Mọi thứ kết thúc như chưa từng bắt đầu. Mỗi người đi một đường. Có lẽ khi gặp lại sau này, chúng ta có mọi thứ nhưng mãi mãi không có nhau.
Dành Cả Tuổi Trẻ Để Yêu Một Người (Thiên Cầm)
Một Chủ Nhật Âm U. Mây Đen Bao Phủ Bầu Trời Như Báo Hiệu Một Cơn Mưa Sắp Tới, Một Cơn Mưa Lớn. 'Chỉ Muốn Ôm Anh Lúc Này, Giữ Chặt Anh Không Buông Tay'. Âm Nhạc Quen Thuộc Vang Lên, Em Nhận Điện Thoại, Cuối Cùng Thì Anh Cũng Gọi Đến.
- 'Em Nghe Anh Nói Này!'
- 'Cám ơn em đã luôn ở bên anh suốt thời gian qua. Nhưng giờ đây, chúng ta cần dừng lại. Anh xin lỗi!'
Cuộc điện thoại chỉ kéo dài 23 giây, nhưng đó đã là đủ để anh nói hết những gì anh muốn. Vậy là kết thúc rồi, giọt mưa rơi thay cho những giọt nước mắt của em. Em chạy trong cơn mưa, không biết nên đi về đâu.
Chạy vòng quanh thành phố rồi quay về nhà, em không biết mình đã ngưng khóc từ khi nào hay nổi đau ấy khiến em không thể kêu lên. Sau bao năm bên nhau, tình yêu của chúng ta chỉ kết thúc bằng một cuộc gọi 23 giây. Em đã đoán trước kết cục này, nhưng không thể chấp nhận nó.
Sau khi tốt nghiệp, anh và em chọn làm việc ở hai thành phố khác nhau. Em về quê, anh đến Sài Gòn. Tình cảm của chúng ta dần phai nhạt. Không còn tin nhắn mỗi sáng, không còn cuộc gọi dài. Tiếp theo là những tháng ngày em đợi tin nhắn, cuộc gọi. Anh không quay về, khoảng cách giữa chúng ta ngày càng lớn. Hôm nay chúng ta kết thúc, không phải vì thời gian hay khoảng cách, mà vì cô ấy, đúng không anh?
Suốt mấy tháng, anh không quay về. Khi anh về, chúng ta không có thời gian trò chuyện. Khoảng cách giữa chúng ta càng lớn. Hôm nay, chúng ta chia tay sau 100 ngày anh và cô ấy quen biết. Em đã biết từ lâu khi thấy trang Facebook của cô ấy. Em hy vọng anh sẽ quay về, nhưng không thể.