Raghu, một con voi, thể hiện sự hoài niệm trước khi chuyển đến nơi sống mới, trong bộ phim tài liệu ngắn nhất đoạt giải Oscar 2023 'Những Người Nói Chuyện Với Voi'.
'Những Người Nói Chuyện Với Voi' là tác phẩm đầu tay của đạo diễn Kartiki Gonsalves, đoạt giải Phim tài liệu ngắn nhất Oscar 2023. Trong bài diễn thăng nhận giải, Kartiki nói: 'Tôi đứng đây để nhấn mạnh mối quan hệ thiêng liêng giữa con người và tự nhiên, với sự kính trọng của cộng đồng bản địa và sự đồng cảm với các sinh vật mà chúng ta chia sẻ không gian'.
Câu chuyện theo chân hai người Kattunayakan Bomman và Bellie chăm sóc Raghu, một chú voi mất mẹ khi mới vài tháng tuổi. Bằng tình yêu thương, Raghu lớn lên khỏe mạnh. Sau đó, Bomman được giao một con voi khác, tên Ammu, ba tháng tuổi. Hai con voi trở thành bạn thân và cùng nhau trưởng thành. Tuy nhiên, một ngày nọ, Raghu phải rời đi.
Phim đưa người xem đến trại nuôi voi Theppakadu ở Tamil Nadu (Ấn Độ). Các con voi ở đây chủ yếu là mồ côi hoặc lạc mẹ, không thể quay trở lại đàn. Quản tượng, đa số là thuộc bộ tộc Kattunayakan, là người chăm sóc chính. Bomman, thế hệ thứ ba trong gia đình chăm sóc voi, cùng Bellie, từ một người sợ động vật hoang dã, trở thành người nuôi dưỡng voi nhờ tình yêu với Raghu và Bomman.
Cuộc sống của Bomman và Bellie xoay quanh việc chăm sóc hai chú voi. Hàng ngày, họ thức dậy, cho ăn, dọn dẹp chuồng, chơi với chúng và tắm rửa cho chúng. Bomman thường gọi Raghu là 'cục cưng của anh', còn Bellie thì xem voi như đứa con ruột của mình. Nhờ công việc này, tình cảm của họ trở nên mặn nồng hơn và họ quyết định bước vào hôn nhân.
Sự thông minh của voi được thể hiện qua việc Raghu thích chơi đá bóng và biết chọn lựa thức ăn. Raghu và Ammu thường biểu hiện tình cảm với con người bằng cách quấn vòi quanh tay hoặc chạm vòi vào đầu của quản tượng. Một cảnh cảm động là khi Raghu phải chia tay Bomman, Bellie và con voi Ammu để chuyển đến nơi mới. Đoạn phim ghi lại cảnh Raghu nằm trên mặt đất không muốn đi. Bomman phải an ủi và xoa đầu Raghu. Lời kể của quản tượng khiến khán giả hiểu được nỗi đau của sự chia xa và mất mát.
Với tình hình môi trường sống của voi châu Á đang bị đe dọa và biến mất nhanh chóng do xâm lấn và biến đổi khí hậu, nhà làm phim đã lựa chọn cách kể câu chuyện tích cực và lan truyền thông điệp bảo vệ môi trường. Bộ phim cũng nhấn mạnh vào việc bảo tồn văn hóa và tín ngưỡng của bộ tộc Kattunayakan. Ngoài việc chăm sóc voi, Bomman còn là một tu sĩ Hindu tôn thờ Thần voi Ganesha. 'Người Kattunayakan luôn quan tâm đến sự sống của rừng. Đi bộ trần truồng trong rừng là biểu hiện của sự tôn trọng. Chúng tôi sống nhờ vào rừng, và chúng tôi cũng bảo vệ rừng. Chúng tôi chỉ lấy những gì mà chúng tôi cần', Bellie chia sẻ.