Nếu người trưởng thành có cơ hội và tinh thần để ghi lại nhật ký hàng ngày, đây có thể là những trang đầu tiên trong cuốn nhật ký đó.
Nếu bạn đã cảm thấy mệt mỏi với những bộ phim tập trung vào tầng lớp thượng lưu, với cuộc sống tràn ngập lý tưởng và lãng mạn, có lẽ bạn sẽ thích My Liberation Notes.
My Liberation Notes – Nhật ký tự do của tôi (2022) vừa mới ra mắt trên Netflix, mặc dù biết sẽ phải đợi. So với “Nhật ký tự do”, mình ưa thích hơn “Nhật ký giải phóng của tôi”. Biên kịch mô tả bộ phim xoay quanh những người mắc kẹt trong hố sâu cuộc sống, mệt mỏi với hiện thực không lối thoát và quyết tâm tìm kiếm sự tự do và hạnh phúc trong cuộc sống tẻ nhạt.
Đối với tôi, quá trình tìm kiếm sự “tự do” đòi hỏi một cuộc cách mạng hoàn toàn, một sự giải phóng của cuộc sống.
Đánh giá phim My Liberation Notes
Mặc dù đã xem hết tập mới vào cuối tuần, nhưng trong một ngày làm việc văn phòng bình thường, tôi muốn chia sẻ đánh giá về My Liberation Notes – những trang nhật ký đầu tiên của những người trưởng thành.

Theo quan điểm của bạn, độ tuổi thanh niên nên được tính đến bao nhiêu tuổi? Đây là câu hỏi được đặt trong một cuộc khảo sát mà công ty của Yeom Gijeong, người chị cả, đã tiến hành với người dân Hàn Quốc. Luật Thanh niên số 57/2020/QH14 của Việt Nam quy định độ tuổi thanh niên từ 16 đến 30 tuổi. Trong khi đó, Luật Thanh niên Hàn Quốc xác định thanh niên từ 19 đến 30 tuổi, nhưng có thể thay đổi tùy theo quy định của từng địa phương.
“Tại Seoul, người ta coi là thanh niên từ 19 đến 29 tuổi. Nhưng ở Jeolla, thanh niên kéo dài đến 39 tuổi. Còn ở Bonghwa, Bắc Hyeongsan, một người vẫn được coi là thanh niên đến tận 49 tuổi. Có 56% cư dân Seoul cho rằng thanh niên nên nằm trong khoảng từ 19 đến 29 tuổi.”
Vậy thì thực sự, độ tuổi nào mới là phù hợp để được xem là thanh niên? Tuổi trẻ của chúng ta thường xuyên bị giới hạn, khiến cho chúng ta phải đẩy mạnh hết sức lực trước khi đến đích. Rồi khi chúng ta sắp đến vạch đích, lại cảm thấy một cảm giác ê chề và thất vọng.
Độ tuổi thanh niên, độ tuổi thích hợp để lao động và giải trí tại mỗi địa phương ở Hàn Quốc đều có các quy định khác nhau. Cư dân Seoul, được coi như phần lòng đỏ trứng, sống nhanh chóng và sôi động, họ cố gắng hết mức và tận hưởng tuổi trẻ đến 29 tuổi. Sau thời gian đó, có lẽ là thời kỳ kết hôn, mua nhà, mua xe, thăng tiến trong sự nghiệp, những điều mà những người trẻ đang vật lộn tại thành phố đều đang khao khát.
Ở những vùng xa như Jeolla, Bắc Gyeongsang, thanh niên có thể kéo dài đến 39 tuổi, thậm chí là 49 tuổi. Có lẽ đối với họ, thanh niên không chỉ là thời kỳ để tận hưởng tuổi trẻ, mà còn là thời kỳ để làm việc. Sức khỏe tốt để thực hiện công việc nặng như đồng áng vẫn được coi là thanh niên.
Chỉ một cuộc khảo sát, nhưng có lẽ đã nói lên điều lớn lao nhất mà bộ phim muốn chia sẻ. Cuộc sống của những người ở độ tuổi “thanh niên” tại Hàn Quốc đang phải đối mặt với việc hình thành bản thân và những bất công xã hội.

Không chỉ ở Hàn Quốc, mà còn ở khắp nơi trên thế giới. 20 tuổi, với tất cả nhiệt huyết và hy vọng, chúng ta thường mơ rằng mình có thể làm được nhiều điều. Nhưng khi bước sang tuổi 30, gần như kết thúc thời kỳ thanh niên, chúng ta vẫn ngày ngày ngồi ở bàn làm việc, hoàn thành công việc trong 8 giờ và mệt mỏi về nhà, chen chúc trên chuyến tàu điện về nhà.
My Liberation Notes là những trang nhật ký đầu tiên về cuộc sống của những người ở độ tuổi này trong xã hội, những người đã vượt qua định kiến về trẻ con, nhưng đang phải đối mặt với những thách thức của việc trở thành người trưởng thành.
Khi chúng ta tiến gần ngưỡng tuổi này, chúng ta thường bị bao bọc giữa việc sống theo lý tưởng hay chỉ để tồn tại. Lo lắng về những sai lầm và khả năng phải bắt đầu lại từ đầu, nhưng cũng sợ phải tiếp tục làm công việc hiện tại đến khi già cỗi.
“Lúc này, anh vẫn lo phải trả tiền taxi một mình à? Hẹn gặp ở đây để thuận tiện về mà.”
“Quen nhau rồi, anh cứ phải đến chỗ em mỗi lần. Từ nhà anh đến ga Gangbuk còn xa chán đúng không? Gặp em xong, anh lại phải đi cả tiếng rưỡi mới về nhà.”
“Tớ đi theo quốc lộ số một. Qua cả chặng đường dài, vượt cả sông Hàn để lên đến đó. Có lẽ cái tên kia chẳng biết Gyeonggi nhìn như thế nào. Khổ sở lắm mới lên được tận đó, vậy mà…”
Ở độ tuổi này, nhiều người mơ về một mối tình, thậm chí không còn nghĩ đến việc kết hôn. Ở lứa tuổi này, họ chỉ đơn giản muốn được yêu đương. Nhưng liệu tình yêu có đơn giản chỉ cần trái tim, khi tiền bạc đang xói mòn lãng mạn của mỗi người.
Để hẹn hò, không phải cứ muốn làm là làm, cần có tiền bạc, cần có thời gian. Ai nói chỉ cần yêu là có thể làm mọi thứ? Với những người như anh em nhà họ Yeom, đây có lẽ là thách thức khó khăn. Thực tế cuộc sống thì không dễ dàng như vậy.
Khi có đủ thời gian và tiền bạc, có lẽ chúng ta mới nghĩ đến đồng nghiệp có mùi cơ thể khi cùng tham gia câu lạc bộ Golf, hoặc thậm chí mất hàng giờ chỉ để làm bộ móng tay mới.

Có thể chị em nhà họ Yeom chưa đủ cố gắng nên không thể sống một cách thoải mái. Mọi nỗ lực không phải lúc nào cũng mang lại kết quả như mong muốn. Đôi khi, chúng ta cảm thấy bế tắc và khổ sở trong cuộc sống vì không phải ai cũng có thể nổi bật và vượt trội.
Những trang nhật ký buồn được trình bày một cách ấm áp, mỗi người sẽ nhận ra chính mình trong từng câu chuyện nhỏ của phim và trong từng nhân vật từ chính đến phụ.
Chỉ trong hai tập đầu, My Liberation đã mở đầu một cách rất ngọt ngào, tạo ra nhiều mẩu chuyện nhỏ khiến người xem cảm thấy đồng cảm.
Hy vọng rằng bộ phim sẽ phát triển tốt những trang nhật ký đầu tiên, không để tình tiết nào làm ảnh hưởng tiêu cực mà mở ra một con đường nhẹ nhàng hơn cho những người trưởng thành đang mệt mỏi giống như các nhân vật trong phim.
“Chúc mọi người đều tràn đầy hạnh phúc, như ánh mặt trời tỏa sáng. Không một nếp nhăn xuất hiện.”
Đoạn trailer của My Liberation Notes – Nhật ký tự do của tôi
Tác giả: Ngô Tấn Phát
Từ khóa: [Đánh giá phim] My Liberation Notes – Nhật ký tự do của tôi (2022)