Ngày Hủy Diệt của Đế Quốc (Civil War) mang đến một hành trình điện ảnh đầy ấn tượng về kỹ thuật và kịch bản xuất sắc.
Ngày Hủy Diệt của Đế Quốc là một bộ phim dễ gây hiểu lầm ngay cả với tựa đề tiếng Anh của nó. Đây không phải là câu chuyện về nội chiến hoặc chiến tranh, không có bất kỳ lý tưởng vĩ đại hay bài phát biểu về tự do. Nó là những khoảnh khắc sự thật được tóm gọn và những ý nghĩa sâu sắc khiến bạn không hối tiếc khi xem phim.
Câu Chuyện Mỹ Thuật Huyền Diệu về Một Mỹ Tưởng Mở
Hoạt động của nước Mỹ trở nên thực tế nhưng cũng như một cơn ác mộng. Các tiểu bang tuyên bố độc lập, tổng thống treo cờ và FBI tan rã. Chiến Tranh Nội Bộ nổ ra giữa các liên minh quân đội của Texas và California so với chính phủ liên bang. Tình hình căng thẳng, mất ổn định khiến người dân Mỹ đau khổ.
Trong bối cảnh hỗn loạn, một nhóm nhà báo chiến trường gồm cây viết kỳ cựu Sam, phóng viên phóng sự Joel, nhiếp ảnh gia chiến trường kỳ cựu Lee (Kirsten Dunst) và cô nhà báo tập sự Jessie quyết định thực hiện một chuyến đi táo bạo. Mục tiêu của họ là Nhà Trắng và cơ hội để phỏng vấn Tổng thống.
Một bộ phim như Ngày Tàn Của Đế Quốc không thể không nói đến chính trị thực tế. Những chi tiết phim gợi lại những mâu thuẫn Mỹ đã và đang phải đối mặt trong thực tế. Nhưng đạo diễn Alex Garland không diễn giải một cách cường điệu rõ ràng. Ngược lại, bộ phim tinh tế nhấn mạnh vào tính sát thương, tấn công vào trái tim đất nước.
Garland dứt khoát thể hiện ý tưởng của mình thông qua những phác thảo rộng lớn, không quá gắn kết với hiện thực. Tuy nhiên, bằng cách sử dụng ngôn từ súc tích và trực tiếp, anh ta vẫn thành công tạo ra một tác phẩm có tính tiên tri hơn là tưởng tượng.
Ngày Tàn Của Đế Quốc không chỉ xoay quanh chiến tranh.
Ngày Tàn Của Đế Quốc là dự án hành động có ngân sách lớn đầu tiên của nhà A24, đồng thời là bộ phim đầu tiên của hãng liên quan đến chủ đề chính trị và viễn tưởng. A24 đã không làm khán giả thất vọng khi tạo ra một tác phẩm khiến họ sống trong tâm trạng hoang mang kéo dài, không thể đoán trước được diễn biến tiếp theo.
Về mặt hình ảnh, bộ phim này, như nhiều dự án khác của A24, luôn biết cách kích thích thị giác với những chi tiết tinh tế nhất. Phần lớn cảnh trong phim diễn ra vào ban ngày hoặc dưới ánh sáng nhân tạo vào ban đêm. Màu sắc được sử dụng một cách linh hoạt và tinh tế, vừa sôi động vừa trầm lặng.
Khi cần thiết, mọi màu sắc được làm sạch, chỉ để lại hình ảnh đen trắng sắc nét trong ống kính của Lee và Jessie. Giải thích không cần thiết khi những hình ảnh sống động này có thể truyền đạt thông điệp một cách hiệu quả hơn bất kỳ lời nào.
Ngày Tàn Của Đế Quốc không phải là bộ phim nổi bật về mặt hình ảnh. Tuy nhiên, nó chắc chắn làm cho người xem ấn tượng với cách sắp đặt màu sắc, việc sử dụng tương phản và đôi khi là việc làm lệch tông màu, để tạo ra những khung cảnh đặc biệt và ấn tượng.
Ngay cả âm thanh trong phim cũng được tinh chỉnh một cách sáng tạo. Ngày Tàn Của Đế Quốc với tiếng súng nổ đầy ồn ào, tiếng gầm rú của động cơ phản lực, tạo nên không khí chiến tranh ồn ào đến nghẹt thở. Đặc biệt, bộ phim còn chọn những giai điệu, bài hát cổ điển để tăng thêm sự sụp đổ và suy tàn trong bối cảnh đau khổ và tuyệt vọng.
Không thể phủ nhận, về phần kỹ thuật, Garland đã làm nên một điều ấn tượng. Tuy nhiên, sức hấp dẫn mạnh mẽ của Ngày Tàn Đế Quốc nằm ở cách nó thu hút khán giả vào một câu chuyện đầy hỗn loạn - nhanh chóng, chậm rãi, dồn dập, và hiếm khi có khoảnh khắc nghỉ ngơi, không để lại bất kỳ câu hỏi nào trong tâm trí của khán giả.
Rõ ràng rằng, trọng tâm của Garland không nằm ở cuộc chiến, không phải là phe phái hay những anh hùng. Những người anh hùng của nhà làm phim là nhóm phóng viên nhỏ bé, không có vũ khí, dễ dàng trở thành nạn nhân của chiến tranh. Đặt họ vào trung tâm, Garland mô tả một cách thực tế và lý tưởng về nghề phóng viên qua 3 thế hệ. Và đó là một câu chuyện đầy gây cấn.
Trên nền bối cảnh và âm thanh sôi động, các phóng viên đang chinh chiến trên chiến trường. Garland đưa khán giả vào cuộc sống của những người đầu tiên chứng kiến những sự kiện lịch sử, những khoảnh khắc có thể kể thành nghìn câu chuyện, hàng trăm sự thật. Và Ngày Tàn Của Đế Quốc cho thấy cách những khoảnh khắc đó được tóm gọn ra sao.
Chưa từng có một nghề nghiệp nào được mô tả đầy hấp dẫn như thế, khi người xem bị thu hút bởi phong cách làm việc, đau đầu với những khúc mắc về đạo đức, hoàn toàn trung lập, chi phí của những bức ảnh kiếm tiền, cảm thấy đau lòng với những thất vọng của họ và hạnh phúc khi nghề nghiệp được kế thừa bởi thế hệ sau.
Ngày Tàn Của Đế Quốc dành cho ai?
Nếu coi đây là một bộ phim chiến tranh, bạn sẽ thất vọng khi thấy Ngày Tàn Của Đế Quốc bắt đầu và kết thúc trong sự mơ màng. A24 không dễ đoán như vậy và Garland luôn biết cách phá vỡ kỳ vọng ban đầu của khán giả. Đây là một bộ phim súc tích, tồn tại như một cái nhìn sâu sắc, ngắn gọn và cân bằng về báo chí và sự khủng khiếp của chiến tranh.
Đừng kỳ vọng rằng Ngày Tàn Của Đế Quốc sẽ giống như Dunkirk hay Fury. Hãy kỳ vọng vào một bộ phim thú vị kích thích bạn cảm nhận mọi loại cảm xúc, đưa ra những nhận định riêng, và mang đến một hành trình phim ảnh điệu nghệ về kỹ thuật và kịch bản xuất sắc.