Những phụ nữ bị xâm hại đứng trước ba sự lựa chọn: Tha thứ cho kẻ cưỡng bức, đấu tranh cho quyền lợi, hoặc rời xa trong 'Phụ Nữ Nói'.
Bộ phim này được Sarah Polley viết kịch bản và đạo diễn, dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của Miriam Toews năm 2018. Tác phẩm này đã nhận hai đề cử Oscar 2023 cho Phim hay nhất và Kịch bản chuyển thể.
Phụ Nữ Nói lấy cảm hứng từ sự kiện có thật từ năm 2005 đến 2009 ở địa bàn Manitoba, Bolivia, khi một số đàn ông đã sử dụng thuốc mê và xâm hại hơn 100 phụ nữ, trong đó có cả trẻ em. Mặc dù có 9 người bị kết án, tình trạng này vẫn tiếp tục diễn ra trong cộng đồng, khiến mọi người phẫn nộ.
Phim đại diện cho tiếng nói phản kháng của phụ nữ trong xã hội bất công - nơi ý kiến và cảm xúc của họ thường không được coi trọng. Tại đây, phụ nữ luôn phải nhẫn nhục và tha thứ cho tội lỗi của đàn ông. Họ bị đối xử không công bằng, bị cấm học hành. Mặc dù bị cưỡng hiếp đến tận cùng cực, nhiễm trùng hoặc mang thai, phụ nữ vẫn chưa bao giờ được tìm thấy công lý. Khi họ báo cáo vụ việc với chính quyền, họ thường bị xem thường, thậm chí bị oan trách vì các quan chức cho rằng họ chỉ đang nói dối hoặc tưởng tượng.
Một ngày, kẻ cưỡng bức bị bắt quả tang và phải đối diện với công lý tại thành phố. Sau một cuộc bỏ phiếu, tám người được chọn làm đại diện cho tất cả phụ nữ trong địa bàn để quyết định về tương lai của họ.
Trong suốt 104 phút, hành động chính diễn ra tại một nhà kho nơi tám người hội ngộ. Không gian chật chội kết hợp với tông màu xám đưa người xem vào cuộc sống đầy căng thẳng, bị chìm đắm của phụ nữ.