Phân tích chi tiết khổ thơ cuối bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương
Bài mẫu Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác
I. Phân tích khổ thơ cuối bài thơ Viếng lăng Bác
1. Giới thiệu:
- Tổng quan về tác giả, tác phẩm.
- Tóm tắt nội dung khổ cuối trong bài thơ “Viếng lăng Bác”.
2. Nội dung:
a) Câu đầu:
- Thông báo về việc tác giả phải rời xa lăng Bác, trở về miền Nam.
- “Thương trào nước mắt”: tình cảm không thể diễn tả bằng lời, chỉ có thể rơi thành giọt lệ.
b) Các câu tiếp theo:
- Ước nguyện chân thành của tác giả:
+ Trở thành con chim: để hát ca ngợi Bác mỗi ngày.
+ Trở thành cây tre: ao ước được ở bên cạnh, xây dựng, bảo vệ Tổ Quốc cùng Bác.
+ Trở thành bông hoa: để tỏa hương thơm, làm đẹp cho nơi đây.
- Sử dụng điệp ngữ “muốn làm” nhấn mạnh khát khao chân thành của nhà thơ.
3. Kết luận:
- Tôn vinh giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ.
II. Bài văn 200 từ Cảm nhận khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác:
Khổ thơ cuối bài “Viếng lăng Bác” là biểu hiện sâu sắc của tình cảm chia xa của tác giả. Thông qua cụm từ “thương trào nước mắt”, tác giả thể hiện lòng mình đầy nghẹn ngào, lòng tri ân sâu sắc đối với Bác. Sử dụng điệp ngữ “muốn làm” ba lần, tác giả ấn định ước nguyện chân thành của mình: muốn trở thành con chim, cây tre, bông hoa, tất cả là để dành tặng Bác Hồ. Viễn Phương mong ước được làm cây tre để bên cạnh Bác, góp phần vào sự phát triển của Tổ Quốc. Khổ thơ cuối đặc biệt đầy cảm xúc, là một tuyên ngôn của tình yêu và lòng biết ơn của tác giả, cũng như của dân tộc Việt Nam đối với Bác Hồ.
III. Phân tích khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác của Viễn Phương - Tóm tắt:
1. Phân tích ngắn gọn khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác - Mẫu 1
Viễn Phương, một trong những tác giả tiêu biểu của thời kỳ đấu tranh chống Mỹ cứu nước, đã để lại dấu ấn trong văn hóa và văn nghệ dân tộc bằng nhiều tác phẩm nổi bật. Trong số đó, bài thơ “Viếng lăng Bác” là một tuyệt phẩm đáng tự hào. Khổ thơ cuối của tác phẩm này, với dòng câu đầy cảm xúc: “Mai về miền Nam thương trào nước mắt”, đã thể hiện sự chân thành, tri ân của tác giả đối với Bác Hồ, cha già vĩ đại của dân tộc.
“Ngày mai trở về Nam, lòng rưng rức lệ chảy”
Lúc này, tác giả đứng trước lăng, vẫn sát cạnh Bác, nhưng nỗi nhớ về người cha vĩ đại của dân tộc càng trở nên sâu sắc hơn khi nhận ra rằng ngày mai sẽ phải chia xa. Sự buồn bã tràn ngập trong lòng thi sĩ khi biết phải rời xa Bác. Tình cảm của tác giả được thể hiện mạnh mẽ qua cụm từ “thương trào nước mắt”. Nỗi niềm mà nhà thơ dành cho Bác không thể nói thành lời, chỉ có thể thể hiện qua những giọt nước mắt rơi. Đó chính là những giọt nước mắt đau đớn của một người con quá yêu quý và trân trọng Bác.
“Muốn hóa thành chú chim hót vang bên Bác
Muốn trở thành đóa hoa tỏa hương thơm nơi này
Muốn trở thành cây tre trung hiếu ở đất nầy”
Bằng cách sử dụng điệp ngữ “mong làm”, nhà thơ đã nhấn mạnh những khao khát chân thành của mình: mong được biến thành chú chim trên bầu trời tự do để mỗi ngày hót vang lời yêu thương Bác sâu sắc; mong trở thành “bông hoa tỏa hương thơm” để làm cho lòng người bồi hồi. Đặc biệt, chúng ta càng cảm nhận sâu sắc tấm lòng của tác giả qua một ước ao chân thành, giản dị: trở thành “cây tre trung hiếu”. Nhà thơ muốn trở thành một trong số những cây tre xanh mướt trước lăng để mỗi ngày tỏa ra bóng mát. Không chỉ thế, ước ao trở thành cây tre cũng thể hiện khát vọng được ở bên canh giấc ngủ ngàn thu cho Bác, được thể hiện lòng biết ơn vô hạn đối với vị cha già của dân tộc. Ước ao trở thành “cây tre trung hiếu” ở cuối khổ thơ đã tạo ra một kết cấu tương ứng cho cả bài thơ. Hình ảnh cây tre với những phẩm chất tốt đẹp đã mở đầu và cũng kết thúc bài thơ một cách tự nhiên. Cây tre mang trong mình vẻ đẹp của đất nước và con người Việt Nam muôn thuở. Khổ thơ cuối cũng kết thúc với rất nhiều cảm xúc của tác giả. Ước ao chân thành của Viễn Phương khiến chúng ta nhớ đến những lời thơ của Thanh Hải trong bài “Mùa xuân nho nhỏ”:
“Ta muốn hóa thân thành chú chim ca hát
Ta muốn trở thành một đóa hoa thơm phức
Ta muốn hòa mình vào dòng ca hát êm đềm
Một nốt âm sâu thăm thẳm”.
Nếu Thanh Hải mong ước trở thành một tiếng hót của chim, một cành hoa để thêm vẻ đẹp cho mùa xuân của đất nước thì Viễn Phương lại ao ước được hòa mình vào cảnh vật để luôn ở bên cạnh Bác suốt cuộc đời.
Với việc sử dụng phép tu từ điệp ngữ kết hợp với những hình ảnh thơ phong phú, Viễn Phương đã khiến người đọc cảm nhận được tình cảm chân thành, sâu sắc dành cho Bác. Những ước mong chân thành đó không chỉ là của tác giả mà còn là của toàn dân Việt Nam dành cho vị cha già kính yêu muôn đời.
2. Bài văn mẫu Phân tích khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác đặc sắc nhất - Mẫu 2
Bài thơ Viếng lăng Bác thể hiện sự xúc động và lòng biết ơn sâu sắc của Viễn Phương - một nhà thơ miền Nam lần đầu đặt chân vào Hà Nội và hòa mình vào dòng người viếng thăm lăng của Bác. Cấu trúc của bài thơ như một hành trình, mô tả những khoảnh khắc khi tác giả đứng trước lăng, xếp hàng và đối diện với di hài của Bác. Khổ thơ cuối cùng là một dấu chấm hết cho hành trình ấy, là sự lưu luyến của Viễn Phương khi phải tạm biệt Bác để trở về miền Nam:
“Ngày mai về miền Nam, lòng trào nước mắt
Ước ao làm chú chim hót bên lăng Bác
Muốn trở thành đóa hoa thơm bốn phía
Nguyện làm cây tre trung hiếu ở đây.”
Dòng thơ đầu tiên bất ngờ gợi lên một cảm xúc mãnh liệt, như những hàng lệ đầy ấm áp chảy dọc theo góc mắt: “Ngày mai về miền Nam, lòng trào nước mắt”. Chỉ từ một từ “trào” đã đủ để thấm nhuần bao thương yêu, xót xa và tôn kính của người miền Nam. Câu thơ vang lên nhưng như bị nghẹn lại, đầy xót xa.
Tiếc nuối và nhớ nhung hiện diện trong niềm giã biệt của nhân vật trữ tình, vẫn khắc khoải, bày tỏ những ước nguyện cá nhân:
Ao ước trở thành tiếng chim vui vẻ hót quanh lăng Bác
Muốn trở thành đóa hoa thơm ngát tỏa hương khắp nơi
Ước ao làm cây tre trung hiếu đứng vững ở đây.
Điều 'muốn làm' được nhắc đi nhắc lại ba lần cùng với nhịp thơ dồn dập thể hiện lòng khao khát chân thành, tha thiết của tác giả. Muốn trở thành tiếng chim, đóa hoa tỏa hương, cây tre trung hiếu, tất cả đều là những sự vật giản dị gắn liền với thiên nhiên gần gũi. Hình ảnh cây tre xuất hiện ở đầu bài thơ được nhấn mạnh với kết cấu đầu cuối tương ứng như một lời thề sắt son của nhà thơ nói riêng, nhân dân Việt Nam nói chung nguyện theo con đường của Bác.
Cả bài thơ là tiếng lòng của người con viếng thăm lăng Bác, đặc biệt cảm xúc ấy được tập trung trong khổ thơ cuối. Dù Bác đã ra đi nhưng sẽ sống mãi trong trái tim của Viễn Phương và nhân dân Việt Nam. Ước nguyện cao đẹp được hóa thân để được bên Bác là ước nguyện đẹp nhất, chứa đựng tấm lòng trân quý của nhân dân.
"""""HẾT""""---
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - KẾT - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Khổ thơ cuối đã giúp chúng ta hiểu rõ hơn tình yêu sâu sắc của Viễn Phương dành cho Bác. Để thấu hiểu hơn về bài thơ Viếng lăng Bác, hãy đọc thêm Phân tích khổ đầu bài thơ Viếng lăng Bác, cùng Phân tích khổ hai bài thơ Viếng lăng Bác, và Phân tích khổ ba bài thơ Viếng lăng Bác.