Dạo bước giữa lòng Thủ Đô đẹp lộng lẫy, bạn đã từng tò mò về Hà Nội xưa của những năm tháng hồi hộp, với cuộc sống nhộn nhịp đầy yêu thương mà cũng đầy khó khăn? Bộ sách “Yêu Hà Nội” với 4 tác phẩm nổi bật như Hà Nội, mũ rơm và tem phiếu; Kim Liên một thuở; Hà Nội, quán xá phố phường; và Yêu Hà Nội, Thích Sài Gòn, chắc chắn là câu chuyện chân thực và đầy tình cảm nhất về Hà Nội xưa.
Nhớ về những ký ức của “36 phố phường” xưa, câu chuyện được kể qua giọng điệu bình tĩnh nhưng đong đầy nỗi buồn, tiếc nuối cho những thăng trầm của thời gian và cuộc sống, vừa là cái nhìn sâu lắng của người từ vùng quê ra, vừa là cảm nhận của người sống giữa thành thị. Bộ sách này tái hiện lại mọi góc phố, từ kiến trúc đến văn hóa, mang lại một hình ảnh chân thực và đầy đời sống, khiến người đọc không chỉ cười mà còn có thể rơi nước mắt bất cứ lúc nào. Để hiểu về Hà Nội, hãy nghe những câu chuyện xưa. Và bộ sách này chính là người kể chuyện chân thực nhất.
1. Hà Nội, Mũ Rơm và Tem Phiếu - Tác Giả: Trung Sỹ
Hà Nội Và Những Chuyến Đi Bằng Tàu Điện
Điều Hành về Hướng Không Chắc Chắn
Người đi xuống và người đi lên
Dường như mọi người đều trông thật đẹp
Tiếng chuông tàu điện vang dội, như là lời nhắc nhở với con phố dài vẫn còn ngủ say trong sương sớm, về cuộc sống vẫn đang trôi đi.
Những tiếng leng keng đó, luôn làm những người sáng tác, những nhà văn nhớ mãi, phát ra từ bàn chân của người lái tàu.
Có sinh ra ở Hà Nội hay không? Có từng trải qua những thời kỳ của tem phiếu, mũ rơm, cửa hàng mậu dịch và tiếng leng keng của tàu điện hay không?
Những ký ức về một thời Hà Nội chưa xa đã bị coi là cũ. Bằng giọng văn chân chất, thật thà, gợi lên những cảm xúc sâu thẳm về một quãng thời gian trong quá khứ.
Ở cuối hàng, có một vài hòn gạch lởm chởm hoặc một cái rá sứt, được sắp xếp ở đó như là biểu tượng của một người mua đang tranh thủ mua rau ở quầy bên cạnh. Đôi khi, khi không ai để ý, đứa trẻ lại đá một viên gạch hoặc cái rá rách rách đó ra khỏi hàng, và nhận được sự đồng tình từ những người đứng phía sau. Những người đi chợ quay lại quầy cá, thấy 'văn phòng đại diện' của họ biến mất, tức giận và không thể làm gì khác ngoài việc trách móc.
Hà Nội, với những chiếc mũ rơm và những tờ vé, là một cuốn sách dành cho những người lưu lạc trong những kí ức tuổi thơ, những người đắm chìm trong tình yêu với mảnh đất và những kỷ niệm sâu đậm, ghi chép trên bước thời gian, như những viên gạch lót vỉa hè.
Kim Liên Một Thuở là một cuốn sách của tác giả Vũ Công Chiến, mô tả về Hà Nội qua con mắt của người dân đầu tiên tại khu tập thể Kim Liên. Cuốn sách này kể về những kỷ niệm gia đình, những ngày tháng ông tác giả đã sống và gắn bó với Kim Liên từ khi ông mới chuyển đến đây.
Kim Liên Một Thuở là một bức tranh hồi ức về Hà Nội, từ những người định cư đầu tiên ở khu tập thể này. Tác giả, Vũ Công Chiến, kể về những ngày đầu sống ở đây, với tất cả những khó khăn và sự thân thuộc dần dần tạo nên một phần không thể thiếu trong cuộc sống của ông.
Trong từng trang sách, Kim Liên hiện lên với vẻ đẹp đặc biệt và quyến rũ. Không có tiếng ồn ào của xe cộ, không có khói bụi, chỉ còn lại tiếng cười vui vẻ của trẻ con chơi đùa. Cuộc sống ở đây chậm lại, gần gũi hơn, mọi người sống hòa thuận, sẻ chia và không có xích mích hay tranh cãi.
Cuốn sách mô tả sự phát triển của Kim Liên qua các giai đoạn khác nhau. Từ một khu phố nhỏ nghèo đói của miền Bắc, đến những năm sơ tán và khó khăn, sau đó là những năm bao cấp với hàng người xếp hàng để mua thực phẩm. Cuối cùng, Kim Liên đã trở thành một khu phố đông đúc, với cơ sở hạ tầng hiện đại như hiện nay.
Hòa mình vào nhịp sống hiện đại, một ngày nào đó, chúng ta sẽ không còn thấy được di sản cổ kính của Kim Liên. Với suy nghĩ đó, tác giả hoàn thành cuốn sách này với hy vọng...
Ban đầu, sách được viết để dành tặng cho tất cả cư dân của Kim Liên, những người có kỷ niệm về quá khứ. Sau đó, thông qua câu chuyện của tác giả và của cả khu tập thể Kim Liên, để kể cho mọi người, những ai muốn hiểu sâu hơn về một phần của Hà Nội, muốn biết về cuộc sống của thế hệ trước, và những ai quan tâm đến lịch sử từ góc độ cá nhân.
Theo sự phát triển của xã hội, nhiều cư dân Kim Liên đã rời đi, chuyển đến sống trong các tòa nhà hiện đại hơn. Nhưng gia đình tác giả vẫn mãi 'mê mải' với cuộc sống ở đó. Gần 60 năm qua, họ đã gắn bó, sống tại khu tập thể này. Kim Liên trở thành một phần không thể thiếu trong kí ức của họ, đã đi cùng họ qua mọi thăng trầm của cuộc đời.
Không giống như Hồi ức lính, Kim Liên một thuở chọn lối viết nhẹ nhàng, nhưng đầy tình cảm của tác giả. Đó là nơi ông đã gắn bó suốt nửa cuộc đời, là nơi giữ cho ông mạnh mẽ trong suốt sáu năm lính ngắn dài. Mỗi dòng chữ của Kim Liên được tác giả vẽ ra đều chứa đựng tâm hồn của ông.
Trong Kim Liên một thuở, chúng ta thấy rõ tinh thần chiến đấu của cả một cộng đồng. Kim Liên đã trải qua nhiều khó khăn, nhưng với ý chí quyết định của mỗi cá nhân, nó đã phát triển mạnh mẽ như ngày nay.
Hà Nội, Quán Xá Phố Phường của tác giả Uông Triều là một cuốn sách khác đáng để đọc.
Tôi luôn tự hỏi điều gì làm cho Hà Nội trở nên đặc biệt. Hà Nội, một đô thị lớn nhưng vẫn mang một vẻ đẹp nhẹ nhàng, mơ mộng. Phần lớn sự đặc biệt đó đến từ cây xanh. Và Hồ Gươm, điều gì đã khiến cho hồ này trở nên thơ mộng và quyến rũ. Có lẽ do lịch sử lâu dài, câu chuyện về rùa vàng? Đúng vậy. Và một điều mà ít ai để ý, đó là sự đa dạng và phong phú của quần thể cây xanh đã làm cho mặt hồ trở nên yên bình, đáng nhớ hơn.
Hà Nội, Quán Xá Phố Phường của tác giả Uông Triều là một tập tản văn về những điều bình dị ở Hà Nội. Với tình yêu dành cho thành phố, Uông Triều đã vẽ nên bức tranh sâu sắc về Hà Nội - thành phố có tuổi đời hàng nghìn năm.
Từng bước, anh ta dẫn dắt chúng ta đi qua những con phố quen thuộc, những địa danh lịch sử như Đê La Thành, Hàng Đào, Hàng Ngang,... và những món ngon truyền thống như bánh rán, bún ốc, bún cá, phở bò,...
Thay vì diễm đoạt, tráng trách, Uông Triều chia sẻ những câu chuyện giản dị và chân thành. Những điều nhỏ bé kết nối lại với nhau, tạo nên một Hà Nội đậm chất và thơ mộng. Như người phụ nữ trung niên từ Nam Định bán miến trộn, bún riêu trên phố Phan Đình Phùng, hay người phụ nữ bán đậu phụ mắm tôm từ Thái Bình.
Yêu Hà Nội, Thích Sài Gòn của tác giả Hồng Phúc là một cuốn sách đáng để đọc.
Bạn đã bao giờ dừng lại ở Hà Nội chưa? Hay dừng chân trước Sài Gòn bao giờ chưa? Và liệu bạn có bao giờ tự hỏi mình làm thế nào để hiểu hết những ngõ ngách, hẻm mẹ, hẻm con của một thành phố lớn? Một thành phố, giống như con người, có những điều mà ta không thể hiểu hết. Nhưng may mắn là, với trái tim con người, ta có thể yêu một thành phố mãi mãi mà không cần lí do hay lo lắng.
Trong cuốn Yêu Hà Nội, Thích Sài Gòn, tác giả Hồng Phúc tiếp cận cuộc sống với tình yêu đặc biệt dành cho hai thành phố lớn. Tình yêu và kỷ niệm về Hà Nội được thể hiện qua từng trang sách, trong khi Sài Gòn cũng nhanh chóng chiếm được tình cảm của tác giả. Một người sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, nhưng lại chọn Sài Gòn để bắt đầu sự nghiệp. Đọc cuốn sách này, ta cảm nhận được một tâm hồn lãng mạn và sâu sắc, nhạy cảm và trí tuệ, vén màn văn hóa của hai thành phố mà tác giả đã trải qua, đã sống và đã chọn làm nơi dừng chân.
Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn
Lời Kết:
Hà Nội xưa vẫn mãi mãi xanh
Viết câu thơ, mong manh Hà Nội phố
Cho những người xa xứ, mang theo trong lòng nỗi nhớ
Hà Nội tự hào, Hà Nội thân thương
Trong những ngày này, cả nước và Hà Nội đang đối mặt với đại dịch, bỗng chốc thấy bóng dáng của một Hà Nội xưa hiện về, căng thẳng và cần sự đoàn kết của mọi người. Đó là Hà Nội của những năm 60-70, đối mặt với chiến tranh và sơ tán, nhưng vẫn hân hoan trở về để xây dựng lại cuộc sống. Đó là Hà Nội của tem phiếu, của các khu chung cư cũ, của văn hóa hàng rong, áo dài cổ...
Tất cả những đặc trưng đó được tái hiện trong bộ sách “Yêu Hà Nội”, bao gồm 4 tác phẩm quý giá: Hà Nội, Mũ Rơm Và Tem Phiếu, Kim Liên Một Thuở, Hà Nội, Quán Xá Phố Phường và Yêu Hà Nội, Thích Sài Gòn. Hà Nội với 36 phố phường, vẫn giữ lại vẻ đẹp của quá khứ mặc cho những khó khăn và nỗi đau, nhưng lại toát lên vẻ đẹp của tình người. Hãy dành thời gian trong những ngày “chống dịch” để trân trọng Hà Nội xưa, yêu thương Hà Nội hiện tại.