái đò điều khiển thuyền nhanh chóng vào cửa sinh bằng cách lái thẳng và chọc thủng cửa. Hành động của họ được thực hiện một cách thành thạo, chính xác, và dũng mãnh, thể hiện sự điêu luyện của nghệ sĩ. Bằng trí dũng, nghị lực kiên cường, họ đánh bại “dòng thác dữ dội”.
+ Đến trùng vi thứ ba: dòng thác ác hiểm mở ra ít cửa hơn, nhưng cả hai bên đều là cửa tử. Luồng sống nằm ngay giữa đám đá hậu vệ. Như một chiến tướng kỳ cựu, dũng cảm, và quyết đoán, họ tiến vào trận địa, rồi đột ngột phóng thẳng, chọc thủng cửa giữa. Thuyền như một mũi tên lao vút xuyên nhanh qua sóng nước, điều khiển tự động qua các rào cản. Cuối cùng, họ vượt qua luồng chết và cửa tử, đến cửa sinh,… dòng sông uốn mình vào một bãi cát có hang lạnh. Họ vinh quang trở về từ cõi chết. Họ đã chiến thắng thiên nhiên, làm chủ số phận. Cuối cùng, thiên nhiên phải khuất phục trước sự thông minh và lòng dũng cảm xuất sắc của con người.
Một mình trên thuyền, họ đấu tranh với sóng thác dữ dội như một người anh hùng luôn bình tĩnh đối mặt với nguy hiểm: “hai tay giữ mái chèo để không bị hất lên khỏi sóng,”, gan dạ và dũng cảm trước “sóng nước tấn công dữ dội, đá va vào thuyền”, và “họ vẫn giữ chặt lái dù mặt méo bệch,” mặc dù “ trên thuyền vẫn nghe tiếng chỉ huy quyết đoán của người lái.”
Trước thác dữ sông Đà, người lái đò tỏ ra dũng cảm và quả cảm: “Đối mặt với thác sông Đà, phải đối diện mạnh mẽ như đối mặt với hổ”… Họ thông minh vượt qua mọi hiểm nguy của thác, đưa thuyền qua thác một cách an toàn khi “những dòng tử đã ở phía sau thuyền”, còn những viên đá thì “thất vọng khi thua thuyền”… Cuộc đối đầu giữa con người và thiên nhiên thực sự là một trận đấu khốc liệt, căng thẳng, đầy sáng tạo và con người đã chiến thắng.
Việc đưa thuyền đi theo dòng nước chính xác, vượt qua mọi chướng ngại của thạch trận sông Đà thật sự là một nghệ thuật tinh tế từ một tay lái tài ba. Vẻ đẹp của người lái đò Sông Đà chính là vẻ đẹp của người anh hùng lao động trong cuộc hành trình xây dựng cuộc sống mới cho đất nước.
III. Tổng kết:
- Tóm tắt về cảnh vượt thác trong 'Người lái đò sông Đà'.