Mẫu 1
Lời giải chi tiết:
Vích-to Huy-gô là một nhà văn lãng mạn nổi tiếng của Pháp với nhiều tác phẩm tiêu biểu thuộc nhiều thể loại khác nhau - thơ, kịch, tiểu thuyết. Và có thể nói, tác phẩm 'Những người khốn khổ' ra đời năm 1868 là một trong số những tiểu thuyết xuất sắc nhất của ông. Đọc 'Những người khốn khổ' nói chung và đoạn trích 'Người cầm quyền khôi phục uy quyền' nói riêng, người đọc không chỉ nhớ nhân vật Giăng Van-giăng với tình yêu thương con người sâu sắc mà còn ấn tượng với Phăng-tin - một người phụ nữ có số phận bất hạnh nhưng lại ánh lên những vẻ đẹp tâm hồn đáng trân trọng.
Trước hết, Phăng-tin là một người phụ nữ xinh đẹp và có tình yêu thương con sâu sắc. Phăng-tin là một người con gái có tình yêu chân thành, mãnh liệt nhưng vì gặp kẻ bội bạc, bỏ rơi cô nên cô phải một mình nuôi con. Dẫu cuộc sống khó khăn và vất vả, cực nhọc nhưng Phăng-tin vẫn luôn dành cho con một tình yêu sâu sắc và mãnh liệt. Người phụ nữ ấy chấp nhận làm mọi công việc, bán tất cả mọi thứ - bán tóc, bán răng và thậm chí cô bán đi cả danh dự và nhân phẩm của mình để đi làm gái điếm cũng chỉ mong có thể nuôi con và lo cho con tốt hơn. Thậm chí, ngay cả khi trên giường bệnh, cận kề bên cái chết, cô vẫn một mực lo cho con và nghĩ về con, vẫn luôn không nguôi hi vọng rồi Giăng Van-giăng sẽ có thể tìm con về cho mình.
Mẫu 2
Lời giải chi tiết:
Trong trích đoạn về 'Người cầm quyền khôi phục uy quyền', chúng ta không chỉ thấy một Giăng Van-giăng tận tâm và hy sinh vì mọi người, mà còn một Phăng-tin với tâm hồn đẹp. Phăng-tin, dù số phận không may và bất hạnh, vẫn tỏ ra kiên cường và đẹp đẽ. Cô sống với tình yêu và tận tụy, và dẫu đã phải đối mặt với nhiều gian khổ, cô vẫn luôn hy sinh hết mình cho con yêu.
Phăng-tin là hình mẫu của một người mẹ yêu thương con cái. Cô sẵn sàng hi sinh tất cả để bảo vệ và nuôi dưỡng con. Dù gặp khó khăn và đau đớn, cô vẫn kiên định và mạnh mẽ đối diện với số phận không may. Niềm tin của cô trong cuộc sống và tương lai vẫn luôn rực sáng, dẫu cho có bao nhiêu thử thách.
Trong tác phẩm, nhân vật Phăng-tin không chỉ đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy cốt truyện phát triển, mà còn là biểu tượng của tình mẹ hiếu thảo và tình người. Cô là minh chứng cho sự mạnh mẽ và kiên cường trong tâm hồn con người, cũng như sức mạnh của tình yêu thương và hy sinh.
Mẫu 3
Lời giải chi tiết:
Tác phẩm “Những người khốn khổ” của Victor Hugo là một kiệt tác văn học thực sự, nó tái hiện cuộc sống của những người gặp đắng cay và nghèo đói ở Pháp cuối thế kỷ XIX. Ngoài việc kể về cuộc đời của Giăng Van giăng, tác phẩm cũng nhấn mạnh về tấm lòng nhân ái và sự hy sinh của Phăng-tin, một người mẹ và cũng là biểu tượng của sự bao dung trong xã hội ngày xưa.
“Những người khốn khổ” từ tựa đề đã phản ánh cuộc sống đau khổ của các nhân vật, và Phăng-tin cũng chẳng khác gì vậy. Cô là người yêu thương sâu sắc, nhưng số phận không mỉa mai khi cô mang thai nhưng lại bị bỏ rơi. Bị ruồng bỏ và mất việc làm vì mang thai không chồng, cô phải tự mình nuôi con và đối mặt với sự phỉ báng của xã hội. Tuy nhiên, may mắn thay, cô gặp thị trưởng Ma-đơ-len (biến thể của Giăng Van giăng), người đã giúp cô vượt qua những khó khăn nhất trong cuộc đời.
Như nhiều người mẹ khác, Phăng-tin hy sinh tất cả cho con cái. Con gái của cô, Coseffe, phải chịu đựng nhiều gian khổ từ khi mới sinh ra do không có cha, và mẹ phải đối mặt với nghịch cảnh của cuộc sống. Cô phải bán thân, bán tóc, và chịu sự khinh miệt của xã hội để nuôi con. Tuy nhiên, số phận lại trêu đùa với cô khi con phải được gửi đi nuôi bởi một cặp vợ chồng tàn ác. Dù vậy, cô vẫn không bao giờ mất đi hy vọng, và thị trưởng luôn là nguồn niềm tin cho cô. Nhưng cuối cùng, hy vọng của cô lại tan biến khi Gia-ve, thám tử, tiết lộ thân phận của Giăng Van giăng, khiến cô mất đi cả niềm tin lẫn sức lực.
Phăng-tin đối diện với sự thất vọng và tuyệt vọng khi không thể gặp lại con của mình. Cô chết trong hoàn cảnh đầy đau khổ, nhưng cuối cùng lại được Giăng Van giăng đưa đi với những lời êm đềm, giúp cô tìm được sự thanh thản. Cuộc sống của Phăng-tin là một bi kịch, nhưng qua đó, tác giả cũng muốn nhấn mạnh về vẻ đẹp và phẩm chất của tình mẹ hiếu thảo, sức mạnh của tình yêu thương và sự hy sinh.
Phăng-tin, dù chỉ là một nhân vật phụ, nhưng lại đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện tấm lòng nhân ái và tình mẹ hiếu thảo. Số phận của cô là một phần trong bức tranh về sự đau khổ và hy sinh trong xã hội, và qua đó, tác giả muốn nhấn mạnh về cần phải có sự quan tâm và sự chia sẻ hơn đối với những người gặp khó khăn.