Kim Trọng là một trong ba nhân vật đẹp nhất trong Truyện Kiều, thể hiện cảm hứng về tình yêu tự do giữa đôi lứa “Người quốc sắc, kẻ thiên tài'. Các đoạn thơ Kim Trọng gặp Kiều, thề nguyền và những khoảnh khắc đong đầy duyên tình đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc về nhân vật này.
Đoạn thơ Kiều gặp Kim Trọng mãi mãi xanh tươi và ngào ngạt hương sắc, biểu tượng cho mối tình đầu. Nguyễn Du đã khéo léo xây dựng chân dung một văn nhân lý tưởng qua nghệ thuật tả người, tả cảnh và tả tình.
Các yếu tố tả người tả cảnh hiện rõ qua từng đoạn thơ: Kim Trọng xuất hiện với phong thái trang nhã, “lưng túi gió trăng”, đi cùng vài chú tiểu đồng và một con tuấn mã trắng như tuyết. Sắc xanh của cỏ xuân hòa cùng bầu trời tạo nên hình ảnh thơ mộng:
Văn nhân bước dặm băng,
Đề huề lưng túi gió trăng,
Sau lưng theo một vài thằng con con.
Tuyết in sắc ngựa câu dồn,
Cỏ pha màu áo nhuộm non da trời.
Kim Trọng xuất hiện với vẻ đẹp tinh tế, từ ánh mắt đến cử chỉ. Văn nhân thể hiện phong cách lịch thiệp, trang nhã, rất đáng quý.
Nguyên người quanh quất đâu xa,
Họ Kim tên Trọng vốn nhà trâm anh.
Nền phú hậu, bậc tài danh,
Văn chương nết đất, thông minh tính trời.
Phong tư tài mạo tót vời
Vào trong phong nhã, ra ngoài hào hoa.
Kim Trọng hội tụ cả tâm hồn và trí tuệ, là sự kết tinh của tài năng và vẻ đẹp từ thiên nhiên. Xuất thân trong gia đình quyền quý, giàu có, Kim Trọng nổi tiếng với tài năng lỗi lạc và vẻ đẹp tuấn tú, hào hoa và phong nhã.
Nguyễn Du đã dùng ngôn từ Hán Việt để diễn tả tình cảm kính trọng đối với Kim Trọng, đồng thời miêu tả tính cách nhân vật trong xã hội: trâm anh, phú hậu, tài danh, văn chương, thông minh, phong tư, tài mạo, phong nhã, hào hoa.
Kim Trọng và Vương Quan là “đồng thân', bạn học thân thiết. Lâu nay chàng Kim đã thầm yêu hai Kiều mà chưa có dịp gặp gỡ. Buổi hội đạp thanh là cơ hội để chàng “thỏa lòng tìm hoa'. Chỉ một cái “nhác thấy' đã “mặn mà” biết bao:
Bóng hồng thấp thoáng đằng xa,
Xuân lan, thu cúc mặn mà cả hai.
Kim Trọng nhạy cảm và tinh tế mới nhận ra vẻ đẹp của lan mùa xuân, của cúc mùa thu từ “bóng hồng” ấy. Hai trái tim đa tình đã thổn thức:
Người quốc sắc, kẻ thiên tài,
Tình trong như đã, mặt ngoài còn e.
Hai tâm hồn đồng điệu nhưng vẫn e ấp, kín đáo: “Tình trong như đã, mặt ngoài còn e'. Kim Trọng choáng váng trước tiếng sét ái tình: “Chập chờn cơn tỉnh cơn mê'. Chàng cố giữ bình tĩnh, sắp xếp tâm hồn trong một cuộc tình trường. Cuộc chia ly buổi đầu gặp gỡ để lại bao lưu luyến:
“Khách đà lên ngựa//người còn ghé theo'.
“Kẻ thiên tài' mang theo hình bóng “người quốc sắc' về nhà. Chiếc cầu, dòng nước trong veo, tơ liễu và bóng chiều là chứng nhân cho mối tình diễm tuyệt giữa giai nhân và tài tử. Kim Trọng hào hoa đa tình chẳng thể quên:
Dưới cầu nước chảy trong veo,
Trên cầu tơ liễu bóng chiều thướt tha.
Khung cảnh và cảm xúc con người đã ghi dấu ấn trong lòng chúng ta qua vần thơ tuyệt vời tả cảnh ngụ tình.
Nguyễn Du đã khắc họa Kim Trọng qua những từ ngữ đẹp đẽ: văn nhân, tài danh, phong nhã, hào hoa, kẻ thiên tài ... Kim Trọng là hình ảnh đẹp về khách tài tử, đa tình trong đoạn thơ nổi bật chủ đề tình yêu tự do và cảm hứng nhân văn của Truyện Kiều. Nguyễn Du đã dùng bút pháp ước lệ và ngôn ngữ Hán Việt để làm nổi bật vẻ tài hoa phong tình của chàng. Thiên nhiên từ dặm xanh đến dòng nước trong veo, từ cầu, tơ liễu đến bóng chiều - tạo nên nền thơ mộng cho hình ảnh chàng Kim trong lần đầu gặp gỡ người đẹp. Màu sắc lãng mạn tràn ngập trong bức chân dung Kim Trọng.
Kim Trọng là hình mẫu lý tưởng của thiên tài. Đặc biệt, chàng là khách tài tử đa tình, tiêu biểu cho khát vọng tình yêu đôi lứa. Kim Trọng là nhân vật thực và mới mẻ, gần gũi với giới trẻ ngày nay.
Trích từ: Mytour