Câu nói này có lẽ là một trong những câu tôi yêu thích nhất trong loạt phim 'Anne với Tên E' của Netflix. Bộ phim được chuyển thể từ tác phẩm 'Anne of Green Gables' của nữ văn sĩ nổi tiếng người Canada L.M. Montgomery. Hơn một thế kỷ trôi qua, nhưng hình ảnh của cô bé Anne mồ côi, với mái tóc đỏ và tâm hồn mơ mộng dưới mái nhà xanh ở làng Avonlea vẫn sống động, chân thực và là nguồn cảm hứng cho nhiều cô gái trên toàn thế giới, bao gồm cả tôi.
Anne of Green Gables - hàng nghìn độc giả đã bị cuốn hút bởi cô bé này, không chỉ qua những bản phim được chuyển thể từ năm 1985 hay những cảnh thiên nhiên hoang sơ, hùng vĩ, mà còn qua âm nhạc hiện đại từ bài hát 'Ahead by a century' của ban nhạc The Tragically Hip trong loạt phim 'Anne với Tên E' (mặc dù phim thực sự xuất sắc). Chúng ta yêu Anne vì Anne chính là Anne. Khi nói đến Paven trong 'Thép đã tôi thế đấy', ta ngưỡng mộ Paven vì tinh thần cao quý, nhiệt huyết bất tận dù có khuyết tật nặng nề. Khi nói đến Holden Caulfield trong 'Bắt trẻ đồng xanh', ta đồng cảm với một chàng trai tài năng, thông minh nhưng lại sống ngoài thời đại. Nhưng khi nhắc đến Anne, ta yêu cô ấy vì chính bản thân cô ấy. Ta biết rằng cô luôn là chính mình, ở Avonlea hay bất kỳ nơi nào, vẫn là một cô bé tốt bụng, mơ mộng, lạc quan, thông minh và tiến bộ.
Bối cảnh của câu chuyện là làng Avonlea hư cấu thuộc đảo Hoàng Tử (Canada) vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 - thời điểm mà truyền thống gia trưởng đang chiếm ưu thế và phụ nữ đang đấu tranh để thể hiện bản thân trong xã hội bên cạnh việc dạy học, một nghề nghiệp được chấp nhận cho phụ nữ vì nó phần nào liên quan đến vai trò của một người vợ, một người mẹ. Anne trở nên nổi bật như một biểu tượng của làn sóng nữ quyền mới. Mặc dù có thể không phải là người sáng lập ra bất kỳ tổ chức nữ quyền nào hoặc làm nổi bật bất kỳ cuộc cách mạng cụ thể nào, nhưng cô thực sự là biểu tượng sáng giá nhất của thời đại.
1. Định kiến đến từ mái tóc
Trước khi đến Avonlea, Anne đã có thái độ tiêu cực về mái tóc đỏ của mình. Khi đến Avonlea, cô đã phải đối mặt với sự phê phán của bà Rachel Lynde về ngoại hình của mình, khiến cô cảm thấy tổn thương. Anne luôn muốn có một người bạn có mái tóc đẹp vàng óng như Diana Barry. Tại sao Anne phải chịu đựng nhiều sự phê phán về mái tóc của mình như vậy? Có thể là do mái tóc đỏ thường bị liên kết với những định kiến tiêu cực như phù thủy, nóng tính và là dấu hiệu của sự khác biệt. Mái tóc của Anne là biểu tượng cho sự khác biệt của cô. Anne luôn đối mặt với sự tranh cãi giữa ngoại hình và giá trị bên trong. Mặc dù cô có thể phiền lòng về mái tóc đỏ của mình, nhưng cô vẫn hy vọng một ngày nào đó cô sẽ tự do biểu lộ bản thân mình.
Mái tóc đỏ của Anne cũng là biểu tượng cho sự khác biệt về ngoại hình của hàng triệu người trên thế giới. Mỗi ngày, mọi người đều phải đối mặt với những định kiến về ngoại hình. Nếu bạn phải đối mặt với những lời chỉ trích nhỏ nhặt như vậy, hãy học theo Anne. Những lời phê phán sẽ giúp bạn trân trọng bản thân mình hơn và không làm mất đi giấc mơ trong lòng.
2. Nuôi dưỡng trí tưởng tượng
Thật là thú vị khi những tưởng tượng của bạn trở thành hiện thực, phải không?
Trí tưởng tượng là một đặc điểm nổi bật của Anne. Nhờ vào đó, một cô bé mồ côi đã biết yêu cuộc sống đắm say nhất, sống và dâng hiến bản thân cho mỗi miền đất cô đi qua. Trí tưởng tượng giúp Anne vượt qua mọi khó khăn và chinh phục tất cả. Nó thực sự là chìa khóa giúp Anne trở thành người mà hàng ngàn độc giả yêu thích. Với trí tưởng tượng của mình, Anne đã làm thay đổi không chỉ Chái Nhà Xanh mà còn cả Avonlea. Trong thời đại mà nhiều công việc phụ nữ bị hạn chế về trí tưởng tượng, Anne đã tỏ ra dũng cảm và khác biệt. Dù đôi khi trí tưởng tượng của Anne khiến cô gặp rắc rối, nhưng nó cũng mang lại cho cô nhiều trải nghiệm đáng giá và giúp cô thể hiện sự thấu hiểu đáng kinh ngạc. Với Anne, việc nuôi dưỡng trí tưởng tượng là điều quan trọng và cần được thực hiện mỗi ngày.
3. Cây bút triển vọng
Nếu bạn có những ý tưởng lớn, bạn phải sử dụng những từ lớn để diễn đạt chúng, phải không?
Giống như tác giả L.M. Montgomery, Anne Shirley là một cây bút triển vọng. Nhờ niềm đam mê đọc sách, cô có khả năng sử dụng ngôn ngữ sống động và vốn từ phong phú. Anne đã thành lập một câu lạc bộ viết truyện với Ruby và Diana, một bước tiến lớn mang lại sự mới mẻ. Cô luôn chia sẻ những câu chuyện của mình và luôn là người dũng cảm thể hiện quan điểm của mình bằng những từ lớn. Dù sau này cô nhận ra sức mạnh của sự im lặng, năng khiếu văn chương của cô vẫn giúp cô để lại ấn tượng sâu sắc với mọi người.
4. Anne có thể làm những điều mà một cậu con trai có thể làm
Khi nhận ra Marilla và Matthew muốn trả em lại viện mồ côi, Anne tức giận vì nghĩ rằng họ không muốn giữ em vì em là một cô bé. Anne khẳng định: “Điều gì một cậu bé làm được, cháu cũng có thể làm được”. Dù sống trong một xã hội đòi hỏi vai trò ràng buộc của phụ nữ, Anne luôn tự tin và không chịu bị khuất phục, dù đó là bởi bất kỳ cậu bé nào, thậm chí là Gilbert Blythe. Ở trường, em cố gắng học tập để đứng đầu lớp và luôn cạnh tranh với Gilbert – cậu bé nổi tiếng nhất trường. Anne luôn biết giữ vững bản thân và không để ai đánh giá sai lệch, đùa cợt mình. Sự độc lập, quyết đoán của Anne là điều được khuyến khích nhiều nhất ngày nay.
Ảnh: Anne of Green Gable (bộ phim năm 1985)
Bên cạnh quan điểm tiến bộ về vai trò của phụ nữ, “Anne of Green Gable” còn nổi bật với việc phá vỡ định nghĩa truyền thống về đứa trẻ ngoan. Một đứa trẻ ngoan không chỉ là người luôn ngồi ngoan ngoãn, sạch sẽ và không bao giờ đặt câu hỏi. Đó là đứa trẻ bị kìm hãm. Một đứa trẻ thực sự là người luôn tò mò với mọi thứ xung quanh, không ngừng đặt câu hỏi và thích làm theo ý riêng. Anne là một cô bé thực sự, không ngừng đặt câu hỏi và không ngừng thể hiện quan điểm của mình.
Mặc dù có nhiều giá trị tiến bộ và phong cách viết duyên dáng, series “Anne of Green Gable” vẫn có những điểm không hoàn hảo. L.M Montgomery cảm thấy áp lực từ xã hội về vai trò của phụ nữ, khiến việc tưởng tượng về cuộc sống sau này của Anne bị giới hạn. Mặc dù Anne đồng ý kết hôn với Gilbert, cô vẫn phải đối mặt với áp lực làm vợ và làm mẹ, gần như bỏ lỡ cơ hội phát triển sự nghiệp văn chương của mình.
Gấp cuốn sách lại, câu nói của Anne vẫn rơi rất sâu vào lòng tôi: “Bạn luôn có thể tận hưởng cuộc sống nếu bạn quyết định làm thế”. Anne luôn là nguồn động viên lớn cho tôi, cho chúng ta, dù trải qua những khó khăn hay bi kịch, cô bé vẫn luôn lạc quan và giàu tưởng tượng. Anne không chỉ là một nguồn cảm hứng về lòng can đảm cho phụ nữ, mà còn là minh chứng sống động cho sức mạnh của ước mơ.
Review chi tiết bởi: Thủy Ngân - MyBook
Hình ảnh: Tìm kiếm từ nguồn khác