Đề bài: Đánh giá khổ 3 bài thơ Viếng lăng Bác
1. Tổng quan
2. Phân tích mẫu số 1
3. Phân tích mẫu số 2
4. Phân tích mẫu số 3
5. Phân tích mẫu số 4
6. Phân tích mẫu số 5
Viết đoạn văn phân tích khổ 3 bài thơ Viếng lăng Bác cực kỳ xuất sắc
I. Kết cấu đoạn văn nhận xét khổ 3 bài thơ Viếng lăng Bác (Chuẩn)
1. Bắt đầu đoạn
- Giới thiệu về tác giả Viễn Phương, tác phẩm 'Viếng lăng Bác' và đi sâu vào khổ thơ 3 của bài thơ.
2. Phần chính:
a. Tổng quan về tác giả, tác phẩm và khổ 3 của bài thơ 'Viếng lăng Bác'
- Viễn Phương (1928 - 2005) xuất thân từ tỉnh An Giang, là một trong những nhà văn tiêu biểu của lực lượng văn nghệ giải phóng ở miền Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
- 'Viếng lăng Bác' được sáng tác vào tháng 4/1976, một năm sau ngày giải phóng miền Nam, đồng thời kỷ niệm lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh mới được khánh thành.
b. Đánh giá về khổ thơ 3 trong bài thơ 'Viếng lăng Bác'
- Cảm xúc sâu sắc của tác giả khi bước vào lăng gặp Bác:
+ Bầu không khí trang trọng, yên tĩnh
+ Hình ảnh Bác như đang nằm trong giấc ngủ an lành, thanh thản
+ 'Vầng trăng sáng dịu hiền' là biểu tượng cho tâm hồn thanh cao, sáng tạo và những đoạn thơ tràn ngập ánh trăng trong trẻo của Bác.
- Nỗi tiếc nuối không nguôi trước sự ra đi của Bác:
+ 'Trời xanh' ẩn dụ sự vĩnh cửu. Bác, như trời xanh, sẽ mãi sống trong trái tim chúng ta.
+ Động từ 'nhói' hiện lên một cách chân thật nỗi đau sâu sắc, làm co thắt trái tim khi cả dân tộc đau buồn mất đi một vị lãnh tụ tận tụy, hiến dâng cả cuộc đời cho quê hương, cho nhân dân.
- Nghệ thuật: Lối thơ trầm bổng, cảm xúc, nhịp điệu chậm rãi kết hợp với những từ ngữ biểu cảm cảm xúc và hình ảnh tượng trưng sâu sắc.
3. Kết luận:
- Tóm lược về nội dung khổ thứ 3 trong bài thơ 'Viếng lăng Bác':
II. Những Cảm Nhận Tuyệt Vời Về Khổ Thứ 3 Trong Bài Thơ Viếng Lăng Bác
1. Viết Đoạn Văn Xuất Sắc Nhất Về Khổ Thứ 3 Trong Bài Viếng Lăng Bác - Mẫu Số 1 (Chuẩn)
'Tại sao trái đất ôm trọn ân tình
Mỗi lời nhắc tên Hồ Chí Minh lại là một hồi chuông'
(Tác giả: Tố Hữu)
Không một từ ngôn nào đủ để mô tả hết vẻ vĩ đại của người lãnh tụ dân tộc Hồ Chí Minh. Sự ra đi của Người để lại trong lòng mỗi chúng ta một niềm tiếc thương không lối thoát. Nhà thơ Viễn Phương, qua bài thơ 'Viếng lăng Bác', đã biểu đạt cảm xúc tiếc thương và đau xót khi đặt chân vào lăng. Tâm hồn tác giả rưng rức khi đối diện với di hài của Bác, hình ảnh Bác như ngủ say bình yên, hạnh phúc. Trong giấc ngủ ấy, Người nghỉ ngơi sau những năm đấu tranh, hy sinh vì dân tộc. 'Bảy mươi chín mùa xuân' là thời gian Bác sống và tận hiến cho đất nước. Bầu không khí trong lăng như đóng băng để tôn lên vẻ trang nghiêm, lòng thành kính. Trong ánh trăng dịu dàng, khuôn mặt Bác toát lên vẻ cao quý, phong cách như một lãnh đạo tài năng, người yêu thiên nhiên và hòa mình với nó. Trăng đã làm bạn đồng hành trong cuộc chiến khốc liệt, giờ đây lại là người gác đêm cho giấc ngủ của Bác. 'Bầu trời xanh' là biểu tượng của sự tồn tại vĩnh cửu. Bác, như bầu trời, luôn sống mãi trong trái tim của người Việt Nam. Ngày Bác ra đi, 'đời tuôn nước mắt, trời rơi mưa'. Đó là mất mát to lớn đối với cả dân tộc. Từ 'nhói' thể hiện cảm xúc đau đớn đến cùng, sự thắt lòng khi mất đi một vị lãnh tụ lớn lao. Sự chuyển đổi giữa 'vẫn' và 'mà' thể hiện sự mâu thuẫn giữa trí tuệ và tình cảm của tác giả. Tâm hồn nhận ra Bác đã đi vào cõi vĩnh hằng, nhưng trái tim vẫn khó lòng chấp nhận sự thực đau lòng đó. Khổ thơ để lại niềm tiếc thương sâu sắc cho thế hệ người yêu nước Việt Nam. Mặc dù Bác đã rời xa, hình ảnh của Người vẫn hiện diện mãi trong tâm hồn chúng ta.
2. Đoạn văn đánh giá khổ 3 bài thơ Viếng lăng Bác, mẫu 2 (Chuẩn)
Viễn Phương là một trong những tác giả xuất hiện sớm nhất trong hàng ngũ văn nghệ sĩ giải phóng ở miền Nam trong giai đoạn kháng chiến chống Mỹ. 'Viếng lăng Bác' ra đời vào tháng 4/1976, chỉ một năm sau khi miền Nam được giải phóng, cũng là thời điểm lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh được khánh thành. Là một trong những con người đầu tiên từ miền Nam đặt chân đến lăng Bác, Viễn Phương bày tỏ niềm xúc đau đớn qua bài thơ này. Sự xúc động của tác giả khi bước vào lăng hiện rõ nhất trong khổ thứ 3. Bên trong lăng, Bác nằm trong giấc ngủ yên bình, quay trở về với 'thế giới người hiền'. Có lẽ ở thế giới ấy, Bác sẽ an nghỉ vì nước nhà đã được thống nhất, Người đã hoàn toàn nghỉ ngơi sau những năm dày công cống hiến cho cách mạng, cho dân tộc. Việc Bác ra đi để lại niềm tiếc thương và đau xót không giới hạn trong lòng mỗi con người yêu nước Việt Nam. Trong không khí trang nghiêm và thiêng liêng, nhà thơ nhìn thấy Bác nằm 'giữa một vầng trăng sáng dịu hiền'. Việc nhắc đến vầng trăng là để tưởng nhớ đến người bạn lớn đã đồng hành cùng Bác suốt hành trình đầy gian khổ: trong phòng chiến, khi vào nhà tù, khi ra chiến trận. Ngày nay, vầng trăng lại chiếu sáng nhẹ nhàng để bảo vệ và canh gác cho giấc ngủ của Bác. Hình ảnh này giúp chúng ta - những người 'kết nối những hạt bông bằng bảy mươi chín mùa xuân' - cảm nhận được toàn bộ vẻ thanh cao và sự giản dị của Bác Hồ. Hình ảnh ẩn dụ về 'trời xanh' ám chỉ sự bất diệt, vĩnh cửu của Bác. Bác sẽ trở thành một phần của bầu trời độc lập, tự do của dân tộc để tồn tại cùng quê hương và nhân dân. Nhà thơ cố gắng kìm nén nỗi đau và những giọt nước mắt xúc động, nhưng vẫn cảm nhận được 'nhói ở trong tim'. Đau đớn ấy không thể diễn đạt hết bằng từ ngữ! Dân tộc chúng ta đã mất đi một vị lãnh tụ vĩ đại, một người 'cha', 'bác', người 'anh' có 'quả tim lớn bọc trăm dòng máu nhỏ' (Tố Hữu). Khổ thơ để lại niềm tiếc thương sâu sắc cho thế hệ người yêu nước Việt Nam. Mặc dù Bác đã rời xa, hình ảnh của Người vẫn hiện hữu mãi trong trái tim chúng ta.
3. Bài viết cảm nhận về khổ 3 bài thơ Viếng lăng Bác, mẫu 3 (Chuẩn)
'Viếng lăng Bác' của nhà thơ Viễn Phương, một tác phẩm quý giá đóng góp vào vốn thi ca về Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhà lãnh đạo tôn quý của dân tộc, đã in sâu những dấu ấn tận tâm trong trái tim mỗi người yêu nước. Cảm xúc chảy trào của tác giả hiện rõ qua những câu thơ xúc động trong khổ 3. Trong lòng người yêu Bác như Viễn Phương, Bác không bao giờ rời xa nhân dân, quê hương. Bác chỉ nằm trong giấc ngủ yên bình, thanh thản để nghỉ ngơi sau hành trình dài. Ánh trăng nhẹ nhàng chiếu sáng để Bác an giấc. Một con người đã dành trọn tình thương cho cách mạng, cho đất nước, giờ đây được nghỉ ngơi nhưng điều này lại là nguồn đau đớn cho người dân Việt Nam. Tác giả rung động trước di hài của Bác, nỗi đau như giằng xé không ngừng trong trái tim Viễn Phương. Nếu mặt trời ở khổ thơ thứ hai là biểu tượng vĩ đại của Bác thì vầng trăng làm chúng ta cảm nhận được sự thanh cao của nhà lãnh đạo ấy. Với tình yêu vô biên, nhà thơ không tin vào sự thực đau lòng rằng Bác Hồ đã ra đi mãi mãi. Bác trở thành một phần của bầu trời độc lập, tự do cùng dân tộc. Mặc dù trời xanh luôn vĩnh cửu, Bác vẫn sống trong trái tim người Việt Nam. Ngày Bác ra đi, 'đời tuôn nước mắt, trời rơi mưa'. Từ 'nhói' thể hiện sự đau đớn đến tận cùng, sự mâu thuẫn giữa lí trí và tình cảm. Bác đã không nhìn thấy đất nước thống nhất, nhưng có lẽ ở 'thế giới người hiền' Bác đang hạnh phúc vì cách mạng thành công, non sông thu về một mối. Lời thơ là tiếng khóc nức nở của Viễn Phương sau hai năm có cơ hội đến thăm Bác. Chỉ với bốn câu thơ và biện pháp tu từ ẩn dụ, Viễn Phương đã làm cho trái tim chúng ta đập mãi niềm xúc động. Bác sẽ mãi đồng hành với nhân dân Việt Nam trong mọi hành trình, luôn hiện diện trong cờ sắc áo, trong trái tim hàng triệu con người Việt Nam.
4. Đoạn văn cảm nhận khổ 3 bài thơ Viếng lăng Bác ngắn gọn, hay nhất - Mẫu số 4
4.1. Ý chính
a. Mở đoạn:
- Giới thiệu đồng thời tác giả và tác phẩm.
- Tổng quan về nội dung của đoạn 3.
b. Thân đoạn:
*) Hai dòng thơ đầu: Cảm xúc tràn đầy khi chạm mặt Bác:
- Giảm nhẹ bớt sự đau buồn, khẳng định sự sống mãi của Bác trong lòng dân tộc.
- 'Vầng trăng nhẹ nhàng sáng tỏ': Hình ảnh tượng trưng cho tình cảm sâu sắc, lòng kính trọng dành cho Bác.
*) Hai dòng thơ sau: Nỗi đau khi chấp nhận Bác đã rời xa:
- 'Bầu trời xanh mãi mãi': Khẳng định sự tồn tại vô tận của Bác.
- 'Nỗi đau nhấn chìm trong tim': Đau đớn và khó chấp nhận khi thực tế Bác đã ra đi.
c. Kết đoạn: Reaffirm giá trị của nội dung và nghệ thuật sáng tạo.
4.2. Viết đoạn văn cảm nhận khổ 3 Viếng lăng Bác đạt điểm cao
Bác Hồ, lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, được tác giả Viễn Phương tôn vinh qua bài thơ 'Viếng lăng Bác'. Trong khổ thơ thứ ba, tác giả chia sẻ cảm xúc chân thành khi đối mặt với di hài của Bác. Bác vẫn sống mãi trong trái tim dân tộc, nghỉ ngơi sau những đêm dài lo lắng cho quê hương. Hình ảnh vầng trăng dịu dàng là biểu tượng cho tình thương và sự kính trọng dành cho Bác, như một người bạn tri âm, tri kỉ. 'Trời xanh là mãi mãi' khẳng định sự bất tử của Bác, sống đọng trong tâm hồn Việt Nam. Nhưng sự thật đau lòng khiến tác giả nhói trong tim, khi phải chấp nhận rằng Bác đã rời xa. Đoạn văn thể hiện lòng biết ơn và tình cảm sâu sắc của tác giả đối với vị lãnh tụ vô song.
5. Đoạn văn mẫu Phân tích Viếng lăng Bác khổ 3 hay nhất - mẫu số 5:
Nhà thơ Viễn Phương, đại diện cho văn nghệ miền Nam, tạo nên tác phẩm sâu sắc với 'Viếng lăng Bác'. Khổ thơ thứ ba của bài thơ đưa người đọc đến tận sâu trái tim tác giả. Bác Hồ, trong giấc ngủ bình yên, vẫn sống động trong ký ức của nhân dân. Ánh trăng nhẹ nhàng là biểu tượng cho tình cảm tri âm, tri kỉ giữa Bác và dân tộc. Hình ảnh 'trời xanh là mãi mãi' vẽ nên bức tranh bất tử của Bác trong lòng đất nước. Nhưng sự ra đi của Bác khiến tác giả đau đớn, nỗi nhói trong tim không nguôi. Khám phá qua bài thơ, ta cảm nhận sự trân trọng và tình yêu sâu sắc của tác giả dành cho người lãnh tụ kính yêu.