Nghe nói về câu chuyện đầy gian truân của người Mỹ và Anh phiêu lưu đến Liên Xô năm 1989 để giành quyền sở hữu Tetris, trò chơi bán chạy nhất lịch sử qua một bộ phim tài liệu trên YouTube. Do ấn tượng mạnh với sự hấp dẫn thực tế trong lịch sử, mình thậm chí còn mua sách để đọc thêm. Vì vậy, khi Apple giới thiệu bộ phim về cuộc đua phương Tây để chiếm lấy trò chơi này trong những ngày cuối cùng của Liên Xô, mình thật sự háo hức và đầy kỳ vọng.Tuy nhiên, sau khi đã xem nhiều tác phẩm khác về lịch sử thực tế như Argo, Narcos hay American Hustle, mình cũng nhận ra rằng các nhà làm phim thường sẵn lòng thêm vào những chi tiết không có thật hoặc sắp xếp lại thứ tự sự kiện để tạo ra sự hấp dẫn. Do đó, trước khi bắt đầu xem phim, mình đã chuẩn bị tâm lý cho những bất ngờ có thể xuất hiện.
Điều bất ngờ là những gì đạo diễn Jon S. Baird và biên kịch Noah Pink đã thực hiện trong bộ phim cùng tên với trò chơi xếp hình kinh điển.
“Kiểu như đạo diễn và biên kịch Hollywood luôn thêm vào những chi tiết, nhưng đối với tụi tôi, điều này không tạo ra vấn đề nào cả.”
Nói như vậy không có nghĩa là không có những tình tiết căng thẳng khi xem phim.
Điểm đầu tiên là cảm giác rằng mạch phim có vẻ hơi vội vã. Việc tập trung vào góc nhìn của doanh nhân Henk Rogers, người muốn đưa Tetris ra toàn cầu dưới sự hỗ trợ của Nintendo, đối mặt trực tiếp với đại gia truyền thông Robert Maxwell, làm cho nhiều yếu tố quan trọng trong lịch sử Tetris bị mờ nhạt hoặc chỉ xuất hiện trong vài giây trên màn hình.
Một trong những điều đó bao gồm quá trình sáng tạo của lập trình viên Pajitnov, người ban ngày thử nghiệm phần cứng máy tính mới, ban đêm nỗ lực tạo ra trò chơi mang lại niềm vui cho mọi người. Ví dụ khác là quan điểm của Nikolai Belikov, giám đốc ELORG, đơn vị nắm giữ bản quyền Tetris. Góc nhìn của Robert Stein cũng được nhấn mạnh, mặc dù chỉ được đề cập vì vai trò quan trọng trong câu chuyện, khi ông bị tỷ phú Robert Maxwell lừa.
Thứ hai, cuối cùng, Tetris không chỉ là một bộ phim, mà còn là một tác phẩm gây cấn với bối cảnh chiến tranh lạnh, trong đó trò chơi Tetris mà chúng ta biết đến chỉ là phần nhỏ. KGB, cơ quan phản gián của Liên Xô, xuất hiện với sự áp đảo đối với những nhân vật chính quan trọng, từ Nintendo đến Sega, từ Rogers đến Pajitnov.
Nói về nhân vật chính, diễn viên trẻ tuổi nhưng giàu kinh nghiệm như Taron Egerton thực sự hóa thân vào vai một doanh nhân chuyên nghiệp, từ chốt sale đến kỹ năng lập trình, tạo nên một nhân vật đầy thuyết phục. Nikita Yefremov, thủ vai cha đẻ Tetris, Alexey Pajitnov, cũng không kém phần ấn tượng với những cung bậc cảm xúc đa dạng. Mặc dù thời lượng ngắn, nhưng cách đạo diễn đồng thời tạo dựng mối quan hệ giữa họ khiến bộ phim trở nên hấp dẫn. Nhấn mạnh rằng, tình bạn giữa Henk Rogers và Alexey Pajitnov trong phim cũng được thể hiện rất tự nhiên.
Một khía cạnh hài hước nổi bật là theo dõi cuộc phiêu lưu của một chàng trai người Hà Lan, nói tiếng Mỹ, kết hôn với vợ Nhật Bản, và mạo hiểm sang Liên Xô chỉ để mua một trò chơi điện tử cho đối tác là hãng game lớn nhất thế giới.
Trong những khoảnh khắc hoàn hảo nhất, nhịp phim và biên tập tạo nên một tác phẩm đẹp không kém phần Bridge of Spies của Tom Hanks hay kiệt tác Tinker Tailor Soldier Spy với sự tham gia của Gary Oldman. Điều này khiến cho người xem dễ quên rằng phim thực sự là về lịch sử của trò chơi xếp hình.
Không nên nghĩ rằng mọi chi tiết về sự hiện diện của đội điều tra KGB trong phim là hoàn toàn tưởng tượng. Những cảnh đó dựa trên sự thật lịch sử, vì đơn giản thôi, không ai tin rằng một người nói tiếng Mỹ sẽ đến Liên Xô chỉ để du lịch.
Còn điều mà mình thực sự muốn thấy nhất là diễn xuất của diễn viên đảm nhận vai “bố già” Hiroshi Yamauchi, cựu chủ tịch Nintendo, và Minoru Arakawa, chủ tịch Nintendo of America. Họ thực sự ấn tượng trong việc tái hiện những nhân vật này. Phải thừa nhận rằng không có gì để chê ở khía cạnh tạo hình. Tuy nhiên, phim chủ yếu tập trung vào Rogers và Pajitnov, nên thời lượng xuất hiện của hai nhân vật kia không nhiều.
Điểm đặc biệt nữa là âm nhạc synth thập niên 80 của Lorne Balfe, một trong những nhạc sỹ nổi tiếng sáng tác nhạc phim và game mà mình yêu mến nhất, đã làm tăng thêm sự căng thẳng và hấp dẫn của bộ phim.
Những người khó tính khi thưởng thức tác phẩm này sẽ cảm thấy phim nhạt nhòa. Việc cố gắng mô phỏng không khí của Liên Xô trước thời kỳ đất nước này đổ bộ vào việc tạo ra một bộ phim trinh thám nghẹt thở, nhưng lại đẩy tác phẩm này vào lối mòn. Nó mắc kẹt trong một mạng lưới rối bời, phải cố gắng kết hợp tất cả mọi thứ: sự kịch tính, gay cấn, nội tâm và cảm xúc của từng nhân vật, quan trọng hơn cả là tôn trọng sự kiện lịch sử.
Kết quả là nửa sau phim với nhiều cảnh hành động và tiết lộ âm mưu, nhưng cảm giác thiếu sức sống và không ấn tượng như nửa đầu phim.
May mắn cho bộ phim này, không phải ai cũng khó tính như vậy. Tetris vẫn đáng xem, là một lựa chọn giải trí cho cuối tuần. Tuy nhiên, để so sánh với những tác phẩm trinh thám xuất sắc khác, Tetris thiếu một chút, bởi đạo diễn và biên kịch không quản lý được đất diễn cho từng nhân vật và diễn viên.
Bây giờ, Tetris đã ra mắt trên Apple TV+, mời anh em cùng trải nghiệm.