Hòn Đảo Kỳ Lạ (Pulau) quá kỳ dị nhưng không hẳn là trong nghĩa tích cực!
Hòn Đảo Kỳ Lạ (Pulau) không thể đáp ứng kỳ vọng của “500” khán giả yêu thích kinh dị hạng nặng, có lẽ phù hợp với những mọt mới của thể loại “horror”, nhưng việc xem chắc chắn là một thử thách với cả hai bộ phận khán giả.
Hòn Đảo Kỳ Lạ mở đầu với chuyến du lịch của những thanh thiếu niên sau hai năm bị chôn chân ở nhà do đại dịch. Họ chọn điểm đến là một resort giáp với vùng biển có nhiều đảo hoang sơ. Khách du lịch có thể đến bất kỳ đâu, bất kỳ hòn đảo nào, ngoại trừ một đảo cấm với truyền thuyết đen tối. Nhưng sau một cuộc cá cược, nhóm nhân vật chính của chúng ta phải qua đêm trên đảo cấm 1 đêm. Và đó là khởi đầu của cơn ác mộng tồi tệ nhất đời họ.
Ngày nay, khi các ý tưởng giao thoa nhau từng giây từng phút, thật khó để mong những bộ phim kinh dị của hôm nay được xây dựng từ ý tưởng gốc. Hòn Đảo Kỳ Lạ là như vậy. Nó sử dụng lại một mô tuýp quen thuộc của nền điện ảnh Hollywood thường dính dáng đến một đám thiếu niên với những cá tính khác biệt vô tình hứng chịu “tai bay vạ gió” để lãnh hậu quả rùng rợn sau đó. Nhưng, ý tưởng có thể tương đồng, cách thực hiện ý tưởng đó mới là chìa khóa cho một bộ phim hay. Thật không may, đây lại là điểm yếu nhất của dự án.
Trong thời đại ngày nay, làm một bộ phim kinh dị dở là điều thách thức, nhưng Đảo Tội Ác không phải là trường hợp đó. Bộ phim trôi chậm và lặp lại một cách vô nghĩa. Đây là loại phim bạn phải xem để hiểu được sự kỳ quặc của nó. Giống như nhóm bạn bị kẹt trên đảo cấm, Đảo Tội Ác lênh đênh trong việc kể chuyện và thất bại trong việc tạo ra sự kịch tính và bí ẩn đối với khán giả.
Sự kiềm chế của Đảo Tội Ác là điều rất kỳ lạ. Phim liên tục nhảy từ chi tiết trần thuật sang những pha hù dọa kỳ lạ. Dường như bộ phim đang mất phương hướng giữa việc kể chuyện và giữ bí mật. Không thể tìm được sự cân bằng, khiến bộ phim trở nên lặp đi lặp lại, với nỗi ám ảnh của nhân vật chính lặp đi lặp lại cho đến khi bộ phim quyết định kết thúc. Kết quả là bộ phim rơi vào trạng thái mờ nhạt hoàn toàn có thể tránh được nếu loại bỏ các phần thừa.
Những màn đe dọa – đặc sản của phim kinh dị, thường lặp đi lặp lại mà không để lại ấn tượng. Tuy nhiên, thứ khiến bộ phim gặp khó nhất là kịch bản. Đảo Tội Ác không thể kể một câu chuyện có liên kết hoặc ít nhất là gây hứng thú. Mọi thứ diễn ra đều có vẻ được sắp đặt trước. Tốc độ chậm chạp. Câu chuyện dễ đoán trước. Dường như bộ phim đang bước vào con đường của những bộ phim kinh dị Slasher Hollywood, nhưng chất lượng không đạt và mọi thứ quá cứng nhắc và kỳ quặc.
Đảo Tội Ác dường như muốn kéo dài thời gian bằng những chi tiết lặp đi lặp lại hoặc những phân đoạn dư thừa hơn là phát triển câu chuyện thông qua cuộc đối đầu kịch tính giữa quỷ và con người – một phương pháp viết không thể tệ hơn vì nó ngăn cản sự phát triển của bộ phim.
Với kịch bản như vậy, mọi trách nhiệm đổ lên vai các nhân vật, hy vọng rằng họ có thể cứu vãn bộ phim. Thật đáng tiếc, điều này không xảy ra. Hành động của nhân vật không rõ ràng, với sự chuyển động tâm lý không hợp lý và phi logic khiến kịch bản ngày càng đi vào bế tắc. Điều này cũng áp dụng cho nhân vật phản diện – một mẫu mâu thuẫn khiến người xem bối rối.
Điều mà Đảo Tội Ác làm tốt hơn phần còn lại là duy trì một dòng cảm xúc liên tục, ít nhất không biến tất cả nhân vật thành những kiểu mẫu đơn điệu. Một số nhân vật được thể hiện tốt hơn, nếu bạn không chú ý đến những lời thoại nhàm chán, những hành động dẫn đến số phận tồi tệ.
Kịch bản kết hợp với nhân vật không được phát triển kỹ lưỡng, vô lý và thiếu logic khiến Đảo Tội Ác không thể trở thành một bộ phim kinh dị đáng xem. Các lỗ hổng trong kịch bản và câu chuyện dễ đoán biến bộ phim thành một sản phẩm nhạt nhẽo và ức chế. Những người yêu thích phim kinh dị sẽ dễ dàng nhận ra những vấn đề của bộ phim, khiến trải nghiệm xem phim trở thành một cơn ác mộng thực sự. Đây là một bộ phim kinh dị, nhưng không theo cách bạn nghĩ.