Sau này, khi tốt nghiệp cấp 3, bạn sẽ chọn con đường nào? Đó là ước mơ, là hoài bão của mỗi người. Linh và Nam, những nhân vật trong Cái Ngày Cô Ấy Đậu Harvard, với ước mơ được nhập học vào ngôi trường danh giá cũng như những năm thanh xuân rực rỡ của họ. Họ có điểm khởi đầu khác nhau, nhưng cuối cùng, họ cùng hướng về một mục tiêu chung. Cuối cùng, cuộc sống của họ sẽ đi về đâu? Hãy để tiếng nói của bạn cất lên cùng Cái Ngày Cô Ấy Đậu Harvard – Cuốn nhật ký chuẩn bị du học Mỹ của Trương Phạm Hoài Chung và Cao Hoàng Lan Anh.
Khánh Linh, một cô gái 18 tuổi với ước mơ của hàng vạn người trẻ trên khắp thế giới, đó là nhập học vào một trường đại học danh giá – Harvard. Đây không chỉ là niềm vui của cô, mà còn là niềm hạnh phúc của gia đình, của mẹ, của bố Linh. Tuy nhiên, niềm hạnh phúc này không trọn vẹn khi bố của Linh rời khỏi gia đình để tìm kiếm hạnh phúc ở nơi khác. Điều này đã khiến mẹ Linh trở nên mạnh mẽ và quyết tâm nuôi con một mình.
Linh cảm thấy sợ hãi và căm ghét đàn ông từ đó. Cô đã tự nhủ rằng sẽ không rung động trước bất kỳ người nào, dù họ có ngoại hình như Song Joong Ki trong phim Descendants of the Sun. Nhưng khi gặp Hoàng Nam, một chàng trai mà gia đình anh ấy đã hướng dẫn từ nhỏ để nhập học vào Đại học Harvard, mọi thứ đã thay đổi. Điều này thể hiện qua buổi hẹn đầu tiên của họ tại quán trà sữa Gong Cha trên đường Đinh Tiên Hoàng.
Tại sao Harvard luôn thu hút sự chú ý như vậy?
Họ sẽ không xem xét về tài chính cá nhân của bạn, mà sẽ tập trung vào hồ sơ đăng ký. Họ muốn chọn những người thực sự có tiềm năng và khả năng để đào tạo. Nếu bạn không đủ khả năng tài chính, họ sẽ cung cấp gói hỗ trợ để bạn có thể theo học trong 4 năm một cách thuận lợi.
Họ sẽ hỗ trợ bạn, nhưng điều họ mong muốn là bạn sẽ áp dụng kiến thức mà bạn học được để giúp đỡ người khác. Họ muốn tạo ra một thế giới tốt đẹp hơn. Nhưng mặt trái của Harvard là việc 'tiếp nhận và đào tạo con nhà giàu để duy trì các đế chế quý tộc.' Điều này đã thúc đẩy Linh phải đậu vào Harvard - niềm khao khát 'chứng tỏ năng lực của phụ nữ'.
Cô cũng muốn khẳng định rằng phụ nữ cũng có thể thành công mà không cần sự hỗ trợ của đàn ông, như cách mà mẹ đã dạy cô. Linh không chấp nhận mình thất bại, vì nếu cô thất bại, thì chính mẹ cô cũng thất bại, và như vậy, quyết định sống không phụ thuộc vào bố là một sai lầm.
Chính Nam đã thuyết phục Linh thể hiện mình một cách chân thành trong hồ sơ đăng ký vào Đại học Mỹ. Trong một thế giới màng và vàng, làm sao ban tuyển sinh có thể nhận biết ai là người thật lòng và ai là kẻ nói dối? Bạn biết đấy, không phải dễ dàng gì Harvard trở thành một ngôi trường nổi tiếng và bất cứ ai cũng hằng mơ ước.
Họ không cần phải biết phân biệt, chỉ cần họ có nghi ngờ thì bạn đã mất cơ hội thuyết phục họ. Giống như trong cuộc sống, bạn không cần chứng minh người khác nói dối, chỉ cần nghi ngờ thôi bạn đã lập tức mất lòng tin.
Cuộc sống không ngừng chuyển động...
Sau khi nhận được tin nhận vào Harvard, một tài khoản Facebook đã đăng một bài viết, có lẽ nhằm công kích Linh:
Trước hết, cô nàng Harvard đã bị tố làm giả bảng điểm trung học. Điểm số của cô ấy ở lớp 11 chỉ là 8.5 điểm, làm sao có thể được vào Harvard, khi hầu hết các hồ sơ du học khác đều có điểm trên 9.0? Chắc chắn mẹ hiệu phó của trường đã can thiệp.”
Đứng trước tình hình này, tôi thực sự muốn tấn công người đã viết bài này vì đã xúc phạm mẹ tôi. Và không có nhiều người biết rằng, Linh đã thực sự nộp điểm 8.5 cho Harvard và giải thích cho số điểm này. Linh đã dành rất nhiều thời gian để đọc sách và nghiên cứu về nhiều lĩnh vực khác nhau để có cái nhìn tổng quan và sâu sắc hơn. Và dĩ nhiên, Harvard đã tin tưởng Linh với việc cô bé đạt số điểm gần như tuyệt đối trong bài thi chuẩn hóa SAT.
Chỉ sau nửa giờ, bài viết đã thu hút gần 200 lượt like và 50 lượt chia sẻ. Và như bạn biết, chuyện gì đến cũng sẽ đến. Cộng đồng mạng luôn tin vào những gì họ đọc được, đặc biệt là những tin gây sốc và mang tính công kích như vậy.
Sau này, dù có nhiều câu chuyện nhưng chỉ là một phần của sự thật, những điều sau này thì không ai biết. Linh đã phải suy nghĩ nhiều, đó là Hoàng Nam! Chỉ có anh ấy mới biết mọi thứ về gia đình, câu chuyện và tình yêu với Harvard của Linh. Và liệu vì sự ghen tuông và anh ấy đã quên đi tình cảm của họ, vì lý tưởng thực sự mà Linh muốn theo đuổi? Chân lý chỉ có một, và Linh quyết định gửi một email để nói về sự thật cho Hoàng Nam.
Một buổi sáng ấm áp, và người 'bốc phốt' cũng đã được tiết lộ. Nhưng không phải là Hoàng Nam, mà là Nhật Anh và Hải Thu. Gánh nặng trong lòng Linh cũng đã được giải phóng. Và câu chuyện tình của Linh - Nam khiến tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc.
Dưới bóng mát của hàng me xen kẽ với những tia nắng lung linh, chàng trai đã làm tan chảy trái tim đá của Linh, của một cô gái đã mất niềm tin vào đàn ông trên đời này. Hoàng Nam quay lưng và khoe chiếc cặp màu đỏ thẫm. Ngày trước, Nam đã tặng Linh một chiếc cặp tương tự và nói rằng anh có mua thêm 2 chiếc nữa. Linh vẫn nghĩ rằng anh đã nói dối vì mình. Nhưng không...
Nam chưa từng nói dối Linh. Anh có hai chiếc cặp Harvard. Anh chưa bao giờ hôn ai cả. Anh cũng rất ấn tượng với Harvard sau khi tìm hiểu về trường. Nhưng Nam đã đậu vào Berklee School of Music ở Boston, vì vậy Linh không thể trốn khỏi anh được.
Để kết thúc bài viết này, mình xin trích đoạn bài luận mà Linh đã viết để nộp cho Đại Học Harvard với tựa đề: Chiếc cặp màu đỏ thẫm
“Tôi nhận được một chiếc cặp màu đỏ thẫm có chữ VERITAS khi tôi mới bước vào lớp 10. Người tặng cho tôi chiếc cặp là một anh bạn cùng lớp với gương mặt hình chữ điền, kính cận và nụ cười tươi sáng. Ban đầu, tôi ghen tỵ với anh ấy vì anh ấy sinh ra trong một gia đình giàu có, được thăm Harvard từ khi còn học trung học, và được đi đến những nơi mà tôi chỉ có thể mơ ước.
Trong khi đó, tôi, một cô gái không có điều kiện tiếp tục học sau khi tốt nghiệp phổ thông, chỉ có ước mơ đơn giản là có một công việc tốt để giúp đỡ mẹ tôi, người đã nuôi tôi lớn từ năm tôi 10 tuổi. Nhưng từ khi mang chiếc cặp về nhà, tôi cảm thấy mình như đang chứa trong lòng một trách nhiệm mới. Tôi đã nhìn nhận thế giới từ góc độ của người khác và nhận ra rằng sau lớp vỏ mỗi con người, đều ẩn chứa một khao khát và một nỗi buồn riêng. Anh bạn của tôi đã từng suy nghĩ đến việc tự tử vì áp lực phải đứng đầu trong học lớp. Sau đó, khi biết cha mình mắc bệnh ung thư, anh ấy càng áp lực về việc phải sống cuộc đời theo những giá trị mà người khác đặt ra, thay vì sống cho chính bản thân mình. Anh ấy không muốn theo đuổi Harvard; anh ấy chỉ muốn tạo ra âm nhạc kết hợp giữa truyền thống và hiện đại.
Vì vậy, tôi chỉ sử dụng chiếc cặp để chứa những bài hát mà anh ấy đã sáng tác, vì tôi biết rằng tâm hồn của anh ấy sẽ được nuôi dưỡng như rễ cây vẫn tìm kiếm nước ngầm. Khi âm nhạc của anh ấy được giữ gìn và trân trọng, dù chỉ bởi một người nghe như tôi, anh ấy sẽ vẫn là chính bản thân mình, dù chỉ tồn tại dưới một lớp vỏ mà xã hội và gia đình điêu khắc ra.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc tự tử để kết thúc những nỗi đau trong cuộc sống của mình. Tôi tin rằng tôi có thể lắng nghe và giúp đỡ nhiều người như bạn của tôi đã làm. Dù chỉ là một chiếc cặp màu đỏ thẫm, nhưng nó vẫn có thể chứa đựng những ước mơ của những người trẻ tuổi khác. Dù bên ngoài, những ước mơ ấy có thể bị bóp nghẹt, nhưng tôi muốn họ biết rằng vẫn còn người như tôi trên thế giới này để lắng nghe và khuyến khích họ không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình. Để họ nhận ra rằng không có lý do chính đáng nào để họ chấm dứt cuộc hành trình đẹp đẽ của mình.
Tôi đã từng là một người bạn có đam mê khoa học và sáng tạo ra một chatbot có tên VERITAS 1.0 để giúp những người gặp khó khăn thể hiện nỗi lòng. Nhưng sau đó, tôi nhận ra rằng trí tuệ nhân tạo không biết lắng nghe, chỉ tạo ra ảo giác rằng nó đang lắng nghe. Do đó, trong một năm qua, tôi đã ngưng phát triển VERITAS 1.0 để biến nó thành một chiếc cặp màu đỏ thẫm di động. Tôi đã tạo ra một 'nhà máy' sản xuất các quyển sổ tái chế để những người khác nhận ra rằng họ luôn có thể sử dụng những tài nguyên có sẵn để tạo ra một cuộc sống mới.
Tôi đã trò chuyện với một người bạn đồng tính từng trải qua nỗi bắt nạt và tặng anh ấy một quyển sổ tái chế để anh ấy có thể sắp xếp lại cuộc sống của mình và viết ra những mục tiêu của riêng mình. Tôi cũng nói chuyện với một cô bạn từng bị xâm hại tình dục và trao cho cô ấy một quyển sổ tái chế để cô ấy có thể viết tiếp câu chuyện của mình. Họ không cần phải cho tôi đọc, nhưng tôi hy vọng họ tin rằng tâm hồn của họ vẫn được bảo tồn trong những mối quan hệ thật sự, trong những chiếc cặp màu đỏ thẫm di động.
Tôi cũng viết trong quyển sổ tái chế của mình và hy vọng một ngày nào đó tôi sẽ trả lời anh bạn kính cận với chiếc cặp màu đỏ thẫm khi chúng tôi cảm thấy đã đạt được ước mơ của mình.
Kết
Ngày cô ấy nhận vào Harvard không chỉ là một câu chuyện về ước mơ du học. Đó là một cẩm nang hữu ích cho nhiều bạn trẻ về việc du học ở nước ngoài, đặc biệt là ở Mỹ. Đồng thời, với những mục tiêu được lưu giữ trong quyển sổ tái chế và trong chiếc cặp màu đỏ thẫm, nơi chứa đựng những ước mơ sáng cháy nhất của cuộc đời, đó là câu chuyện của Khánh Linh và Hoàng Nam sau ngày 'định mệnh' và những tháng năm du học, tốt nghiệp đại học, và bước vào cuộc sống. Họ đã trải qua tuổi trẻ đẹp đẽ với những cảm xúc phong phú mà không phải ai cũng có cơ hội trải qua, và liệu họ có thể tìm được đến nhau không? Phần 1 đã kết thúc, hãy cùng chờ đợi phần tiếp theo!
Tác giả: Anh Thi - MyBook