Có vẻ như tác giả đã tìm thấy một bộ phim kinh dị Indonesia đáng xem: Ma Không Đầu (Ivanna).
Ma Không Đầu (Ivanna) từ Indonesia mang đến chất lượng bất ngờ và không kém phần hấp dẫn.
Trung tâm của Ma Không Đầu là hai chị em Ambar và Dika. Ambar bị khiếm thị, cha mẹ vừa mất, nên cô và em trai tìm đến một viện dưỡng lão do người bạn của gia đình điều hành. Cuộc sống yên bình ở đây chẳng kéo dài khi họ đánh thức một linh hồn oán hận từ lịch sử đau thương của vùng đất này.
Năm nay, phim kinh dị Indonesia thường gây thất vọng, nhưng Ma Không Đầu lại vượt qua kỳ vọng. Chất lượng phim tốt hơn các tác phẩm khác từ đầu năm của quốc gia này.
Ma Không Đầu khởi đầu với một bi kịch và tiến triển chậm rãi, tạo cảm giác tò mò nhờ cảnh quay tốt. Dù theo mô típ kinh dị cổ điển – ngôi nhà ma ám – nhưng phim tạo dấu ấn nhờ cách thực hiện. Ma Không Đầu tránh được lạm dụng jump-scare nhờ điều chỉnh tần suất và thời điểm hợp lý, giúp đẩy mạnh câu chuyện và tạo hiệu quả.
Ma Không Đầu không khắt khe như Linh Hồn Vũ Nữ, nhưng cũng không thiếu duyên như Ma Gương 3. Đây là một câu chuyện về tình yêu bị phản bội, phản ánh vết thương chưa lành trên đất nước Indonesia. Phim mô tả bi kịch không hồi kết và xóa mờ ranh giới đúng sai. Hậu quả của chiến tranh vẫn còn, khi hận thù làm tha hóa tình cảm chân thành và hủy hoại tâm hồn lương thiện.
Không giống như Linh Hồn Vũ Nữ hay Ma Gương 3 trước đây, Ma Không Đầu giữ mạch phim ổn định hơn. Phim chọn một hướng đi rõ ràng và duy trì câu chuyện. Sự kinh dị trong phim khá mạnh, nhấn nhá hiệu quả các pha hù dọa, giúp phim không trở nên nhàm chán. Dù vậy, phim vẫn có một số điểm trừ.
Ma Không Đầu có thể kể một câu chuyện ma hiệu quả, nhưng đôi lúc lại thiếu chiều sâu. Dựa vào chi tiết nữ chính Ambar có khả năng nhìn thấy ma, phim hé lộ vết thương sâu sắc của vùng đất nơi viện dưỡng lão tọa lạc. Tuy nhiên, cách phim đưa người xem trở lại quá khứ thông qua lời kể của Ambar không thực sự hấp dẫn. Cao trào cuối phim diễn ra khá vội vàng, với cái chết nhanh chóng khác hẳn sự mô tả chi tiết và đẫm máu của cái chết đầu tiên.
Một vấn đề khác là Ma Không Đầu thiếu logic và có phần cường điệu. Kỹ xảo không phải điểm mạnh của phim, may mắn là phim không lạm dụng kỹ xảo. Câu chuyện thiếu giải thích vì sao chỉ khi Ambar đến thì lời nguyền mới bắt đầu.
Các nhân vật không phải là điểm sáng của phim. Kịch bản Ma Không Đầu ổn định, nhưng không quá xuất sắc, khiến các nhân vật không thể sâu sắc hay nổi bật. Diễn xuất của dàn diễn viên tròn vai, không gượng gạo, đảm bảo trải nghiệm xem phim không khó chịu.
Tóm lại, Ma Không Đầu gây ấn tượng với các pha jump-scare đúng lúc và hợp lý, nhưng yếu tố sợ hãi chưa thực sự nổi bật. Nhân vật tròn trịa, câu chuyện nhỉnh hơn các phim kinh dị Indonesia trước đây. Phim có sự thống nhất và thông điệp rõ ràng. Dù không phải tuyệt phẩm, nhưng đây là một phim đáng xem nếu khán giả không kỳ vọng quá cao.