


Thiết Kế và Ngoại Hình
Thiết kế nổi tiếng từ thời xưa, xuất hiện nhiều trong phim, video nhạc và cả tuồng cải lương. Mặc dù không hiện đại nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp cổ điển. Dream có nhiều dòng khác nhau, nhưng Dream Exces/Astrea của mình khá hiếm, vì ngừng sản xuất sau vài năm.
Về ngoại hình, mình thích cảm giác thoải mái của chiếc rổ đựng đồ và chắn bùn gần gũi, giúp giảm bẩn bám lên xe. Điều này khác biệt so với xu hướng ngày nay, khi mọi người thích chắn bùn cao như xe phân khối lớn!
Bô của em cây cỏ này đẹp nhìn thôi rồi, âm thanh bô cũng khá ổn định, không kém gì xe của YAMAHA. Quan trọng nhất là nó không phun khói mặt người sau như cái Winner X kia hehehe!
Tem xe em nó không lòe loẹt gì cả, nhưng nhìn khá giản dị. Có quảng cáo công nghệ hiện đại mà không có nút khởi động điện đâu ấy là 'Electric Starter'. Loại Dream khác còn tự hào với công nghệ đánh lửa CDI nữa.
Gác chân dành cho người ngồi sau được làm từ cao su giống như của dòng xe Wave, nhưng hồi xưa nó không kết hợp với bộ giảm xóc như xe ngày nay. Trên đường xấu, ngồi sau đôi khi không được thoải mái lắm. May là yên xe là loại 1 tầng nên không bị 'chúi mũi' về phía trước! (Nhưng chở gái thì cũng hơi không thích đấy!)
Phía bên phải của bảng điều khiển, nút khởi động máy và cos/pha đặt ở đó, còn bên trái từ trên xuống dưới là đèn xi nhan và còi, giống hệt như xe YAMAHA. Mình thấy cái này hay vì đã chạy thêm xe YAMAHA nên quen thuộc, còn khi chuyển sang WINNER V1 thì không bị lẫn lộn. Bảng đồng hồ hiển thị số luôn, không giống như Dream Cao không có bảng số.
Khóa cổng đương nhiên là loại khóa cơ, khóa bình xăng riêng như WINNER V1. Xe số thì khỏi nói, phải có cái cốp xe ngay, bình xăng chỉ 3 lít nên mỗi tuần phải đổ xăng liên tục. Đèn hậu gắn liền và trông thật là lịch lãm.
Nói chung, chỉ cần điều khiển xe một cách an toàn mà không nổ ga quá nhanh, người ta sẽ nghĩ bạn là người lái xe đàng hoàng hehehe. Trước đây, mình từng đi YaZ trên đường, chỉ cần đi là mọi người đều quan sát với cái ánh nhìn 'đặc biệt'.
Thêm cái đồng hồ tua xinh xinh bên phải để nhìn mỗi lần nhìn số máy là phê phê phê!!! Haha, độ này là vì mình thích 'mê' tua máy.
Động cơ, khả năng vận hành, nhiên liệu
Động cơ của em nó có dung tích xi lanh 97cc SOHC (không phải DOHC như Winner, Raider đâu nhé hehe), làm mát bằng không khí, phun nhiên liệu qua chế hòa khí cho công suất 5,91 mã lực (4,41 kW/7.000 RPM) và momen xoắn là 6,03 N.M tại 5000RPM. Con số này hơi yếu so với xe hiện đại, chắc là vì vậy mà em nó bền bỉ. Hộp số 4 cấp tròn, côn tự động với công nghệ 'thay cục tạ thành bố ba càng'. Mình không thích tỉ số truyền hộp số này, số 1 giật quá, không mượt như xe hiện đại. Dung tích nhớt máy 0,9l khi rã máy và 0,7l khi thay nhớt nên tiết kiệm kinh khủng, mình thấy rất ưng về độ bền khi chạy đã vài vòng đồng hồ, chỉ ở cos 2 và nhớt chạy khoảng 3000 km mới đen cần thay nhớt.
Mặc dù xe đã cũ, dàn mũ bị rơ nhưng khi chạy vẫn ổn, mình đã làm mới phuộc xe. Đầu xe nhẹ quá, lái không đầm chắc, đặc biệt là khi có gió lớn. Máy móc đáp ứng đủ cho việc đi lại hàng ngày, vì mình đi chậm lắm. Điểm trừ là thiết kế đầu nhẹ, đuôi nặng khiến xe không cân đối, đặt chống giữa cũng nặng. Trên đường dài, em nó vẫn ổn định tới khoảng 100km, sau đó có chút vấn đề nhưng vẫn chấp nhận được.




Tua máy của em Granty chỉnh chỉ ở mức 950 RPM thôi
Điểm ưu việt nhất
Chi phí bảo dưỡng rất là tiết kiệm, không cần phải thay nước mát, chiếc xe có sử dụng hộp sên nên cực kỳ bền bỉ và tiết kiệm nhiên liệu. Nói chung, em nó thích hợp để đi 'cày' đấy.
Phần cần cải thiện
Đầu xe quá nhẹ, làm cho trải nghiệm lái xe không được đầm chắc.
Tỉ số truyền số 1 quá khổ, cái này thấy rõ khi chạy Wave XRS 110cc hay Future, bước số rất đều, không gằn máy như xe này. Nhưng số 1 của em này giật lắm, chỉ là không bốc.
Hành trình côn ngắn quá, âm côn của em quen tai, lúc nhả côn không mượt mà.
Không có cốp cũng là một điểm yếu, nhưng với mình thì không vấn đề, đã quen vì mình thích đua xe côn tay!