Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 là một trải nghiệm kinh dị đầy đủ, không tập trung vào việc làm mới.
Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 mang đến ba khía cạnh đặc trưng của điện ảnh kinh dị Thái, ba quan niệm tín ngưỡng của họ và, quan trọng hơn cả, ba trải nghiệm phim đa dạng. Chúng không hoàn hảo, nhưng khi kết hợp lại, chúng hài hòa về ý nghĩa.
Dựa trên các câu chuyện có thật
Tương tự như phần 1 và 2, Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 là một sê-ri gồm 3 bộ phim ngắn lấy cảm hứng từ các truyện ma, truyền thuyết đô thị được cho là dựa trên những sự kiện thực tế. Mỗi tập phim mang một chủ đề khác nhau, phản ánh một khía cạnh của hệ thống tâm linh xứ chùa vàng, mang trên mình những màu sắc kinh dị đa dạng.
Một điểm chung của 3 câu chuyện trong đây là tất cả diễn ra tại một trường đại học, đúng như tên gọi của chúng. Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 không phải là bộ phim kinh dị đầu tiên của Thái Lan sử dụng định dạng 'tuyển tập'. Cách tiếp cận này đã mang lại nhiều điểm mạnh cho bộ phim, nhưng nhìn chung, nó vẫn chưa phải là bộ phim kinh dị hay nhất của điện ảnh Thái vào thời điểm này.
Trải nghiệm phim ảnh đủ chất lượng
Gồm có ba câu chuyện ngắn xoay quanh chủ đề tín ngưỡng dân gian, hồn ma giận dữ và ngôi đền bị xâm chiếm, Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 là một trải nghiệm đầy thú vị. Mỗi câu chuyện hiện ra như để bù đắp lẫn nhau, từng chi tiết mang lại sự an toàn cho bộ phim.
Một trong những lợi thế của việc sử dụng định dạng truyện ngắn là mỗi tập phim đều có bản sắc riêng và áp dụng nhiều kỹ thuật hù dọa khác nhau, đồng thời thể hiện ba chủ đề, ba thông điệp độc đáo. Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 nhấn mạnh màu sắc phong phú và phong cách “truyền thuyết đô thị” mạnh mẽ.
Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 không xem mình là một thứ gì quá cao cả. Nó dường như được tạo ra để giải trí hoặc duy trì những câu chuyện truyền miệng này. Do đó, không có sự bứt phá nào được thực hiện ở đây là điều dễ hiểu. Ngược lại, ba câu chuyện trong đây trở lại với điểm mạnh nhất của điện ảnh Thái Lan.
Những cảnh jumpscare đột ngột vẫn được áp dụng như một cách để làm sợ hãi chủ yếu trong tập 1 Jao Nan. Tập 2 Phee Take sử dụng hiệu ứng thực tế với âm thanh và hình ảnh ma quái được phóng đại. Tập 3 The Invisible Shrine lại kết hợp giữa yếu tố hài hước và kinh dị thường thấy trong những năm gần đây trong phim Thái Lan. Do đó, bộ phim này có thể luôn làm hài lòng một phần khán giả nào đó.
Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 thiếu đi sự nhấn mạnh
Điều mà người viết cảm thấy tiếc nuối nhất về phim có lẽ là Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 trở nên quá chung chung. Nó không còn nhấn mạnh vào màu sắc cuộc sống sinh viên như trước mà trở nên tập trung vào yếu tố kinh dị, đẩy lùi yếu tố con người so với hai phần trước. Tuy nhiên, yếu tố kinh dị trong phim vẫn có những thay đổi khó đoán.
Khi áp dụng lối kể chuyện của truyện ngắn, câu chuyện diễn ra khá nhanh. Nhiều chi tiết đã bị bỏ lỡ và nhiều tình huống không được làm rõ. Đối với Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3, ba tập phim đều thể hiện sự thiếu sót ở cách thực hiện lộn xộn và chủ đề đôi khi không được khai thác hết.
Phân tích từng tập phim, Jao Nan tập trung vào yếu tố đẫm máu và mối đe dọa, nhưng câu chuyện lại quá dễ đoán. Phee Take có thể là tập phim nặng về tâm lý nhất, khai thác chủ đề nhức nhối tại giảng đường Thái nhưng việc vẽ nét nhân vật lại hụt hẫng. Trong khi đó, The Invisible Shrine dù cân bằng nhất về mức độ kinh dị và hài vẫn không có gì đặc sắc. Một trong những tập phim này xứng đáng có một phim điện ảnh dài, để khai thác được sự phức tạp và sâu sắc của chủ đề cũng như thông điệp mà nó muốn truyền tải, hoặc chuẩn bị cho một loạt phim dài.
Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 phù hợp với ai?
Có thể nói, Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3 như một bữa tiệc khai vị, được chia thành các món nhỏ vừa miệng, phục vụ như một lời mời thưởng thức đối với khán giả chưa quen với phim Thái Lan bao giờ, hoặc đơn giản là một bộ phim giải trí.
Tóm lại, không nên kỳ vọng quá nhiều về Chuyện Ma Giảng Đường Năm 3. Hãy xem bộ phim này với tư cách của nó.