Bản chất của người, với sự kiện lịch sử phong trào dân chủ Gwangju (1980) làm bối cảnh chính, được đánh giá là một trong những tiểu thuyết xuất sắc và giàu sức lay động nhất của Han Kang, được chính tác giả thừa nhận là “tác phẩm mà tôi không thể trốn tránh, không thể không viết, nếu không viết, không vượt qua, có lẽ tôi sẽ không thể đi tiếp đến bất cứ đâu.”
Về tác giả…
Han Kang, sinh năm 1970 tại Gwangju sau đó cùng gia đình chuyển lên Seoul sống từ năm mười tuổi.
Sau khi tốt nghiệp khoa Văn trường Đại học Yonsei, Han Kang đăng đàn năm 1993 trên báo Văn học và Xã hội với tư cách một nhà thơ. Năm 1994, cô cho ra mắt truyện ngắn “Mỏ neo đỏ”, giành giải sáng tác dành cho tác giả trẻ của báo Seoul Shinmun, kể từ đó bắt đầu chính thức hoạt động văn chương.
Suốt từ sự nghiệp viết văn gần ba mươi năm, với 3 tập truyện ngắn, 6 tiểu thuyết và 1 tập thơ, Han Kang đã dành được nhiều giải thưởng văn học danh giá cả trong và ngoài nước, trở thành một trong những nhà văn quan trọng nhất của văn học Hàn Quốc hiện đại. Trong đó nổi bật nhất là giải Man Booker International năm 2016 dành cho tác phẩm “Người ăn chay”. Năm 2018 cô tiếp tục lọt vào danh sách đề cử của giải thưởng này với tiểu thuyết giàu tính tự thuật.
Về tác phẩm “Bản chất của người”…
Khi mình đọc nhan đề là “Bản chất của người” của truyện, trong mình nổi lên một cảm giác run rẩy phần vì tò mò về tên nhan đề gây thu hút này, phần không biết đây sẽ là cuốn tâm lý học đào sâu một nhân vật những hỉ nộ ái ố, tình tiền chăng? Nhưng không, nó còn hơn thế, nó bỏ qua những ham muốn tầm thường để đi sâu hơn vào con người. Nó dường như rũ bỏ thân xác tồn tại của con người để tự hỏi về bản chất của người – thứ con người ta khó có thể có câu hỏi chính xác nhất. Ngay cả khi gấp lại cuốn sách nó vẫn là một câu hỏi mở day dứt trong tâm can chúng ta.
Điều mình thấy đặc biệt đầu tiên đó là, thông thường các tác giả sẽ thường viết gửi tặng một ai đó như một lời tri âm nhưng ở cuốn sách này mở đầu không có viết gửi ai cả, mà sẽ bắt đầu những câu chuyện luôn, thì mình đã nghĩ đây là cuốn tác giả muốn gửi tặng tất cả mọi người. Giữa một thế giới đang vấn nạn môi trường, giữa một thế giới vẫn còn những đau thương và nghèo đói, giữa thế giới vẫn còn sự thù hằn, giữa một thế giới người ta đang nói với nhau rằng chúng ta đang thờ ơ vì khoa học công nghệ thì cuốn sách tới như một vị thần đến từ quá khứ nhắc nhở chúng ta rằng: chúng ta đang cần xem lại chính mình, chúng ta cần xem lại tình yêu thuần khiết giữa chúng ta, xem lại lòng dũng cảm có đang thực sự chảy trong huyết quản chúng ta hay không hay chỉ là sự ngụy tạo yếu mềm. Một thế giới sẽ rất đau khổ nếu có những người xấu nhưng nó sẽ càng đau lòng hơn khi có sự im lặng của những người tốt, nhất là sự hèn nhát thì ở đây cuốn sách viết rất sâu lắng về sự dũng cảm.
Tiếp theo cuốn sách thường sẽ có cả lời cảm ơn ở cuối nhưng khi đọc cuốn này, lời cảm ơn mà mình muốn lại là từ chính mình đến với tác giả, thay vì những câu chuyện ngôn tình, những điều thi vị lãng mạn mà màn ảnh quê hương tác giả hay chiếu trên truyền hình thì tác giả đã hướng ngòi bút đến phần đen tối nhất, phần đáng sợ ám ảnh nhất. Đó thực sự là sự dũng cảm, mình cảm giác từ đầu ngọn bút tỏa ra tình yêu thương và cả nước mắt dù không muốn viết nhưng vẫn phải viết ra.
Đánh giá chi tiết bởi Quỳnh Anh - MytourBook