Trong tuổi thơ, chúng ta thường ngập tràn trong thế giới của những câu chuyện cổ tích, từ các nhân vật như lính chì, bạch tuyết, cô bé bán diêm cho đến nàng tiên cá... Tuy nhiên, khi cổ tích trở nên quen thuộc, mọi người bắt đầu tìm kiếm những phiên bản mới mẻ, lạ lẫm và sâu sắc hơn. Trong số đó, những câu chuyện được kể dưới góc nhìn cá nhân nổi bật nhất, khiến người đọc phải suy tư và cảm nhận sâu sắc hơn. Trong cuốn sách “Bụi Sao”, Neil Gaiman đã sử dụng trí tưởng tượng sáng tạo của mình để tái hiện lại những câu chuyện cổ tích theo góc nhìn của người lớn, đầy cảm xúc và độc đáo hơn.
Có những lúc câu chuyện cổ tích còn ý nghĩa hơn cả sự thật, không chỉ vì chúng nói về sự tồn tại của những con rồng mà còn vì chúng dạy rằng những con rồng đó có thể bị đánh bại.
(Những câu chuyện cổ tích không chỉ là sự thật vì chúng kể về việc rồng tồn tại, mà còn vì chúng kể rằng rồng có thể bị đánh bại.)
Neil Gaiman, tên thật Neil Richard Gaiman, sinh năm 1960 tại Porchester, Anh, hiện đang sinh sống ở Mỹ. Ông là một tác giả đa tài, được biết đến như là “ngôi sao rock” của văn học thiếu nhi toàn cầu và là tác giả ăn khách của nhiều tác phẩm truyện ngắn, truyện tranh và tiểu thuyết giả tưởng. Sách của Gaiman đã được dịch ra 28 ngôn ngữ và mang về cho ông nhiều giải thưởng văn học uy tín. Ông là tác giả đầu tiên giành được cả Huân chương Newbery và Huân chương Carnegie cho cùng một tác phẩm.
Người đọc thường nhận thấy Neil Gaiman có phong cách rất đặc trưng. Đó là sự kỳ diệu, màu sắc, niềm vui và cả sự nghiêm túc trong Bụi Sao, cuốn sách sắp được đề cập, và các tác phẩm văn học khác của ông nói chung. Ông chia sẻ rằng ý tưởng thường đến từ sự tuyệt vọng, ngay cả khi ông đang gấp rút. Những ý tưởng cũng xuất hiện đột ngột khi ông đang làm điều gì khác.
Có lẽ Bụi Sao cũng được viết theo cách đó.
Bụi Sao được xuất bản lần đầu vào năm 1999. So với những tác phẩm trước đó và cho đến nay, Bụi Sao luôn được xem là một trong những cuốn tiểu thuyết giả tưởng mang phong cách riêng biệt nhất trong sự nghiệp văn học của Gaiman.
Có lẽ bạn đã từng nghe về Coraline, một câu chuyện thơ mộng, bí ẩn và ấn tượng; Đại dương cuối con đường là một trải nghiệm sâu sắc và dự đoán; một thế giới nguyên sơ và đầy tính sáng tạo với các vị thần Bắc Âu, bao gồm Odin, Thor và Loki, cây tần bì Yggdrasil nối liền thế giới, và các nhân vật như khổng lồ và lùn trong thần thoại Bắc Âu. Tất cả đều khác biệt, nhưng tất cả đều là Neil Gaiman. Và Bụi Sao cũng không ngoại lệ, là một tác phẩm giả tưởng nhưng mang phong cách độc đáo, không nhàm chán, không thể nhầm lẫn với bất kỳ tác giả nào khác.
Ranh giới giữa cổ tích và thực tại chưa bao giờ mỏng manh đến như vậy. Sự kỳ quặc và u tối của Xứ Tiên chỉ cách con người một bức tường mỏng manh.
Cổ điển và nhân đạo, u tối và đầy cảm xúc, Bụi Sao chứa đựng những câu chuyện kỳ lạ phía sau cuộc hành trình của người anh hùng trẻ để khẳng định rằng cổ tích có thật hơn cả chúng ta tưởng.
Mọi tác phẩm văn học đều được tạo ra từ “ngôn từ”. Với khả năng vẽ lên những hình ảnh nghệ thuật, đưa chúng ta vào thế giới của cảm xúc, ấn tượng, suy tưởng mà ngôn ngữ thông thường khó có thể đạt tới. Ngôn từ trong văn chương giúp tác phẩm tiết lộ những bản chất sâu xa của cuộc sống.
Hãy đi và nắm lấy một tinh tú,
Biến một gốc khoai lang trở thành phụ nữ có bầu,
Hãy nói cho tôi biết nơi mà quá khứ đang sống,
Hãy cho tôi biết ai đã chia cắt bàn chân của ác quỷ,
Dạy tôi nghe tiếng hát của nàng tiên cá,
Hoặc chỉ cho tôi cách tránh xa cú chích của lòng đố kị,
Và tìm kiếm
Những cơn gió
Nào có thể lay động một trái tim chân thành.
Trong Bụi sao, có hàng loạt các câu văn có vẻ như không mang ý nghĩa đặc biệt, hoặc thậm chí là vô nghĩa.
Nữ hoàng Victoria vẫn ngồi trên ngai vàng của Anh, vẫn chưa trở thành góa phụ áo đen của Windsor.
Charles Dickens đang một lần nữa soạn thảo từng đoạn của tiểu thuyết Oliver Twist.
Bông tuyết mạ bạc rung trong lòng bàn tay của anh.
Cách Neil Gaiman viết một cuốn sách thực sự làm người đọc bất ngờ. Các chi tiết vụn vặt hiện lên trong suy nghĩ của độc giả một cách bất ngờ, rồi biến mất. Bằng một cách thần kỳ, họ nhận ra chân tướng của sự thật mà tác giả không cần phải diễn đạt trực tiếp.
Phong cách viết của Neil Gaiman thực ra rất đơn giản, nhưng càng đọc càng thấm thía, khiến người đọc cảm thấy như đang trở thành đứa trẻ khám phá một thế giới thần tiên trong tủ quần áo.
Thế Giới Thần Tiên mà Neil Gaiman mô tả thật mơ mộng và đẹp đẽ. Hành Trình của Tristran đầy nguy hiểm nhưng cũng đầy lãng mạn.
Anh bước thêm bước nữa, vẫn đang ở giữa thung lũng hẹp. Dương Xỉ cao, cây Du và Mao Địa Hoàng mọc khắp thung lũng, và vầng trăng sáng rọi giữa trời. Anh giơ cây nến lên cao, tìm kiếm ngôi sao băng, nhưng chẳng thấy gì hết.
Cốt Truyện bắt đầu từ làng Bức Tường, nơi Tristran bắt đầu hành trình đi tìm ngôi sao thất lạc để đổi lấy một nụ hôn của Victoria. Vì lời hứa, anh thâm nhập vào thế giới của nàng tiên và các pháp sư. Ai biết rằng ngôi sao không phải là đá cuội mà là một thiếu nữ và liều thuốc của sự xinh đẹp, bất tử.
Mạch Truyện bất ngờ xoắn nút, cuốn hút độc giả vào thế giới thần kỳ của cổ tích. Người đọc gặp hoàng tử, nàng tiên, kỳ lân, sư tử; hồn ma, người khổng lồ, phù thủy và cướp biển. Mỗi nhân vật gợi lên một câu chuyện đầy sắc màu, nhưng đằng sau đó cũng ẩn chứa những bài học châm biếm về con người.
Sư Tử vồ Kỳ Lân vòng quanh thị trấn.
Y đập một lần
Y đập lần thứ hai
Dốc hết sức mình
Y đập ba lần để chắc chắn
Sư Tử giữ vững quyền lực của mình
Ở đây có Tristran, chàng trai lang thang với ánh mắt ẩn hiện. Anh ta sống trong thế giới mơ mộng của tuổi trẻ và giữ một lời hứa trong lòng với cô gái được nhiều người chú ý nhất trong làng.
Victoria, người mà Tristran Thorn yêu. Cô đã trao cho anh một lời hứa về tình yêu tuổi trẻ và là động lực cho cuộc hành trình vượt qua Bức Tường.
Cuối cùng là một vì sao. Vì sao đó có thể là một viên đá? Hay một dải Ngân Hà? Không ai biết chắc chắn. Chỉ khi cuộc hành trình của Tristran bắt đầu, mọi điều sẽ rõ ràng hơn.
Tuy nhiên, không chỉ là việc tìm kiếm ngôi sao rơi về phía Tây của làng Bức Tường - cổng dẫn ra thế giới bên ngoài, mà còn phải đối mặt với ba phù thủy và các hoàng tử của Stormhold. Họ được coi là những khách mời đặc biệt của Gaiman.
Qua những thách thức và khó khăn, tâm trạng của các nhân vật đã trải qua sự thay đổi và phát triển rõ rệt.
Khác với Tristran ở ban đầu:
Anh rụt rè đến mức khổ sở, và như thường thấy trong thái độ của những người rụt rè đến mức khổ sở, anh cố gắng sửa chữa điểm này một cách quá lố khi cứ nhằm vào những thời điểm không phù hợp mà tỏ ra sôi nổi quá mức
Mọi người đang yêu đều có trái tim của một người điên và đầu óc của một nghệ sĩ hát rong
Sau khi gặp những vị khách đặc biệt của Neil Gaiman, tâm lý anh đã phát triển thành một con người hoàn toàn khác: trưởng thành hơn và không còn hy vọng nhiều vào những phép màu.
Đó là anh, người chạy theo ước mơ viển vông vì tình yêu. Nhưng đó cũng là anh, người trở về và lựa chọn từ bỏ tình yêu của mình.
Dẫu vậy, cái kết tốt đẹp vẫn mở ra cho anh chàng Tristran Thorn dũng cảm, nghĩa hiệp. Tristran Thorn cuối cùng đã thực hiện việc anh hằng khao khát đó là đặt chân tới những vùng đất mới và khám phá bao điều khác lạ. Quan trọng hơn cả, một lần nữa anh lại tìm thấy tình yêu.
Không ai có thể sống mãi trừ phi họ có được trái tim của một ngôi sao
Khi nào ta sẽ thắp lên ngọn nến Babylon?
Càng đọc văn của Gaiman, người ta càng dễ bị cuốn vào những ma thuật mà ông đã sử dụng. Bởi nói một cách đơn giản, Gaiman ở đây không còn là một nhà văn. Ông hóa thân thành ảo thuật gia đại tài, vẽ nên những bức tranh phép thuật về cuộc sống kỳ diệu, phong phú và náo nhiệt. Những câu văn có vẻ khó hiểu lại trở nên sáng tỏ sau mỗi lần độc giả phát hiện ra một câu chuyện mới.
Bụi sao còn được biết tới là một tác phẩm có nhiều cảnh bạo lực và không hoàn toàn phù hợp với mọi lứa tuổi. Nữ hoàng Phù Thủy máu lạnh với những trò giết người kinh dị, các chàng Hoàng Tử xứ Stormhold độc ác, vì tham lam vương quyền mà ra tay với anh em ruột, những cảnh tượng ghê rợn, hãi hùng của khu rừng ăn thịt. Tất cả đan xen lại với nhau và ẩn sâu đằng sau những huyền ảo.
Cuối cùng, cổ tích vẫn chiến thắng. Tình yêu được nuôi dưỡng trong con người Tristran Thorn trở thành điểm sáng của câu chuyện. Dù cho chàng trai trẻ này có thay đổi, không còn mang dáng vẻ đơn giản và ngốc nghếch nhưng khao khát đặt chân tới những vùng đất mới và hy vọng được khám phá vẫn còn đó, mãnh liệt giống như tuổi trẻ của chúng ta.
Bụi sao rực rỡ với màu sắc kỳ diệu nhưng cũng mang nỗi buồn. Đó là một câu chuyện cổ tích với sự nhân văn và đen tối. Giọng văn trầm ấm rong ruổi sau những dòng văn sâu lắng, đậm chất thơ, mang theo những ước mơ không giới hạn của những người trẻ hoặc thậm chí là những người lớn với trái tim trẻ thơ. Tác phẩm không nhắm đến việc thể hiện những suy nghĩ cao cả hoặc trốn tránh sự thực của thế giới. Thay vào đó, đó là cách Neil Gaiman truyền đạt quan điểm cá nhân về thế giới thông qua những câu chuyện cổ tích. Bởi vì, theo anh ta, loài rồng có thể tồn tại và cũng có thể sụp đổ. Bụi sao không chỉ sáng tạo mà còn thực tế đến đáng kinh ngạc.
Đánh giá chi tiết từ: Ánh Dương - MyBook