Aftersun là một bộ phim tâm lý thuần túy, với nhịp điệu chậm rãi phù hợp với những khán giả thích suy tư về cuộc sống. Trang web Chí Blog - 'trang web duy nhất ... nghệ thuật' sẽ làm sáng tỏ hơn về những ý nghĩa mơ hồ trong thông điệp của phim. Thực ra, đây là một bộ phim để trải nghiệm chứ không phải để phân tích, và người xem phương Tây thường dễ cảm nhận hơn người xem phương Đông - điều này là điều may mắn, nhưng sẽ trở nên hoàn hảo hơn nếu chúng ta có thể khám phá sâu hơn vào bản chất của cuộc sống, phải không? IMDb 7.8, một bài viết tiết lộ nội dung của phim.
Ý Nghĩa của Thông Điệp Truyền Tải
Bộ phim kể về Sophie nhìn lại cuộc hành trình khi cô 11 tuổi cùng cha mình, Calum, đi du lịch ở Thổ Nhĩ Kỳ, trong một thời điểm mà cha mẹ cô không sống chung. Bằng cách nhìn lại quá khứ, Sophie đang diễn đạt tâm trạng của cha mình vào thời điểm đó, đồng thời cũng là tâm trạng của chính cô ấy lúc này - khi bước sang tuổi của ông ấy, mặc dù có một số khác biệt nhỏ.
Nhưng chờ đã, để hiểu rõ hơn, chúng ta cần thảo luận về một số vấn đề cốt lõi, bạn nghĩ quy trình 'tiêu chuẩn' của một con người sẽ diễn ra như thế nào? Bạn sinh ra với sự yêu thương của cha mẹ, trải qua một tuổi thơ hạnh phúc với những người bạn trong xóm, đến trường học cùng bạn bè, sau đó là việc học tập ở thành phố lớn, yêu đương, theo đuổi thành công trong công việc, kết hôn, sinh con, và bạn tin tưởng rằng vợ/chồng bạn sẽ nuôi dạy con cái một cách tốt đẹp như cách cha mẹ của bạn đã làm với bạn. Đó là những điều tốt lành mà văn hóa phương Đông vẫn còn giữ lại, mặc dù trên một góc nhìn về mặt giáo dục thì chúng ta vẫn kém hơn phương Tây, vì vậy chúng ta cũng phải đối mặt với những giới hạn và nỗi đau mà 'gia đình' mang lại.
Ở phương Tây, cuộc sống tập trung nhiều vào cá nhân hơn, con người có nhiều tự do hơn, dẫn đến việc gắn kết gia đình không ổn định và dễ dẫn đến sự tan vỡ. Điều này tạo ra sự chia rẽ sâu sắc, bối cảnh phim đặt trong một tình huống như vậy.
Khi Sophie hỏi Calum về cảm giác của anh khi 11 tuổi, anh không trả lời, vì cha mẹ của anh không nhớ ngày sinh của anh, họ chỉ nhớ sau khi anh nhắc nhở, điều này cho thấy từ khi còn nhỏ, anh đã không được gia đình quan tâm và dạy dỗ, anh lạc lõng và tự 'bơi' trong cuộc sống, anh không học được cách gắn kết với người khác, không có 'tiêu chuẩn' nào được hình thành trong tâm trí anh, về gia đình, tình yêu, lý tưởng, cách nuôi dạy trẻ con. Hay nói cách khác, mặc dù khi Sophie cùng con gái đi du lịch thì Calum 31 tuổi, nhưng tâm hồn của anh vẫn còn là của một đứa trẻ.
Kết quả là khi mới 20 tuổi, Calum đã làm cha - một tuổi đời quá trẻ để có thể làm cha. Ở phương Đông, việc có con ở tuổi 20 không có gì lạ, nhưng ở phương Tây, có sự khác biệt, vì chúng ta sống với gia đình, con được ông bà và dòng họ chăm sóc; ở phương Tây, khi bước sang tuổi 18, họ muốn tự do và rời khỏi gia đình, thậm chí có thể là từ khi 15-16 tuổi, điều này được minh họa qua câu hỏi của Sophie về khi nào Calum gặp mẹ anh ta, anh không trả lời.
Khi con gái hỏi về tương lai của mình, Calum nói rằng đó là một cuộc sống tự do, có thể trở thành bất kỳ 'ai' và đi đến bất kỳ nơi nào mình muốn, nhưng như tôi đã phân tích ở trên, khi không có 'tiêu chuẩn' hoặc sự gắn kết hoặc hướng đi cụ thể nào, thì tự do trở thành một lời nguyền mà các triết gia vô thần đã nói, họ có thể tự tạo giá trị cho cuộc sống, nhưng với những người thông thường như Calum, thì sao? Anh ấy mất phương hướng trong mọi thứ, anh có bạn gái và con gái, nhưng anh không muốn kết hôn, anh yêu cô gái này và cô gái khác, lý tưởng của anh thay đổi nhanh chóng như tình yêu, khi yêu một cô gái, anh muốn mở quán cà phê, khi gặp cô gái khác, cả hai lại theo đuổi một lý tưởng khác, Calum không có ngôi nhà, nơi anh sống chỉ như 'quán trọ'.