Để hỗ trợ các bạn học sinh trong việc ôn tập kiến thức về văn học lớp 6, chúng tôi đã tổng hợp và lựa chọn một số bài văn: Phân tích mụ vợ trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng từ những học sinh giỏi văn trên cả nước và đăng tải ở đây.
Khi nhắc đến truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng, không thể không nhắc đến mụ vợ tham lam của ông lão, mụ muốn có tất cả mọi thứ trên đời. Dưới đây là một số bài văn mẫu lớp 6: Phân tích nhân vật mụ vợ trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng, mời các thầy cô và các bạn tham khảo.
Đánh giá nhân vật mụ vợ trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng - Mẫu 1
Truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng của Pu-skin là một câu chuyện cổ tích nổi tiếng tại Nga và trên thế giới. Khi đọc truyện này, người đọc cảm thấy yêu mến con cá vàng, thương xót ông lão và căm ghét mụ vợ. Có thể nói, nhân vật mụ vợ đáng bị chỉ trích bởi sự tham lam và bội bạc của mình.
Mụ vợ là một người rất tham lam. Dù chồng đã rộng lượng tha cho cá vàng nhưng mụ lại không có bất kỳ công lao nào. Tham lam của mụ không ngừng tăng cao khi mụ đòi hỏi những điều không thể chấp nhận được như làm nữ hoàng và bắt cá vàng phải phục vụ mụ.
Ngoài ra, mụ vợ còn rất bội bạc, thậm chí cả với ông chồng. Mụ luôn đối xử không công bằng với ông lão, thậm chí làm những việc đáng trách như mắng chửi, đuổi ra khỏi nhà.
Lòng tham và sự bội bạc của mụ đã khiến tình cảm vợ chồng suy giảm đi. Cuối cùng, mụ vợ đã bị cá vàng trừng phạt vì lòng tham và bội bạc của mình.
Kết luận, mụ vợ đã nhận được sự trừng phạt xứng đáng từ cá vàng vì tội tham lam và bội bạc của mình. Lòng tham và bội bạc đã dẫn đến sự mù quáng và mất lương tri của mụ.
Nhân vật mụ vợ trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng là biểu tượng của sự tham lam và bội bạc. Những nhân vật như mụ cần phải trở về với cuộc sống giản dị, không phô trương, để nhận ra giá trị thực sự của hạnh phúc.
Mụ vợ trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng - Mẫu 2
Dưới bàn tay tài ba của Pu-skin, sự ác độc và xấu xa của mụ vợ được vạch ra rõ nét qua hai đặc điểm: lòng tham và sự bội bạc.
Lòng tham không phải là điều hiếm gặp, nhưng ở mụ vợ, nó đã đạt đến mức độ tột cùng.
Ban đầu, mụ yêu cầu cá vàng đền ơn cho gia đình bằng một cái máng lợn mới, yêu cầu này khá đơn giản và dễ chấp nhận vì đó là điều bình thường. Tiếp theo, mụ yêu cầu một căn nhà đẹp. Mặc dù yêu cầu này tham hơn một chút nhưng vẫn có thể chấp nhận và tha thứ. Vì cuối cùng chồng mụ cũng là ân nhân của cá vàng, nhưng căn nhà của hai vợ chồng mụ lại chỉ là một cái túp lều nát. Nhưng ngày càng, yêu cầu của mụ trở nên quá đáng. Từ những vật chất cần thiết cho cuộc sống, mụ đã đòi hỏi một cuộc sống xa hoa, gắn liền với danh vọng cá nhân: mụ muốn trở thành nhất phẩm phu nhân - một địa vị sang trọng trong xã hội lúc bấy giờ, một địa vị gắn với bao vinh hoa phú quý. Từ một mụ nông dân quèn, nghèo khó, không gì cả, trong chốc lát trở thành một bà nhất phẩm phu nhân danh giá, giàu sang. Lẽ ra mụ phải biết thoả mãn, biết dừng lại. Nhưng lòng tham của con người không biết chừng. Mụ tiếp tục đòi hỏi. Lần này, mụ không chỉ đòi hỏi của cải và danh vọng mà còn quyền lực: mụ muốn trở thành nữ hoàng. Đây là vị trí cao nhất trong xã hội mà con người có thể đạt được - một vị trí gắn liền với vinh hoa phú quý tột đỉnh và quyền lực to lớn, dưới quyền trời và trên muôn người.
Người phụ nữ này có vẻ như không bao giờ thỏa mãn với sự tham lam của mình.
Và lần thứ năm, mụ đòi cá vàng phải biến mình thành Long Vương, có toàn quyền (một vị trí chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng), cai trị biển cả, bắt cá vàng phải phục vụ mụ. Và như vậy, lòng tham của mụ không có hồi kết. Đòi hỏi quá đáng này không thể chấp nhận được. Tham lam tới mức độ này là quá trớn. Cuối cùng, mụ phải trở về với thân phận một mụ nông dân, chỉ còn lại cái máng lợn rách rưới và một căn nhà sơ sài.
Tuy nhiên, nếu chỉ vì lòng tham, mụ không chắc đã bị trừng phạt nặng như thế. Cá vàng trừng phạt mụ chủ yếu vì sự bội bạc của mụ. Sự bội bạc của mụ chính là thái độ vô ơn và không biết quý trọng đối với ông lão và cá vàng.
Trước hết, là thái độ của mụ với ông lão. Ông lão không chỉ là chồng mà còn là người đã giúp mụ có được mọi thứ. Với tư cách người vợ, người được ơn, mụ phải rất biết ơn và quý trọng chồng, cùng hưởng phú quý. Nhưng thái độ của mụ ngày càng trở nên vô tình và coi thường: Lần đầu, mụ mắng chồng là đồ ngốc. Lần thứ hai, mụ gọi chồng là đồ ngu. Lần thứ ba, mụ tát vào mặt chồng: Ngốc không giống ai. Và yêu cầu quét dọn chuồng ngựa. Lần thứ tư, mụ giận dữ, tát vào mặt ông lão: Mày dám cãi tao à? Mày dám cãi một bà nhất phẩm phu nhân à? Sau khi được lòng tham nhờ chồng, mụ được phong làm (nữ hoàng), nhưng mụ lại sai đuổi chồng đi.
Ông lão đánh cá giúp mụ, mụ lại càng trở nên tham lam bấy nhiêu thì mụ càng đối xử với ông tệ bạc bấy nhiêu. Từ việc không tôn trọng chồng đến việc coi ông như không có, đối xử như nô lệ. Thái độ đó khiến biển xanh cũng phải bất bình và phẫn nộ.
Không lời chào, không cảm ơn cá vàng đã giúp đỡ, mụ còn muốn cá vàng trở thành đầy tớ, nô lệ của mụ, phục tùng mụ. Mụ không muốn thông qua ông lão nữa, mụ muốn loại bỏ ông - một người đã từng giúp đỡ. Sự bội bạc của mụ đã đi quá xa, cả người lẫn trời đất đều không dung tha!
Đế trừng phạt đích đáng lòng tham lam và sự bội bạc của mụ, cá vàng đã lấy lại mọi thứ và bắt mụ phải trả giá. Mặc dù trở về với tình trạng ban đầu - nghèo hèn, nhưng đối với mụ, không có gì khắc nghiệt hơn điều này.
Thất bại của mụ vợ ông lão đánh cá là thất bại của cái ác, cái xấu. Điều này phản ánh triết lý sông của nhân dân một cách rõ ràng.
Nhân vật mụ vợ ông lão là biểu tượng của truyện cổ tích, thể hiện quan niệm sông của nhân dân. Tuy nhiên, Pu-skin sử dụng nhân vật này để chỉ trích chế độ Nga Hoàng độc ác, tàn bạo, chuyên quyền, đã xâm phạm quyền lợi của nhân dân. Pu-skin muốn nhân dân nhận ra bản chất thực sự của chế độ và đấu tranh chống lại.
Ý nghĩa của câu chuyện trở nên sâu sắc hơn nhờ vào điều đó.
Dù có chứa bất kỳ ý nghĩa nào đi nữa, mụ vợ ông lão đánh cá vẫn là một trong những nhân vật cổ tích, khiến người đọc căm ghét và khinh bỉ nhất.
Mụ vợ trong câu chuyện Ông lão đánh cá và con cá vàng - Mẫu 3
Tác phẩm Ông lão đánh cá và con cá vàng là một trong những tác phẩm đặc sắc của nhà văn nổi tiếng người Nga Pu-skin. Trong tác phẩm này, người đọc sẽ không thể quên nhân vật vợ tham lam, bội bạc.
Mụ là người vợ của ông lão nghèo đánh cá, họ sống ven biển và kiếm sống bằng nghề đánh bắt cá. Một ngày nọ, khi nghe chồng nói về việc bắt được một con cá vàng, mụ đã hứa sẽ giúp chồng. Từ đó, mụ liên tục đòi cá vàng bằng những yêu cầu ngày càng cao hơn. Ban đầu, mụ chỉ muốn một chiếc máng lợn mới thay cho chiếc sứt nát ở nhà. Nhưng sau đó, mụ lại muốn một căn nhà đẹp và cuối cùng là muốn trở thành hoàng hậu. Đòi hỏi của mụ đã vượt quá giới hạn, và cá vàng đã trừng phạt mụ bằng cách lấy đi tất cả của mụ.
Mụ không chỉ tham lam mà còn độc ác và bội bạc. Mụ luôn sai khiến và hành hạ chồng mình, biến ông lão thành tôi tớ. Mụ không biết trân trọng những gì đã được chồng làm cho mình và luôn muốn thống trị mọi thứ, kể cả cá vàng. Mụ quả là một người vợ độc ác và không biết ơn.
Trong tác phẩm, nhà văn đã tạo ra một sự tương phản rõ ràng giữa mụ vợ tham lam và ông lão hiền lành. Mụ vợ được mô tả là một người độc ác, tham lam và bội bạc, trong khi ông lão thì ngược lại. Sử dụng ngôn từ và hành động phản ánh rõ tính cách của họ, và thông qua đó, tác giả muốn truyền đạt một bài học về sự trừng phạt đích đáng cho những kẻ tham lam.
Mụ vợ trong câu chuyện không chỉ là một nhân vật tiêu biểu cho sự tham lam và bội bạc mà còn là biểu tượng cho giai cấp cầm quyền của xã hội lúc đó. Mụ độc ác, tham lam và luôn áp bức người khác, giống như những kẻ độc tài luôn bóc lột nhân dân. Tác giả thông qua mụ vợ muốn nhấn mạnh rằng sự tham lam và bội bạc sẽ không bao giờ thoát khỏi sự trừng phạt.