Sẽ ra sao nếu tang lễ không phải là điều đau buồn nhất trong một gia đình?
Đạo diễn Aaron Toronto, người đã sống và làm việc lâu năm tại Việt Nam, đã chứng kiến nhiều bi kịch không thể tin được trong đời thực. Từ những câu chuyện đó, anh đã chuyển tải lên màn ảnh trong tác phẩm mới nhất của mình, Đêm Tối Rực Rỡ! Sẽ ra sao nếu đêm cuối của tang lễ không còn là điều đau buồn nhất trong một gia đình? Khi bạo lực trở thành nỗi ám ảnh, liệu gia đình có còn là gia đình? Không ai mong muốn đêm cuối của một tang lễ trở nên dài vô tận ngoài những người trong Đêm Tối Rực Rỡ!
Đêm Tối Rực Rỡ! kể về một gia đình lớn tề tựu về dự đám tang của ông già mới qua đời. Trong đêm cuối của tang lễ này, bí mật và góc khuất của từng thành viên trong gia đình được phơi bày, từ lớn đến bé, từ tiền đến tính mạng. Không chỉ dừng lại ở việc các thành viên gia đình tụ họp, đêm đó cũng là dịp để những bi kịch của gia đình này phá bĩnh hình ảnh hòa thuận, mẫu mực của họ. Khi vấn đề bạo lực gia đình đã nằm sâu trong tâm khảm con người, liệu tình thân có thể cứu vãn?
Nhìn vào kịch bản của phim, phải khen ngợi biên kịch của Đêm Tối Rực Rỡ! với cốt truyện rất sống động, đến mức khiến người ta phải suy nghĩ vì sự chân thực, khai thác nhiều mặt, nhiều tầng ý nghĩa và truyền đạt nhiều thông điệp. Đây có thể coi là kịch bản phim Việt thành công nhất từ đầu năm 2022 đến nay. Bắt đầu từ vẻ ngoài của một gia đình luôn tỏ ra hào nhoáng, quan trọng và uy tín trong vùng do ông già quá cố để lại, phim dần khám phá từng góc khuất, từng bí mật của từng thành viên.
Đạo diễn Aaron Toronto đã có một quyết định mạnh mẽ khi chọn đám tang làm bối cảnh chính cho câu chuyện. Một đám tang không khí vui vẻ hơn buồn bã, một đám tang sôi động, cả làng tụ tập ăn mừng, nhảy múa nhưng lại che giấu đi chuỗi bi kịch đẫm máu và nước mắt của gia đình. Khi đám tang trở thành “cơ hội” để gia đình tụ họp, tụ họp cả những bi kịch thành một bi kịch lớn hơn. Ý đồ của đạo diễn Aaron Toronto có phải là quá tinh tế khi bối cảnh tang lễ như một dấu hiệu cho khán giả biết về số phận của gia đình ông Toàn?
Thông điệp lớn nhất của phim có lẽ chính là vấn nạn bạo hành trong gia đình, khi nó trở nên đáng lo ngại hơn bao giờ hết, để lại hậu quả không lường trước.
“Thương cho roi, cho vọt”, câu tục ngữ mà dân gian thường truyền tai nhau để dạy dỗ con cháu. Nhưng, trong thời đại hiện nay, đòn roi không bao giờ là phương pháp giáo dục tốt nhất cho mọi người, câu nói có thể đúng khi nhắc nhở chúng ta phải nghiêm khắc trong việc rèn luyện một cá nhân nào đó, nhưng nếu lạm dụng hoặc sử dụng theo hướng tiêu cực, nó sẽ trở thành bạo lực, là vấn đề xã hội cần phải lên án.
Đêm Tối Rực Rỡ! đã tận dụng và phản ánh hiệu quả gần như tối đa khía cạnh này, vấn nạn tiềm ẩn từ thế hệ này qua thế hệ khác, những đau thương gia tăng từng ngày, từng chút một, dần biến thành ác mộng xâm chiếm tâm hồn của trẻ thơ. Đạo diễn Aaron Toronto đã vẽ nên một chuỗi bi kịch trong gia đình hiện đại để thức tỉnh mọi người, mong muốn một xã hội bình đẳng, lành mạnh và an toàn hơn trong gia đình.
Bên cạnh đó, những câu chuyện xoay quanh gia đình ông Toàn cũng giúp khán giả cảm nhận rõ hơn những thông điệp về tệ nạn xã hội, phân biệt đối xử giới tính, tình thương gia đình, tình mẫu tử… Nhiều khoảnh khắc đã tạo ra giá trị nhân văn, từng góc quay nghệ thuật phản ánh rõ ràng, chân thực từng cảm xúc, từng nỗi đau của nhân vật khiến khán giả 'rợn người' khi xem.
Âm thanh trong phim sâu lắng, tạo ra một ấn tượng sâu sắc cho người xem qua từng tiếng kèn tây, tiếng trống tang lễ, lời cầu siêu của sư thầy, đặc biệt ở những đoạn cao trào, âm nhạc phối hợp hài hòa tăng cường sự kịch tính, đẩy cao cảm xúc của khán giả. Diễn xuất của dàn diễn viên trong Đêm Tối Rực Rỡ! cũng được đánh giá cao khi lột tả rõ nét những nỗi đau của từng nhân vật, giúp khán giả cảm nhận được trọn vẹn nhất những gì họ đã trải qua, tạo ra sự thấu hiểu và đồng cảm.
Nhìn chung, Đêm Tối Rực Rỡ! là một bộ phim đáng xem, đáng trải nghiệm và suy ngẫm sau khi kết thúc. Nội dung phim gây ra sự khó chịu khó giải thích cho khán giả khi rời khỏi rạp vì sự dồn nén, tồn đọng của chuỗi bi kịch kinh hoàng. Cái kết mở của phim có thể khiến khán giả cảm thấy hụt hẫng khi đã dồn quá nhiều năng lượng vào những bi kịch liên tục mà không giải quyết được vấn đề nào, để cho khán giả tự suy diễn kết cục. Điều này có vẻ thú vị, gây ra một số bức xúc, nhưng cũng làm cho người xem nhớ đến bộ phim nhiều hơn.